Vừa vào phòng, Sophia đã bay ngay lên giường nằm, chuẩn bị rơi vào trạng thái ngủ thì đã bị ba đứa bạn lôi dậy bắt phải thay đồ. Nó uể oải hé ra nửa con mắt nhìn ba con bạn mặt mày tươi roi rói như cá ngoài chợ, mệt mỏi nói:" Bọn mi không thấy mệt hả? Không mệt thì tự đi đi, ta mệt lắm, ta không muốn đi đâu !" Nastia cười đến rất là lưu manh:" Mi phải đi ! Đây là "quân lệnh" !" Nó hé ra khuôn mặt xám xịt dưới cái gối:" Xin lỗi, ở đây là biệt thự gia đình, không phải doanh trại quân đội, với lại, mi là ai mà đòi ra quân lệnh với ta?" Mia tiến đến lay lay người nó:" Sophia, đi đi mà, ta đãi mi ăn kem !" Hai mắt nó sáng lên:" Thật hả ?" Mia gật đầu:" Ừ !" Không nói nhiều lời, nó phi thẳng vào nhà tắm thay đồ với tốc độ ánh sáng. Nastia nhìn theo, lầm bầm:" Hừ cái đồ, thấy đồ ăn là quên bạn !" Hai phút sau nó bước ra ngoài với bộ váy ngắn màu trắng. Mái tóc nâu uốn lọn thả xuôi, đính một chiếc nơ to một bên, nhìn vô cùng đáng yêu. Nó nhìn ba đứa bạn nháy mắt:" Đi nào !" Cả đám kéo xuống gara, Dania lôi bừa từ trong đống xe ra một chiếc xe màu trắng, cả đám lên xe rồi phóng đến trung tâm thương mại. Trong lúc chờ Dania đi gửi xe, ba đứa họp nhau xem nên đi đâu chơi.
" Ta muốn đi ăn kem !" Sophia hớn hở nói.
Nastia véo mũi nó:" Ngươi nha, suốt ngày ăn ! Ta muốn đi mua quần áo !"
" Quấn áo ngươi chất đầy mấy tủ rồi còn gì?" Mia lườm cô.
" Vậy thống nhất thế này, ai đi đâu thì cứ đi, lát nữa tập trung tại quán cà phê ở tầng một. OK ?" Dania không biết từ xó nào lù lù xuất hiên, dọa ba nhóc kia nhảy dựng lên. " OK !" Cả đám đồng thanh rồi tản đi.