Hạc Giấy

Chương 34: Đại hội thể thao (1).



Trong nhóm là những chị em ban ba cùng đu cp, mọi người nhận được tín hiệu của Vũ Thụy Thảo vội vàng nháo nhác hướng tầm mắt xuống chỗ Ninh Đình Phúc và Hoàng Viết Lực.

Mặc kệ cô chủ nhiệm đang viết đầu bài trên bảng đen thì trong nhóm tin nhắn vẫn cứ nổ ầm ầm.

Diệp Hồng Ngân:[ Ôi má ơi, mọe nó có khả năng là thật đấy chị em ơi.)

Diệp Hồng Ngân:[ Đã-chết.jpg]

Viên Thu Huyền:[ Là chị em nào có cái phát hiện vĩ đại này zậy? Xin nhận của em một lạy.] (Thắp-nhang.jpg)

Điền Tịch Linh@Viên Thu Huyền:[ Là chị đây em, đừng lạy chị ngại hí hí!

Mạc Cẩm Tú:[ Những con người đã vì đu cp mà biến chất...cơ mà mọe nó hai người này sống chung thật đấy à?)

(Con-ngươi-chấn-động.jpg)

Chu Linh:[ Chưa biết có sống chung hay không nhưng khẳng định tám phần hôm qua Tiểu Ninh ở nhà lớp trưởng.

Sai là đây xin phép đi băng đầu ạ.]

Vũ Thụy Thảo:[ Nhà này sao bạo vãi vậy? Tiểu Ninh là Beta mà đúng hơm? Hai người này biết đâu....] (Đảo-mắt.jpg]

Viên Thu Huyền:[ Bậy nào, đây là chuyện riêng nhà người ta.] (Cười -tận-mang-tai.jpg)

Diệp Hồng Ngân:[ Trước nay tui không tin tình yêu của Bet với Alpha lắm nhưng hôm nay tui nguyện ý tin lớp trưởng và Tiểu Ninh!]

Mạc Cẩm Tú:[ Tình yêu này coi bộ khó khăn đây.) (Thở-dài.jpg]

Chu Linh:[ Chúng ta ủng hộ cho họ là được, tình yêu mà phân chia giới tính cái gì chứ!]

Hạ Phương Thanh:[ Vụ gì hot vậy chụy em? Tui mới vô tối cổ quá zậy?)

Đặng Minh Nguyệt:[ Để đọc lại tin nhắn.)

Ninh Đình Phúc nghiền ngẫm bài tập Tiếng Anh mà cứ có cảm giác có người nhìn mình. Đến khi cậu ngẩng lên thì lại không phát hiện được tầm mắt nào cả.

Cậu nhìn sang bên cạnh, với tầm mắt của tên thần kinh này bây giờ cậu còn chẳng thèm phản ứng huống chi là cảm thấy nó tồn tại.



" Có người nhìn tôi à? "

Hoàng Viết Lực dĩ nhiên nhận ra được tầm mắt của mọi người hướng tới cậu, hắn nhịn cười nói:" Không có, em cảm nhận sai rồi."

Ninh Đình Phúc cho tên ngồi bên cạnh một ánh mắt nghi hoặc, cậu nghĩ với cái nết của tên này thì cũng khó nói

เล็ท.

Thế rồi Ninh Đình Phúc quyết định mặc kệ, cậu tiếp tục nghiên cứu bài thi tiếng Anh mình đang làm dở.

Hoàng Viết Lực dở điện thoại ra, hắn làm như bản thân đang chơi game nhưng thực chất là đang chụp ảnh. Chụp được vài kiểu ảnh cậu đang chăm chỉ học hành xong hắn up lên vòng bạn bè của mình.

Không quan tâm sóng to gió lớn bản thân gây ra, Hoàng Viết Lực ném điện thoại vào ngăn bàn sau đó bắt đầu thò tay sang động vào Hạc Nhi của cậu.

Ninh Đình Phúc đang làm bài thì bị phân tâm, cậu dịch tay mình sang rồi liếc xéo Hoàng Viết Lực.

"Thần kinh à, học thì không học đi chọc nó làm gì!? "

Hoàng Viết Lực trước nay luôn thưởng thức vẻ mặt tức giận của cậu, y như một con mèo đang xù lông lên vậy.

Đối với hắn chỉ càng muốn trêu đùa hơn thôi chứ chẳng thấy có tí uy hiếp nào cả.

" Hạc Nhi của em dù sao cũng kêu không lớn, chọc nó tí thì có làm sao? "

Ninh Đình Phúc mắt cá chết:" Ấu trĩ. "

Hoàng Viết Lực tiếp tục chọt vào Hạc Nhi, nó lại kêu lên ding dang mấy cái:" Tôi cứ ấu trĩ vậy với em đó. " •

Cuối cùng Ninh Đình Phúc mặc xác Hoàng Viết Lực. Cậu đã có được bài học trong một tháng nay rồi, cứ chấp nhặt với tên này thì cậu chấp nhặt cả đời cũng không xong. Cho nên biện pháp tốt nhất là kệ mịa hắn cho xong.

Giờ ra chơi nghỉ giải lao 15 phút giữa buổi sáng Đặng Minh Nguyệt phụ trách tìm người tham dự đại hội thể thao, cô đứng lên bục giáo viên.

"Mọi người, tập trung một chút. "

Lớp hướng mắt về phía cô nàng, Đặng Minh Nguyệt cầm trên tay một hơn giấy. Đây là các hạng mục cần tham gia của đại hội thể thao. Đại hội thể thao thường niên mỗi năm tổ chức một lần, năm nào cũng giống nhau nên các hạng mục cũng như vậy.



Đặng Minh Nguyệt đẩy kính:" Hai hạng mục khó như chạy 1000m nữ, chạy 3000m nam có ai muốn tham gia không?"

Cả ban 3 im phăng phắc, đâu có ai ngu mà tham gia mấy cái hạng mục đòi mạng như này đâu. Hai hạng mục này là nặng ký nhất của đại hội thể thao. Trừ hai hạng mục này năm nào cũng như năm nào, ế ẩm không ai muốn nhận thì trên cơ bản các hạng mục khác sẽ có người tự động đến tham gia.

Thấy cả lớp im phăng phắc thì Đặng Minh Nguyệt mới nói:" Vậy như năm ngoái, Cao Vĩnh Cường sẽ... "

Cao Vĩnh Cường ngồi một góc niệm phật, ôi hạng mục năm nay anh lại bị đem ra làm vật hy sinh nữa rồi à? Đau lòng quá vậy trời...

Bỗng một tiếng nói vang lên:" 3000m, tôi nhận. "

Cả lớp nhất thời im lặng, tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào người đang nói chuyện.

Giây sau Cao Vĩnh Cường lập tức phi tới ôm lấy cằng chân dài Hoàng Viết Lực thò ra bên ngoài, ngữ điệu như vừa thoát khỏi đại nạn:" Lực Ca! Từ nay anh chính là anh của em!"

Hoàng Viết Lực đá đá cái người đang ôm chân mình ra:" Có lúc nào tôi không phải anh cậu à? "

Đặng Minh Nguyệt cũng ngạc nhiên như bao người khác, cô hỏi lại:" Lớp trưởng, cậu tham gia thật à? " Năm nay lại hăng hái thế sao? Năm ngoái còn chả thèm đến trường nữa.

Hoàng Viết Lực nở nụ cười:" Ư, tham gia lấy thành tích cho lớp chứ."

Ánh mắt hắn như có như không liếc sang người bên cạnh.

Đang lâu thì bị cho ăn cơm chó công khai Đặng Minh Nguyệt ho nhẹ một tiếng rồi nói tiếp:" Vậy còn hạng mục

cua nd thi sao? "

Trần Hà, Alpha nữ hiếm hoi ngồi bên cạnh Trương Mai Loan dơ tay:" Hạng mục này mình lo."

Đặng Minh Nguyệt:" Rồi, hai hạng mục khó nhất đã có người tham gia. Những hạng mục còn lại mọi người sang đăng ký với mình nhé. "

Ninh Đình Phúc định sẽ tham gia hạng mục chạy 500m nam, cậu đang định đứng dậy thì tên ngồi bên cạnh sán tới.

Hoàng Viết Lực tay ở dưới bàn làm loạn, hắn nắm lấy tay cậu rồi nói:" A Phúc, nhớ cổ vũ cho tôi nhé."

Ninh Đình Phúc cười nhạt:" Nằm mơ. "

Một tuần qua nhanh, chẳng mấy chốc đã đến ngày diễn ra đại hội thể thao.