Hôn Ước Quý Tộc

Chương 4: Chương 4




Xập xình, xập xình….
Những âm thanh có hại àng nhĩ con người không ngừng vang lên, mà trên sàn nhảy mọi người điên cuồng hòa mình vào từng giai điệu đó, giống như có một liều thuốc kích thích khiến họ không dừng được cuộc chơi.
DJ đột nhiên tắt nhạc, hướng mọi người cười xuề một cái lộ ra cái răng khểnh cực duyên. Đồng thời ánh đèn xanh đỏ cũng được thay thế bằng một màu trắng ngà, rọi thẳng lên sân khấu hướng sự chú ý của mọi người lên khán đài.
Một giây trước không khí ồn ào đến đinh tai nhức óc, nhưng một giây sau là không khí yên ổn đến dọa người, không một tiếng động nào phát ra tất cả như bị điểm huyệt tại chỗ.
-Xin lỗi mọi người…
White lên tiếng phá vỡ sự kinh ngạc hiện lên trong mắt bọn họ.

Lời nói dịu nhẹ, trong trẻo giống như liều thuốc giúp bọn họ thoát khỏi cơn mê, tất cả vui mừng reo lên như vừa được quà. Đây là tình huống gì nha. Lần đầu tiên… lần đầu tiên ba phó tướng của bọn họ cùng nhau xuất hiện, những tưởng hôm nay có lệnh tập trung tại Evil là tụ họp vui chơi như mọi khi, thỉnh thoảng cũng chỉ có một trong những thủ lĩnh xuất hiện cùng bọn họ thôi, ngay cả Blue chủ quán bar này cũng rất ít khi xuất hiện, người mà họ thường gặp cũng chỉ là Green hay White nhưng không ngờ hôm nay là chuyện gì mà tất cả lại đông đủ như vậy, thật khó hiểu???
Cầm micro, tiến lên một bước nữa nàng White dịu dàng trong tà váy trắng hướng mọi người cười dịu dàng, khiến biết bao trái tim thiếu niên thổn thức. Lần nữa âm thanh trong trẻo đó lại vang lên.
-Tất cả các bạn có mặt tại đây, hẳn cũng đã gia nhập tổ chức của chúng ta một thời gian nói dài không dài, ngắn không ngắn. Như các bạn biết rằng Black Rose được thành lập vào ba năm trước… và ngày hôm nay cũng chính là kỉ niệm ba năm ngày thành lập Black Rose…
Bên dưới khán đài một trận xôn xao, những người đã theo tổ chức từ ngày mới thành lập thì cũng không có gì ngạc nhiên lắm, còn những thành viên mới gia nhập thì có vẻ khá bất ngờ, mọi người đều xù xì bàn tán. Có lẽ hôm nay là ngày quan trọng nên các thủ lĩnh đểu có mặt đầy đủ như thế.
-Và hôm nay mọi người được quyền vui chơi thoải mái. Tất cả các chi phí đều do phó tướng Blue phụ trách.Thủ lĩnh có lệnh không say không về, mà say cũng không cho phép về vì… rất nguy hiểm.
Lời nói vừa dứt bên dười mọi người đều cười ha ha. Thủ lĩnh của bọn họ cũng quá là dễ thương nha, rất chu đáo. Không biết vị thủ lĩnh này như thế nào nhỉ, thật bí ẩn, bọn họ không phải là chưa từng gặp qua vị thủ lĩnh này, nhưng nói là gặp thì cũng không đúng. Vì thủ lĩnh của bọn họ đều xuất hiện cuối cùng và luôn đứng ở trên cao hay phía xa quan sát bọn họ hành động. Ngoài cái dáng mảnh khảnh và đen kịt kia họ chưa từng được tận mắt nhìn thấy người này. Có những lúc bọn họ nghĩ rằng vị thủ lĩnh này thật vô dụng vì chỉ biết trốn tránh nấp sau bóng tối mà sai khiến bọn họ nhưng sự thật lại là những kế hạch, chiến lược đánh bại các tổ chức khác đều là do thủ lĩnh bí ẩn này chỉ đạo, bọn họ phải công nhận rằng nó rất hoàn hảo và giảm được mức sát thương đến thấp nhất. Bởi thế, đối với họ, vị thủ lĩnh này giống như thần thánh vậy, khiến họ phải phục tùng và hết sức tôn trọng.
Trong khi đó, White quay đầu hướng Blue, nhún vai. Còn anh chàng chỉ biết cười khổ, thật là, Black này không cần phải tuyệt tình như vậy chứ, ngày hôm nay coi như hắn lỗ nặng rồi, cũng coi như người này là khắc tinh của hắn. Haizzz… có thể không đồng ý sao, là lệnh của Sếp nha! Hắn không dám có ý kiến.
Mọi thứ trở lại sự ồn ào khi nãy, những âm thanh chát chúa lại được dịp vang lên, tất cả thành viên của Black Rose không biết là hưng phấn vì hôm nay có ba phó tướng góp mặt hay là hưng phấn vì vui chơi miễn phí mà điên cuồng hơn khi nãy, tiếng hò hét không ngừng, những thân hình uốn **, lắc lư theo tiết tấu… Tất cả như muốn thoát li khỏi những bộn bề trong cuộc sống thực tại mà tận hưởng hết đêm nay.
Tại một góc khuất của quán Bar, Green lặng lẽ đưa mắt nhìn những con người trước mặt. Ly rượu vừa cạm môi, thì ai đó vỗ vào vai hắn. Cái nhíu mày không hài lòng hiện rõ trên trán, trong đây người có thể khiến hắn không phát hiện khi tới gần thì chỉ có thể là… Black.

- Cậu không định “ra mắt” bọn họ à!?
Nhận thấy vẻ châm biếm lộ rõ trong mắt Green, Black chỉ cười nhạt. Ông nói hôm nay là nhiệm vụ cuối cùng của mình, là thời diểm thích hợp để mình xuất hiện chính thức, thật ra ông có ý gì? Vì lí do này cho nên Black mới có mặt tại đây, nhưng sao không thấy có gì đặc biệt, chẳng lẽ chỉ đơn giản là “ra mắt” thôi sao?
-Cậu hình như rất rảnh rỗi?
Rõ ràng là “ông nói gà, bà nói vịt” mà. Black không trả lời câu hỏi nửa đùa nửa thật của người kia, mà dáp lại một câu hỏi cực kì “tỉnh”.
-Nếu rảnh rỗi vậy thì làm leader một thời gian đi, Black Rose giao cho cậu. Chắc cũng sắp đến lúc rồi…
Nói rồi Black hất đầu lên sân khấu ban nãy. Không kịp cho chàng Green kịp hiểu chuyện gì thì nàng White cũng rất phối hợp mà tuyên bố.
-Và sau đây xin giới thiệu với mọi người, người sẽ lãnh đạo chúng ta thời gian tới… Xin mời GREENNNNNN

Nháy mắt đã không thấy người bên cạnh đâu. Tên này muốn làm trò gì cơ chứ!?
Cũng chẳng cho anh chàng có thời gian suy đoán, tiếng “Ồ” rõ dài của mọi người đã làm anh “tỉnh” và đồng thời cũng hiểu đây là hoàn cảnh gì.
Ánh đèn ngũ sắc hướng anh mà lia tới. Thôi thì đành nhận vậy, mặc dù không cam tâm nhưng cuộc đời này có lẽ Green chỉ có thể thua “tên kia” thôi.
Nếu Green mà biết rằng mình đã thất bại dưới tay một đứa con gái thì chắc tên đó đập đầu vô gối mà chết cho rồi. Hắc hắc