Sau khi thăm hỏi sức khỏe mẫu thân hắn cùng lão phu nhân, hắn trò chuyện với cha hắn một lúc về vấn đề những đan dược hắn cần
- Phụ thân những Đan dược cần thiết mà con cho Tần Hồng gửi thư cho gia gia cũng như đã gửi cho phụ thân người thấy như thế nào.
- Đây không phải một vấn đề gì quá lớn đâu nhưng tại sao con lại cần khá nhiều như vậy.
- Phụ thân cũng biết bản thân con bị xem là tên phế vật nên con không cam tâm cũng như cần phải chuẩn bị một số đan dược để xung kích Nhân thiên cảnh.
- Được chuyện này ta sẽ nói chuyện với lão nhân gia nên con không cần quá lo lắng đâu
Tần Vân nhìn bóng lưng phụ thân hắn xa dần liền thở dài , thế giới này là như thế một thế giới cá lớn nuốt cá bé nên hắn tuyệt đối không để lộ bất cứ điều gì có thể gây nguy hại đến bản thân mình và gia tộc, còn sự thật thì tương lai sẽ nói lên tất cả .
Tất cả những việc chuẩn bị cho yến tiệc đã đều được làm ổn thỏa. Ánh tà dương dần dần buông xuống cũng là lúc buổi yến tiệc bắt đầu, khách mời đều là các vị văn võ đại thần trong triều tất cả đều tay xách nách mang đủ thứ loại quà bởi họ hiểu đây không đơn thuần là một buổi yến tiệc mà còn là chỗ họ thăng quan tiến chức nữa.
Các vị khách mời lần lượt chọn chỗ ngồi ưng ý nhất trong đại sảnh rồi quay sang bàn tán rôm rả với nhau. Tần Vân chọn một vị trí yên tĩnh bên cạnh bàn của mẫu thân rồi nhắm mắt dưỡng thần sau lưng là 3 người Thiết Trụ, Tuấn Kiệt , Tần Hồng. Chợt một giọng nói đã in sâu vào tâm khảm hắn, in sâu một nỗi hận thù và kẻ đó không ai khác chính là người cậu của hắn - Tần Hằng kẻ đã âm mưu lén bỏ Hóa huyết đơn vào canh an thai của mẫu thân hắn, một kẻ vô tình vô nghĩa như lão chính là kẻ mà hắn sẽ trừ khử đầu tiên .
Tần Vân đang để hết tâm trí trên người của Tần Hằng thì ngoài cửa gia nhân lớn tiếng hô :
- Bách Lý Hầu gia chủ cùng cháu gái Bách Lý Uyển Như đến chung vui với Tần gia chủ.
Bước vào sảnh lớn là một lão văn thần thân toát lên vẻ nho nhã, lịch thiệp nhưng lại đem tới một cỗ áp bức vô hình chính là Bách Lý Hầu. Bên trái lão còn dắt theo một tiểu cô nương xinh xắn đáng yêu . Tiểu cô nương như chú chim nhỏ nhảy nhót khắp nơi , đi đến đâu cô bé này cũng khiến chỗ đó huyên náo chỉ đến khi cô bé thấy Tần Vân đang ngồi thất thần tại một chỗ thì Hưng phấn hô lên :
- Tần Vân, ta ở đây ta ở đây ngươi đó ngươi có biết một năm qua ta nhớ ngươi như thế nào không ngươi thật vô tâm à.
Tần Vân nét mặt như gặp ma, hắn kiếp trước là Trần Thiên không sợ trời không sợ đất nhưng kiếp này cho đến năm hắn 3 tuổi khi gặp Bách Lý Uyển Như thì hắn mới biết sợ là gì , sau hắn có hỏi qua mẫu thân thì mới vỡ lẽ là mẫu thân hắn cùng mẫu thân của nàng là bạn tri giao còn phụ thân hắn với phụ thân nàng lại là bạn rượu của nhau nên trong một lần khi Bách Lý Kiệt - phụ thân Bách Lý Uyển Như đã ở trước mặt phụ thân hắn cùng gia gia tuyên bố sau này hắn và nàng lớn lên sẽ cho hai đứa cưới nhau. Điều khiến hắn không ngờ đến chính là mẫu thân nàng cũng đồng ý mà còn tiêm nhiễm vào đầu một cô nhóc 3 tuổi điều gì đó khiến hắn " Khổ tận cam lai " .
Một lần cô nàng này sang nhà chơi với hắn, bắt hắn phải chơi trò gia đình với nàng đương nhiên với tâm tính của một người đã sống mấy ngàn năm như hắn sao có thể chấp nhận điều đó được. Hắn lập tức nổi đóa mà đuổi nàng đi , cô nàng ương bướng này năm lần bảy lượt vẫn bám riết không buông hắn . Trông thấy mẫu thân hắn đang đem dĩa hoa quả từ phía xa đi tới, nhân lúc hắn đang tập trung đọc sách nàng lại lao tới quấy nhiễu bắt hắn chơi cùng nàng do quá mức phiền phức hắn không nhịn nữa mà đẩy nhẹ nàng một cái, lợi dụng việc này nàng vờ mất thăng bằng ngã nhào ra đất sau đó thì là một màn nước mắt tuôn rơi.
Mẫu thân hắn lại đúng lúc đi đến thì trông thấy cảnh đó liền chạy lại đỡ nàng dậy , còn hắn lúc này đang cầm quyển sách làu bàu :
- Nàng quá phiền phức làm phiền con đọc sách mẫu thân mau đưa nàng về nhà đi .
- Con bé là phận nữ nhi liễu yếu đào tơ con phải nhẹ nhàng với nàng chứ sao lại động tay chân như vậy .
- Mẫu thân cũng là nữ nhi đấy nào có liễu yếu đào tơ ?
- Con dám nói mẫu thân như vậy à đúng là chán cơm thèm đánh mà.
Cuối cùng ngày hôm đó hắn không những phải chơi trò gia đình kia với nàng mà còn bị mẫu thân hắn kí lú đầu . Thoát khỏi quá khứ đáng thương kia, hắn thở dài không thôi sao lại gặp tiểu ma nữ này ở đây chứ đúng là thảm mà nên quyết định tốt nhất là ngó lơ đi không dây với nàng . Bách Lý Uyển Như thấy hắn ngó lơ mình thì định nói gì đó nhưng cuối cùng lại chọn ngồi yên ở bàn bên cạnh Tần Vân mà nhìn ngó mọi người xung quanh.
Đúng lúc này bên ngoài , tiếng lão công công the thé vang lên :
- Hoàng thượng, hoàng hậu giá đáo...
Trước sảnh lớn, Hoàng Kỵ hoàng đế tay trái nắm tay hoàng hậu Tần Hy tay phải thì dẫn theo thái tử Hoàng Diệp bước đi vào trong sảnh thì tất cả mọi người đều đứng dậy bước ra khỏi chỗ ngồi quỳ một chân xuống hô :
- Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế.
- Các ái khanh bình thân, nay ngày vui của lão hầu gia nên các khanh không cần phải lễ nghĩa quá nhiều cứ thoải mái là được.
- Đa tạ hoàng ơn của bệ hạ .
Hôm nay vì biết có bệ hạ vi hành đến nên Tần Hãn lão gia chủ đã chuẩn bị cửu đỉnh và hai ghế khác đặt bên cạnh dành cho hoàng hậu và hoàng tử . Tất cả khách khứa và người đặc biệt như hoàng đế của Đại Hoàng vương triều đã có mặt thì buổi yến tiệc chính thức bắt đầu, trong buổi tiệc mọi người kẻ nói người phá trò khiến cho không khí buổi tiệc càng thêm náo nhiệt. Buổi tiệc trôi qua một nửa thì nhân vật chính của đêm này liền xuất hiện, mẫu thân hắn khoác lên mình bộ váy trắng viền xanh làm toát lên vẻ ma mị thậm chí lấn át cả tam cô của hắn, trên tay bà là nhóc Tần Phong cùng Tần Tuyết còn trên tay tam cô Mộc Hàm là tên nhóc Tần Quân. Nhìn hai vị mỹ nhân bước tới làm cho các quan khách trầm trồ ca thán khen Tần gia chủ có phúc khi được hai cô con dâu tài sắc như vậy. Bữa tiệc vì sự có mặt của hai vị mỹ nữ thì càng thêm tưng bừng phụ thân hắn cùng tam thúc thì chén em chén anh đến nỗi ngà ngà say. Đang lúc náo nhiệt thì một giọng nói vang lên :
- Thưa bệ hạ, thần nghe nói hoàng tử tài đức song toàn không biết bây giờ ngài ấy đã đạt tới cảnh giới gì rồi ?
Kẻ mở lời kia không ai khác chính là Tần Hằng, Tần Vân trong suốt buổi tiệc thì luôn âm thầm quan sát Tần Hằng khi thấy lão chủ động mở lời thì hắn liền nhếch mép tự nhủ :
- Xem ra con cáo già này bắt đầu giơ vuốt của mình rồi, phải nhanh chóng đẩy nhanh huấn luyện cho đám tử sĩ kia thôi
Hoàng Kỵ mỉm cười tay gỏ lên Long ỷ quay sang nói với Hoàng Diệp :
- Diệp nhi còn không mau biểu diễn cho Hằng tướng quân xem đi chứ.
Hoàng Diệp đứng dậy bước xuống giữa sảnh rồi đánh ra bộ Điệp lãng quyền, từng quyền đánh ra đều bộc phát ra toàn bộ tu vi của hắn chính là Nhân thiên cảnh thất tầng. Đánh xong bài quyền Hoàng Diệp chắp tay :
- Phụ hoàng , hoàng nhi ngu dốt chỉ có thể từ luyện đến Nhân thiên cảnh thất tầng mong phụ hoàng và các vị văn võ bá quan tha thứ.
Sau khi hoàng tử dứt lời thì mọi người ai nấy đều không kìm nén được bản thân mà thốt lên :
- Cái gì chứ Nhân thiên cảnh thất tầng, con trai ta bằng tuổi ngài ấy còn chưa đột phá Nhân thiên cảnh à .
- Ngươi lại đi số sánh còn ngươi với hoàng tử đương triều thật ngu ngốc mà
- Không hổ danh là hoàng tử.
Tần Hằng cảm thán không thôi liền kêu đứa con trai Tần Kiệt của hắn đang đứng phía sau :
- Kiệt nhi hoàng tử đã trổ tài rồi phiên này đến ngươi đấy đừng để ta mất mặt.
Tần Kiệt sau đó bước ra giữa đài đánh ra Kim Ngưu thiết quyền, đánh xong bộ quyền pháp thì liền trở về chỗ cha hắn . Mọi người đều kinh ngạc thốt lên :
- Hắn đã đạt đến Nhân thiên cảnh lục tầng rồi.
- Ha ha vậy là vương triều ta có hai vị song kiêu rồi .
Tần Hằng sống mũi hếch cao lên cao ngạo lớn tiếng nói :
- Kiệt nhi con trai ta sao có thể giống tên phế vật phế võ hồn Tần Vân kia được.
Lời hắn thốt ra khiến cho Tần lão gia chủ nét mặt không vui ngay cả phụ mẫu hắn cũng trở nên âm trầm. Khi mà Tần Hằng vẫn đang đắc ý cùng tiếng xì xào bàn luận của chúng nhân trong sảnh thì một tiếng nói như chim oanh vang lên trong đó chứa vài phần khó chịu :
- Hừ hai người các ngươi 12 tuổi mới có Nhân thiên cảnh lục, thất tầng trong khi theo gia gia ta nói ta hiện tại đã là Nhân thiên cảnh nhị tầng chỉ cần vài năm nữa sẽ vượt qua các ngươi mà thôi , lúc đó ta sẽ thay Vân ca ca dạy các ngươi một bài học
Lời nói này khiến cho ngay cả hoàng đế cũng phải giật mình nhíu mày nhìn về phía Bách Lý Hầu bởi người nói đó không ai khác chính là tiểu cô nương Bách Lý Uyển Như. Nhận được sự gật đầu từ Bách Lý Hầu Hoàng Kỵ hoàng đế cười lớn bắt đầu thu lấy nhân tâm :
- Đúng là tiểu yêu nghiệt mà vậy con muốn ta cho con cái gì đây, nếu vừa khả năng ta ta sẽ đáp ứng tất cả.
Bách Lý Uyển Như cười duyên liền hướng về phía Tần Vân :
- Con chỉ muốn cưới Tần Vân ca ca mà thôi ngài làm được chứ.
Hoàng đế cười phá lên rồi ngay lập tức tuyên bố :
- Được ngày hôm nay trẫm ở đây chính thức đáp ứng mối hôn ước này, đợi khi các ngươi tròn 16 tuổi sẽ thực hiện hôn lễ.
Tần Vân ngồi phía dưới ánh mắt sợ hãi nhìn cô cháu gái của Bách Lý Hầu rồi cười thảm :
- Vậy mà dùng cách này để cột ta lại với nàng, đủ độc đủ ác à không hổ danh cháu gái của Bách Lý Hầu quá bá đạo.