Trong khi hoàng tử đi khắp nơi tìm kiếm công chúa.
Công chúa Bạch Tuyết đã trở thành nữ hoàng.
Cô ấy bắt đầu để mắt đến các nước láng giềng, xoa tay hăm he.
Giờ đây gương thần đã không còn hỏi tôi vấn đề ngu ngốc như kiểu ai là người đẹp nhất thế gian nữa, bởi công chúa Bạch Tuyết đã luyện cho mình một cơ bắp cường tráng, cảm giác một quyền có thể đấm chết 70 chú lùn.
Sau khi trở thành nữ hoàng, cô ấy bắt đầu tiến hành cải cách.
"Hiền dịu nết na không còn đồng nghĩa với sự nữ tính. Ta cổ vũ thần dân hãy đối diện với chính con người mình, khi mọi người biết rõ mình muốn gì hay không muốn gì, thế giới này mới trở nên tươi sáng!"
Dưới sự cổ vũ của cô ấy, rất nhiều cô gái đã ra khỏi nhà.
Họ vứt bỏ logic trước đây, bắt đầu tìm kiếm một thế giới rộng lớn hơn.
Gương thần không hiểu: "Vì sao nhiều phụ nữ tụ chung một chỗ như vậy mà lại không đánh ghen?
"Chẳng phải họ nên vì tình yêu mà vứt bỏ tất cả hay sao?"
Tôi cũng không hiểu: "Vì sao chúng tôi phải đánh ghen? Lý do chúng tôi tranh đoạt là bởi nguồn của cải của mỗi người quá ít, ai cũng muốn tồn tại cả. Nhưng thế giới này có rất nhiều sự lựa chọn và cơ hội, chỉ cần chúng ta từ bỏ khuôn phép, dũng cảm bước ra khỏi giam thì chẳng cần phải đánh mất mình chỉ vì tình yêu."
Gương thần ngày càng sa sút..
Nó bắt đầu cầu xin tôi.
"Xin bà, để công chúa và hoàng tử ở bên nhau đi. Cho dù kết hôn với hoàng tử, họ cũng đâu có mất gì đúng không?"
Tôi thấp giọng hỏi nó: "Tại sao nhất quyết phải lấy hoàng tử?
"Chỉ cần ngươi nói cho ta nguyên nhân thật sự, ta nhất định sẽ giúp ngươi. "
Gương thần ngậm miệng không nói.
Nhưng không cần nó nói, thật ra tôi có thể đoán được nguyên nhân.
Công chúa có thể không lấy hoàng tử, nhưng hoàng tử lại buộc phải lấy được công chúa. Cái này giống như số mệnh bên này giảm thì bên kia tăng, các hoàng tử muốn xuôi chèo mát mái thì phải dựa vào sự hi sinh của công chúa.
...
Từ rất lâu tôi đã nghi ngờ cách vận hành của thế giới này.
Từng hành động của mọi người đều phục vụ cho hoàng tử.
Các công chúa xinh đẹp đều sẽ trở thành vợ hoàng tử, họ dường như chẳng cần suy nghĩ, chỉ cần khéo léo, tốt bụng, chờ đợi hoàng tử cứu mình trong tình huống nước sôi lửa bỏng.
Những cô gái không phải công chúa có thể chia làm hai loại.
Một loại là nữ phụ ác độc như tôi, ghen ghét không lý do với sắc đẹp của công chúa, hãm hại nàng, khiến nàng đau khổ.
Một loại là giúp đỡ không vụ lợi, không cần ngoại hình, chỉ cần thúc đẩy công chúa đến với hoàng tử là được.
Ở thế giới cổ tích, họ chỉ cần phát điên và chờ đợi được cứu.
Quá hài hước.
Mọi người dường như chỉ là một biểu tượng đại diện cho hạnh phúc.
Truyện cổ tích có thể kết thúc ở đám cưới, nhưng cuộc sống thì không.
Hoàng tử và công chúa sống hạnh phúc bên nhau trong lâu đài, chỉ là tưởng tượng tốt đẹp của mọi người.
Dù sao hoàng hậu cũng đã từng là công chúa xinh đẹp, hướng tới tình yêu mới gả cho hoàng tử.
Tôi vẫn luôn suy nghĩ, vì sao quốc vương luôn biến mất, vì sao trong lâu đài chỉ những hoàng hậu điên?
Suy cho cùng, họ đã bị đóng khung bởi chương trình định sẵn, không thể nhìn thấy nhiều sự lựa chọn.
Cho nên, tôi khiến họ thấy được thế giới bên ngoài.
Một công chúa muốn cầm kiếm vẫn phải cần đến sự chấp thuận của hoàng tử hay sao?
Không cần, cô ấy chỉ cần sự chấp thuận của chính mình.