Hỗn Độn Đại Đế

Chương 10: Nô Nhi



Buổi yến tiệc diễn ra đến khuya thì kết thúc, mọi người đều đứng dậy khom người làm lẽ với vua, Bách Lý Hầu thì vẻ mặt cau có dẫn theo Bách Lý Uyển Như rời khỏi Tần phủ . Sau khi Bách Lý Hầu rời đi, hoàng đế bệ hạ cùng hoàng tử cũng đứng dậy lên xa giá về cung còn hoàng hậu thì xin ở lại vài ngày để ẵm bồng 3 đứa cháu đáng yêu này còn Tần Hằng cùng con trai hắn vì trong bữa tiệc đã làm phật lòng lão hầu gia nên cũng nhanh nhẹn chuồn mất .

Giờ đây sảnh lớn của Tần gia chỉ còn lại Tần Vân cùng cha hắn tam thúc và lão hầu gia , Tần lão gia chủ lúc này vừa rót thêm rượu vào ly uống cạn rồi cười phá lên :

- Không hổ là cháu trai của Tần Hãn ta vừa mới 5 tuổi đầu đã biết giăng bẫy tình ra rồi, lão phu lại không ngờ kẻ mắc bẫy lại là cháu gái rượu của lão bất tử kia, hôm nay ta vui quá không say không về.

- Phụ thân điều đó là hiển nhiên người quên hắn là con của ai sao, cha truyền con nối.

- Nhị ca, ta nhớ năm xưa ngươi phong lưu quá mức xém chút nữa thì bị nhị tẩu chẻ làm hai nửa cũng may lúc đó đại tỷ đứng ra khuyên nhủ nếu không thì... ha ha...

- Này tam đệ, ngươi không chừa mặt mũi cho ta sao ở đây vẫn có trẻ nhỏ đó .

Tần Vân hắn bất lực hoàn toàn rồi , cái gì mà giăng bẫy tình, cái gì mà phận đào hoa còn không phải bị tiểu ma nữ đó đeo tròng vào cổ sao, bây giờ hắn mới hiểu câu nói : " Không sợ kẻ vô tri chỉ sợ nữ nhân điên " . Đối với hắn thà cho hắn lãnh quân đánh trận còn hơn phải đối phó với con bé mất não này , hắn đã cố gắng gầy dựng danh tiếng xấu không việc xấu gì không làm rồi cho người truyền đi .Vậy mà con bé Bách Lý Uyển Như này vẫn bám riết không buông còn muốn hoàng đế bệ hạ ban hôn ước cho nàng với một tên bại hoại như hắn , không chỉ hắn mà có khi Đạo đế sống lại cũng bội phục nàng ấy chứ .

Tần Vân thở dài đứng dậy xin phép trở về phòng, hắn không ngờ mọi chuyện lại rắc rối đến như vậy . Trên đường đi, Thiết Trụ luôn cười tà tiến lên đi song hành với hắn :

- Thiếu gia, ngài không cảm thấy điều này cũng khá tốt đấy chứ việc bệ hạ ban hôn cho ngài cùng Bách Lý Uyển Như .

- Thiết Trụ nói rất có lý theo lão nô thấy việc liên hôn giữa hai nhà rất có lợi cho Tần gia ta, có sự ủng hộ của Bách Lý gia thì ở Đại Hoàng vương triều ngoài bệ hạ thì......

Tần Hồng nói tới đây chợt nhỏ giọng hắn chỉ là một quản gia nhỏ bé nếu nghị luận quá sâu vào việc của gia tộc thì chắc chắn chỉ có chết, lão cũng không biết bản thân mình vừa dạo một vòng quỷ môn quan bởi cách đó không xa có một bóng người âm thầm quan sát bọn họ . Chỉ cần lúc nãy Tần Hồng nói ra thì ngay lập tức người đang nấp đằng xa sẽ tặng hắn một chưởng xuống uống nước chè với diêm vương.

Tần Vân không nhiều lời chỉ liếc nhìn bọn họ :

- Chuyện của gia tộc không cần chúng ta nghĩ nhiều cứ làm tốt bọn phận của mình là được còn chuyện khác về biệt viện hãy nói.

- Vậy chúng tiểu nhân xin đi trước.

- Thiếu gia ta cũng cần trở về tập luyện thêm đây.

Hắn gật đầu rồi sau đó bước nhanh về phòng mình, lúc này trong phòng vì chờ hắn quá lâu nên Ngọc Nhi đã ngủ quên từ lúc nào. Tần Vân nhìn vào gương mặt tinh xảo đó chứa đựng một chút mệt mỏi, hắn liền nhẹ nhàng nhấc cô nhóc lên giường sau đó đắp chăn rồi mới nằm cạnh mà thiếp đi .

Sáng sớm, Tần Vân thức dậy đã thấy Ngọc Nhi bê vào cho hắn một chậu nước để rửa mặt và sau khi hắn rửa mặt vệ sinh cá nhân xong cô nhóc chợt quay sang hỏi hắn :

- Em nghe nói hôm qua thiếu gia được bệ hạ trao hôn ước với Bách Lý Uyển Như đúng là không hổ danh là đại thiếu Tần gia mà.

- Ha ha xem ai đang ăn phải dấm chua kìa.

- Ai ăn dấm chua chứ mà chỉ là em cảm thấy cô nàng Uyển Như này gan dạ thật đứng trước bệ hạ cùng văn võ bá quan triều đình lại dám xin bệ hạ ban hôn mà còn ban hôn với một tên bại hoại như ngài nữa chứ.

- Em đừng trêu chọc ta nữa một Bách Lý Uyển Như ta đã đối phó không xong thêm em nữa ta... ta... thôi không nói chuyện này nữa chúng ta đi dạo phố đi.

Hắn nhanh chóng thay đồ rồi dẫn theo Ngọc Nhi cùng Thiết Trụ đi dạo phố, theo những gì hắn học được muốn chặn họng nữ nhi không có cái gì khác ngoài đồ ăn . Hắn mua cho cô bé nào là bánh bao nào là hồ lô ngào đường, 3 người cứ thế đi dạo ngắm nhìn vương đô tấp nập buổi sớm mai khi đi ngang qua Bách Lý gia thì liền nghe thấy tiếng quát tháo ầm trời. Tần Vân nghi hoặc :

- Không lẽ lão Bách Lý Hầu này ăn trúng gì sao mới sáng sớm đã phát điên lên vậy .

- Thiếu gia ngài quên rồi sao hôm qua cháu gái rượu của lão trước mặt bệ hạ xin ban hôn với ngài hôm nay lão chưa bị tức chết đã là may lắm rồi.

- Phóng cái rắm lão tử đây bị nàng ta đưa vào tròng còn chưa phát điên lão ấm ức cái gì , hừ nhắc tới Bách Lý gia tức chết lão tử mà .

Hắn như cắn phải ớt nộ hỏa bừng bừng bước đi thật nhanh về phía trước tốt nhất rời xa Bách Lý gia càng xa càng tốt . Đang đi hắn chợt nhìn nghe thấy đằng xa một nhóm tu sĩ ở phía xa trò chuyện :

- Này lão Mộc nghe nào Thiên Nhai các lại bán nô nhi nữa phải không.

- Đúng vậy Thiên Nhai các là nơi cung cấp các nô lệ nhưng đa số chúng đều còn quá nhỏ nên được gọi là nô nhi.

Tần Vân nghe được cuộc trò chuyện của hai từ sĩ phía trước nên quyết tâm phải đến Thiên Nhai các để xem thử nó như thế nào . Đưa đám người Ngọc Nhi vào Thiên Nhai các Tần Vân giao một nhiệm vụ lớn cho Thiết Trụ đó là mua toàn bộ nô nhi cho hắn , còn hắn và Ngọc Nhi sẽ đi xung quanh xem có còn bán thêm gì không.

Ánh chiều tà bắt đầu buông xuống , sau khi chọn được một miếng hắc thiết kì lạ hắn cùng với Ngọc Nhi rời khỏi Thiên Nhai các , bên ngoài Thiết Trụ đứng đợi sẵn bên ngoài. Khi thấy Tần Vân đi ra , hắn liền đi tới :

- Thiếu gia, nhiệm vụ người giao cho ta đã hoàn thành rồi cứu được toàn bộ là hơn 1000 nô nhi không những thế thông qua việc hỏi đám nô nhi tiểu nhân còn biết một chuyện đó chính là có kẻ đã làm việc này chúng âm thầm cho người ám sát toàn bộ gia đình của đám trẻ sau đó đem bán chúng cho Thiên Nhai các

- Ngay cả trẻ em cũng xuống tay xem ra Vương đô không còn thái bình rồi, Thiết Trụ ngươi tiếp tục âm thầm điều tra cho ta nếu có tin tức gì lập tức bẩm báo ta.

- Thiếu gia người không nói ta cũng quyết đòi lại công đạo cho lũ nhóc