I Miss You, Best Friend

Chương 28



Đã hai ngày trôi qua...... hắn chẳng hiểu chết mất xác ở đâu, không thèm gọi cho tôi đến nửa cuộc, thật là về nhà đoàn viên vui vẻ quá quên hết luôn đứa bạn thân trí cốt này đây, hắn rõ tàn nhẫn.

Chán nản ngồi Nghịch máy linh tinh,vô tình ấn nhầm vào danh bạ, cái chữ *Minh tinh* hiện lên trước mắt làm tôi thoáng phen do dự. Tại sao tôi lại lưu số của hắn ngay đầu... để giờ tên hắn lại mời gọi, câu dẫn tôi chạm vào nó. Chuyện này thật khổ tâm ngàn vạn lần, bởi tôi rõ hiền lành,ngây thơ + dễ dụ, nên lỡ ấn gọi cho hắn rồi biết làm sao được, giờ có hối hận cũng không kịp.

Khoảng tầm vài tiếng tút...tút, bên đầu dây kia vang lên một giọng nói chảnh choẹ

- 'ai đấy '

làm tôi giật thót cả tim, bàng hoàng,kế tiếp vô vàn dấu hỏi chấm hiện lên không ngớt

*Minh đi sang Thái chuyển giới từ khi nào??? sao tôi không biết *.

Cẩn thận nhìn lại cái tên trên máy, ờ đúng mà, cái chữ * Minh Tinh * hiện lên to tướng ... hừm..kì lạ, tôi thật sự đang gọi cho hắn mà có ấn nhầm số đâu, dè trừng hỏi lại cho chắc

-' đây có phải số của Minh không ạ, nếu phải có thể đưa máy cho cậu ấy hộ em với..... cảm ơn '

Tuy không biết cô nàng già, trẻ lớn bé nào đang cầm máy hắn, chỉ còn cách gọi chị cho phải lẽ vậy thôi.

Ở bên phía nhà của Minh

Chẳng là, hiện tại hắn đang ngồi ghế uống nước,nhàn hạ đọc sách.

Vừa nãy vào nhà bếp rót cốc nước,lỡ để quên chiếc điện thoại trên tủ lạnh. Gặp lúc Yến cô em cùng cha khác mẹ đi xuống, thấy máy hắn bỏ quên như nhặt được tiền.... cô nàng cười không ngớt, mở máy ra định xem trộm ảnh của hắn, cô nàng gần như đạt được mục đích. Nhưng ngờ đâu ảnh hắn thì không thấy đến một cái ,mà toàn hình của một đứa con gái nào đó lạ mặt, đang bực tức thì có người gọi đến, nhìn tên Minh lưu số tôi là TY ( Tiểu Yêu), cô nàng hiểu nhầm thành tình yêu,nên nổi dã tâm muốn chia rẽ ,tiện tay ấn nghe để ra oai, thấy tôi vẫn chưa có phản ứng bực tức nào, trái lại vẫn còn lịch sự trả lời, Yến cười nham hiểm giở trò, cô nàng nói với tôi rằng

-' anh Minh á, anh ý hiện tại đang tắm, có vẻ như không tiện nghe máy, với lại tối qua chắc anh ấy cũng đã rất mệt mỏi rồi, làm quật lực tới đêm chắc vẫn cần phải nghỉ ngơi để lấy lại sức , có việc gì cứ nói với tôi là được rồi '

Haizzz.....cô nàng này thật đánh giá quá cao trí tưởng tượng của tôi rồi, nói mập mờ như thế.... thật không hiểu được, đầu óc tôi đen tối tùy lúc thôi chứ, tiếp đó tôi oanh liệt đáp lại theo giọng điệu của Minh thường ngày, tôi nói

-' chị bị mắc bệnh ngu lâu năm à,tắm vào cái thời tiết nắng trói chang như vậy để cảm chết chắc, với lại,nói ai chứ Minh có bao giờ thức đêm vào những ngày nghỉ đâu, hắn toàn lười nhác, bỏ bê tất cả mọi thứ đi ngủ sớm trước 10 giờ thôi,chị là đang đùa em???, nhưng mong chị đùa đúng một chút,khi đó em chắc chắn sẽ trả vờ bị lừa cho chị vui lòng.....' thật sự là vậy, có lần trời nóng bức 12 giờ trưa tôi lại đòi đi tắm, Minh còn giảng giải cho tôi cả một tràng đại hải luôn cơ mà . Còn mỗi lần tôi mất ngủ vì một quyển tiểu thuyết kết nhạt nào đó, gọi làm phiền Minh, hắn toàn vờ như mất sóng tắt nguồn đi ngủ cho ngon giấc.

Yến hao tổn phí công nghĩ kế dễ hiểu nhầm để chia rẽ tôi mà lại không thành công, đang định cùng tôi phân chia cao thấp, thì Minh đứng ngay phía sau lúc nào, hắn liếc nang ta một cái nhìn khinh bỉ, lạnh lùng dựt lại máy trên tay Yến, cô nàng định giải thích, nhưng hắn lại không cho cơ hội đó, chỉ vô tình bước đi ra ngoài. Nhìn cái tên trên màn hình, hắn cười châm trọc

-' sao..... nhớ tôi đến thế cơ à, mới hai ngày đã buồn chán gọi đến hỏi thăm, được cậu thâm tình quan tâm như vậy khiến tôi ngại muôn phần, ngại đến mặt đỏ như quả gấc xanh rồi '

-' Cậu mặt dày gần bằng tôi, ngại được mới lạ, gọi điện chỉ để kiểm tra xem cậu đã từ biệt cõi trần chưa để tôi đến thắp cho nén hương thôi mà, đừng hiểu lầm xâu sắc như thế'

-' uầy tôi mà đi thì chắc cậu phải khóc ngất lên ngất xuống, mà tôi sẽ không ra đi một mình đâu, tuyệt đối không. Nếu lỡ mất đi thì tôi cũng sẽ kéo cậu theo cùng để bầu bạn , vậy nên hương cậu định thắp cho tôi, thì thà tự dành dụm cho mình vẫn hơn '

Đầu tôi xì khói mất, biết ngay mà hắn có để tôi chiếm vài phần tiện nghi bao giờ. Tôi thành khẩn khuyên nhủ hắn

-' Minh à, con trai cần lấy tính ga lăng mà vươn lên, chứ đừng dùng đê tiện để tiến bước hiểu không, tôi cũng là con gái cơ mà, cậu có thể nhẹ nhàng hoặc lâu lâu nhường nhịn tôi một chút được không, nếu có thể thì thật biết ơn '

Nói qua điện thoại thì oanh liệt vậy thôi, chứ gặp ngoài thật thì tôi nào dám ho he giảng dậy cho hắn, nếu vừa rồi đứng trước mặt, nói xong câu chắc bị Minh cốc cho u đầu là đương nhiên,....phù...ơn trời.

Hắn ngạc nhiên hỏi tôi

-' Cậu con gái ở đâu, nữ tính chỗ nào??? Nói tôi nghe xem, nếu đúng có thể tôi sẽ suy nghĩ lời đề nghị của cậu, nhường nhịn cậu trăm ngàn phần '

Hừm.... hừm, 1 phút ngẫm nghĩ, suy tính nhìn từ trên xuống dưới một lượt, tổng thể toàn thân, tôi tự tin nói

-' tôi có cái ấy '

-' ấy là cái gì, nói thẳng ra xem nào, tôi vẫn đang nghe đây '

-' thì ấy ấy ý, cậu cũng biết lại còn vờ vịt, chúng ta cũng coi như quen biết vài năm chẳng lẽ lại không hiểu ý ' vấn đề nhạy cảm mà hắn cứ ép tôi phải nói hết ra hay sao

Minh cười nham hiểm, cứ mỗi khi tôi mắc lỗi nhỏ, hắn lại tóm lấy bắt bẻ không thôi, hắn nói

-' thật sự không hiểu, cậu cứ nói thẳng luôn đi '

Haizzz....lôi thôi với hắn rõ tốn calo, tôi nói rõ ràng rành mạch

-' thì tôi cũng có vòng một hoàn hảo mà '

Minh cười lớn, cái gì chứ....cô nói với hắn như vậy thật chẳng biết ngại, nếu Hắn không nói cho cô bớ́t mơ tưởng xa vời,thì rất áy náy, minh nói

-' thân hình cậu trong ngoài như một, ngực lưng bằng phẳng dễ nhầm lẫn, xin lỗi thật sự không thể nhận ra ' giọng hắn còn nửa cười nửa nghiêm túc, thật làm người ta phát bực.

-' Cậu Là một kẻ không có mắt nhìn '

Ấy vậy hắn lại bình thản đáp lại tôi

-' ừ.... tôi không có mắt, đấy là từ lúc tôi kết bạn với cậu rồi, cũng chả có gì mới lạ '

Không biết, không nghe thấy gì hết. Hắn còn nói mù tại tôi, cái tên đẹp mặt khó ưa lòng. Toàn mấy câu nói khiến tôi thù ghét.

Đây chắc là ông trời đem hắn tới hành hạ tôi......

Chỉ lủi hủi mò chỗ tắt máy, được hắn để cho hai ngày yên ổn, vậy mà tôi còn không biết hưởng thụ. Mò tới tìm hắn để rồi ôm cục tức vào người, lúc tôi tắt máy Minh bật cười, hai hôm nay phải kí mấy cái hợp đồng giúp bố, làm hắn không có thời gian, định nghỉ một lúc mới gọi cho cô, ai ngờ cô lại tự gọi đến. Mỗi khi làm cô bực tức, hắn lại cảm thấy vui vẻ hơn..... thật là sở thích tao nhã, nhã nhặn...

Còn cô lúc gọi cho hắn xong,lại lăn ra ngủ một giấc mơ dài, nói cô là lợn quả không sai.