Hồ Sơ Pháp Y

Chương 84: Tôi Có Thể Dùng Gì Để Cứu Tình Yêu Của Em



Chương 84: Tôi có thể dùng gì để cứu tình yêu của em

#hosophapy

#linhlinh

Lôi Chính Long và những huynh đệ bắt đầu hành động, bọn họ sẽ đi tìm chiếc xe trong video. Bởi vì chúng tôi đã phát hiện kịp thời, nghi phạm có thể đã không đem Tiểu Kiều di chuyển. Nhiều dữ liệu khác nhau cho thấy 48 giờ trước khi xảy ra vụ án là thời điểm chính để giải cứu con tin, tỷ lệ thành công cũng cao hơn, thời gian trì hoãn càng lâu, con tin càng nguy hiểm. Hơn nữa, đối thủ mà chúng ta phải đối mặt lần này là một kẻ điên loạn tâm thần.

"Anh không đi cùng chúng tôi sao?" Trước khi khởi hành, Lôi Chính Long đến hỏi tôi.

"Tôi không đi đâu, nếu có tin tức gì nhớ báo cho tôi biết , tôi còn rất nhiều việc phải suy nghĩ." Lúc này tôi mới bình tĩnh lại, công việc tìm kiếm kẻ tình nghi là điểm mạnh của Lôi Chính Long và anh em. Tôi một chút kinh nghiệm cũng không có, đi chỉ lãng phí thời gian.


"Vậy cậu tự mình suy nghĩ đi, tôi tin cậu!" Lôi Chính Long đi vài bước rồi dừng lại nói thêm: "Nếu có phát hiện trọng đại, cậu không được tự mình hành động. Nếu có gì phải nói cho tôi hoặc Ba.! "

"Tôi biết rồi, anh đi đi! "Tôi quay lưng bước đến phòng pháp y số 2, nơi tuyệt đối yên tĩnh.

Khi đến đầu cầu thang, anh Ba bước ra khỏi phòng họp, gọi tôi lại.

"Tiểu tử ngươi đừng tự mình làm gì, Tiểu Kiều được trời phù hộ nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra." Không nghĩ anh Ba lại nói như vậy, xem ra anh Ba cũng không phải người vô tình.

Tôi không nói mà chỉ gật đầu, tôi sợ khi nói ra sẽ không kiềm chế được cảm xúc của mình.

Anh Ba khẽ gật đầu, quay người rời khỏi đồn cảnh sát. Anh ấy tự mình đi tìm ai đó, nhưng Bogo đã không tham gia hành động trong một thời gian.


Vì sự biến mất của Tiểu Kiều, toàn bộ đồn cảnh sát đều vào cuộc, ngay cả cảnh sát trong thành phố cũng bắt đầu di chuyển. Không cần phải nói ai cũng biết Tiểu Kiều nổi tiếng như thế nào.

Tôi là người duy nhất còn lại trong một đồn cảnh sát khổng lồ. Đồn cảnh sát chưa bao giờ yên tĩnh đến thế. Lần này ngay cả nhân viên trực cũng được điều động.

Đương nhiên hành động lớn như vậy không thể che giấu được cục trưởng Kiều được nữa. Trước khi đến tầng hầm, điện thoại di động của tôi đổ chuông, nhìn dãy số đó là số điện thoại cố định của nhà Tiểu Kiều.

Cục trưởng Kiều biết!

Sau một hồi do dự, tôi trả lời điện thoại, tôi còn chưa kịp mở miệng, cục trưởng Kiều đã nói: "Tiểu Kiều đã xảy ra chuyện rồi phải không?"

Giọng của cục trưởng Kiều rất bình tĩnh. Trong hoàn cảnh như vậy vẫn có thể giữ bình tĩnh tôi thật sự rất ngưỡng mộ.


"Tiểu Kiều đã xảy ra chuyện, nhưng anh Ba đã đích thân dẫn đầu hành động, cô ấy chắc chắn sẽ ổn."

"Aizx! Đứa trẻ này đúng là không khỏi làm người khác phải lo. Khi còn nhỏ, nó đã thích làm cảnh sát, đối với một người phụ nữ mà nói, đây là một công việc nguy hiểm. Nhưng đứa trẻ này từ nhỏ đã cứng đầu, không ai có thể thay đổi được suy nghĩ của nó ... "Cục trưởng Kiều lảm nhảm nhiều điều về Tiểu Kiều.

Giọng điệu ông ấy bình tĩnh như không có gì, nhưng qua những lời này cho thấy cục trưởng Kiều cũng đàn hoảng sợ. Tôi không thể cúp máy, và đã nghe được rất nhiều điều từ ông ấy.

Khi tôi cúp máy, hơn nửa giờ đã trôi qua, pin điện thoại cũng sắp hết. Quay lại phòng pháp y số 2 để sạc điện thoại, lúc đó tôi mới nhận ra Tiểu Hoa đã gọi cho mình, nhưng không liên lạc được nên đã gửi một tin nhắn. Lúc này, tôi không có tâm trạng để trả lời cô ấy.
Bật máy tính lên, tôi nhìn Tiểu Kiều bị bắt cóc hết lần này đến lần khác.

Dù có nhìn thấy chiếc xe nhưng nó hoàn toàn không hữu ích. Với thủ đoạn nhất quán không để lại dấu vết của kẻ sát nhân, tôi có thể kết luận chiếc xe này mười phần là do ăn trộm.

Sau khi xem lại ba lần, tôi nhận ra một vấn đề.

Tiểu Kiều là một dân thường, nhưng với tính cách và sở thích của mình, cô đã học được một số kỹ năng chiến đấu, nhưng không phải là một cao thủ. Tuy rằng cô ấy thường so tài với đám người Lôi Chính Long, nhưng thực ra thân thủ của cô ấy không cao hơn tôi bao nhiêu, vậy mà đã có thể cùng kẻ tình nghi đánh nhau gần hai phút, hơn nữa còn là bị tập kích.

Tôi tua ngược video và xem lại.

Mặc dù điều kiện đường xá và ánh sáng không tốt, nhưng có thể thấy Tiểu Kiều và người lái xe rất thân thiết khi trò chuyện.
Đột nhiên, tôi nhớ đến một báo cáo mà mình đã đọc trước đây, tôi mở trình duyệt và tìm kiếm, với một chút trí nhớ, tôi tìm thấy báo cáo mà mình đã đọc.

Giáo sư nhân chủng học, Tiến sĩ Hall chia lĩnh vực khoảng cách trong giao tiếp thành bốn loại: khoảng cách thân mật, khoảng cách cá nhân, khoảng cách xã hội và khoảng cách công cộng.

Khoảng cách xã hội nói chung là từ 1,2 mét đến 2,1 mét, khoảng cách này tạo cho người ta cảm giác an toàn, hai người ở khoảng cách này sẽ không sợ bị tổn thương cũng như không cảm thấy quá xa lạ.

Nếu một người lạ tiếp cận khoảng cách này lần đầu tiên, theo bản năng, mọi người sẽ lùi lại vài bước và giữ khoảng cách này không thay đổi.

Khi chiếc xe vừa dừng lại, khoảng cách giữa Tiểu Kiều và chiếc xe gần như chỉ hơn một mét, sau khi tài xế xuống xe, khoảng cách giữa hai người họ đã tăng lên rất nhiều.
Báo cáo của vị tiến sĩ này đã trích dẫn nhiều số liệu quan sát để làm rõ sự thật này, nếu một bên ở trong một môi trường không thoải mái, dù là cùng giới hay khác giới, họ vẫn sẽ giữ khoảng cách xã hội với một ý thức nhỏ.

Lại nhìn vào màn hình máy tính, tôi như bị sét đánh.

Nghi phạm là một phụ nữ! Thay vì là một người nam và một nữ như trước đây tôi đã đoán, từ đầu đến cuối trong vụ án này có thể chỉ có một nghi phạm. Nhìn vào chiều cao và dáng người của nghi phạm, cũng như cử động càng thấy cô ta giống một phụ nữ.

Nhiều nghi ngờ ngay lập tức trở nên rõ ràng, tại sao lại có những thứ như gel bôi trơn cao cấp trong vali. Trong trường hợp bình thường, đàn ông không cần thứ này. Nhưng khi phụ nữ sử dụng một số công cụ nhất định, họ sẽ cần thứ này.
Tôi có chút hoang mang về sự tàn ác của kẻ sát nhân, nếu là đàn ông thì khó có thể ra tay tàn độc trước vẻ đẹp rực rỡ như vậy. Tất nhiên, đây chỉ là cảm nhận của tôi. Ngược lại, phụ nữ có thể vô cùng tàn nhẫn và độc ác. Những suy đoán này của tôi cũng được hỗ trợ bởi nhiều trường hợp.

Nữ sát nhân hàng loạt được xếp hạng thứ 4 trên thế giới là Lrina của Nga. Cô ta đã sử dụng những phương pháp gây tội ác rất dã man. Cô ta thường dùng búa, bàn là, tác phẩm điêu khắc và các vật cứng khác để làm vỡ hộp sọ của những người già neo đơn. Một số còn bị đánh hơn 24 lần theo mức tàn nhẫn nhất. Trong một lần, Lrina đã dùng búa đập vỡ hộp sọ của một phụ nữ 82 tuổi và phóng hỏa đốt nhà của bà ta nhằm che đậy bằng chứng. Trong một thời gian dài, cảnh sát Nga tin rằng kẻ gϊếŧ người hàng loạt là đàn ông.
Người thân và hàng xóm của Irina cho rằng cô là một bà nội trợ dễ thương và rất tốt bụng. Mọi người đều không thể tin rằng cô là nữ sát nhân hàng loạt tàn bạo và đáng sợ nhất trong lịch sử Nga.

Với suy nghĩ này, tôi cảm thấy cần phải gọi cho Lôi Chính Long, và nói họ điều chỉnh lại hướng phát hiện.

Đúng lúc này, điện thoại di động của tôi đổ chuông, là Lôi Chính Long gọi.

Tôi nhanh chóng nhấc máy và nói: "Nghe tôi nói, nghi phạm có thể là một phụ nữ ..."

Phía bên kia điện thoại Lôi Chính Long cũng hét lên: "Nghe tôi nói trước. Chúng tôi đã tìm thấy chiếc xe bị tình nghi. Mau mang theo hộp dụng cụ của cậu tới đây"

" Anh nói gì? "Tôi không nghe rõ.

"Cảnh sát giao thông đã tìm thấy chiếc xe khả nghi. Tôi đang vội đến đón anh. Tôi sẽ đến đồn cảnh sát ngay lập tức. Anh mang theo hộp đồ nghề và đợi tôi ở cửa đồn cảnh sát."
Vì kiểu gì cũng sẽ gặp nhau nên tôi không vội nói cho anh ta biết kẻ sát nhân là phụ nữ.

Tôi cầm lấy hộp đồ nghề, kiểm tra thấy không thiếu sót gì liền điện thoại, lao ra khỏi Phòng khám Pháp y số 2.

Vừa chạy đến cửa đồn cảnh sát, Lôi Chính Long phanh gấp, chiếc xe cảnh sát dừng trước mặt.

Tôi mở cửa, nhảy lên xe, chiếc xe lao ra như một con gió.

Tôi tôi chưa kịp chuẩn bị, nên bị ngã ra phía sau, tôi lồm cồm ngồi lại chỗ nói: "Kẻ tình nghi là một phụ nữ!"

"Cậu nói gì vậy?" Anh Ba ở ghế phụ phía trên quay đầu xuống hỏi.

"Anh cũng ở đây à!" Tôi hơi kinh ngạc, vội nói: "Tôi đã xem video nhiều lần, hung thủ là phụ nữ!

"Cậu có chắc không?"

"Một trăm phần trăm là phụ nữ!" tôi trước kia nói chuyện đều có chút chần chừ, đây là lần đầu tiên tôi dám khẳng định một cách chắc chắn như vậy.
"Phụ nữ!" anh Ba lặp lại một lần nữa, rồi trầm ngâm suy nghĩ gì đó.

Tôi ngồi sau hỏi Lôi Chính Long: "Chiếc xe được tìm thấy ở chỗ nàooo?"

"Còn nhớ tòa nhà chưa hoàn thành mà chúng ta phát hiện ra xác chết đầu tiên không? Nó ở không xa!"(ai không nhớ có thể đọc lại chap 65)

Tòa nhà chưa hoàn thành, tại sao lại là một tòa nhà chưa hoàn thành? Có mối liên hệ nào giữa điều này không?

Tôi tin chắc rằng mỗi bước đi của kẻ sát nhân đều có mục đích, cô ta sẽ không bao giờ tùy ý bỏ xe ở đó. Tôi vội vàng hỏi: "Còn hiện trường... hiện trường... thì sao?"

"Người cảnh sát giao thông phát hiện nói không thấy máu!"