Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

Chương 48: Hoàn tất.



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"à..ừm.. cho dù cô nói thế thì.. cuộc đời này đâu biết khi nào tôi bị thương..?" cậu rãi đầu mình nói.

"Ý tôi không phải thế! Miễn cậu đừng bị thương trước mặt tôi là được! Tôi không thể thấy người bị thương mà không cứu! Hiểu chứ!? đó là [Quyền Năng] của tôi!"

"ừm.. tôi sẽ cố.. dù gì cũng cảm ơn cô vì đã phục hồi tay chân cho tôi."

Cậu nở nụ cười nhạt để cảm ơn, nhưng cô chỉ "hứ!" một cái rồi quay người về phía ngang.

"Tốt nhất đừng làm những việc xấu trước Typo đấy, con nhóc ấy là đã phán xét cậu thì cả tôi cũng chỉ may mắn lắm mới cứu được cậu thôi." cô nói.

"ừm, tôi sẽ nhớ lời cô. Nhưng [Quyền năng] là thứ gì?"

"Tại sao tôi phải nói cho cậu nghe !? Đi mà hỏi người đã quâng cậu vào đây ấy ! Được rồi.."

Cô thở dài nhìn cậu một cách phiền phức.

"Tôi không biết rõ [Quyền năng] của những người khác, nhưng [Quyền năng] của tôi là mỗi phát đấm sẽ trị liệu cho cậu, miễn nó không phải vết thương lòng."

"Hiểu rồi..." 

"Vậy thì cố mà sống nhé! Chúng ta hết thời gian rồi."

Nghe thấy cô nói vậy, cậu nhìn vào mắt cô.

"Một lần nữa, cảm ơn cô."

"Hứ!" 

Cô quay đầu mình đi như để tránh né sự cảm ơn của cậu, rồi không gian tiếp tục bị biến đổi.

--------------

Một không gian mà có cỏ, ánh sáng, gió mát, nơi mà lúc đầu cậu đến, cậu đi về hướng, nơi có 1 cô gái đang thưởng thức tách trà, khi thấy cậu đến, cô nở một nụ cười nhẹ nhìn cậu.

Ngồi xuống chiếc ghế được chuẩn bị sẵn, khi thấy cậu ngồi xuống, cô hỏi cậu.

"Cậu thấy sao khi gặp mặt 3 Phù Thủy?"

"Ngoại trừ việc tôi bị lấy đi 2 tay 2 chân, gập một người lười biếng và 1 cô gái đập mình chết lên chết xuống chỉ để hồi phục thì mọi thứ đều không sao cả."

Nghe cậu chả lời, cô khẽ bật cười.

"Fufu. Nói cho cậu biết trong 6 Phù Thủy thì ta là người bình thường nhất đấy."

"Chả người bình thường nào lại đi cho người khác uống dung dịch cơ thể mình cả"

Nghe câu nói cậu đáp trả lời, cô chỉ ngập ngùn không biết nói gì hơn. Sau một lúc, cô "e hèm" một tiếng rồi nói.

"Dark Ougi là phiên bản hiện diện phần bóng tối của cậu, ta cứ tưởng cậu sẽ không để hắn sống chứ, ai ngờ cậu lại chấp nhận hắn, đừng quên hắn vẫn là phần bóng tối trong cậu đấy."

"Thì sao? Cha mẹ tôi cứu tôi, thì tại sao tôi lại không cứu lấy bản thân mình?"

Nghe thấy câu trả lời từ cậu, Echidna trông có vẻ ngạc nhiên.

"Hiểu rồi.. cứu lấy bản thân nhỉ.. thật là một câu nói hoài niệm.." cô lẩm bẩm.

"huh?"  

"Không gì, ta chỉ nhớ ra một số thứ thôi. Cũng đến giờ trả cậu lại thế giới cũ rồi nhỉ."

"Sớm thế à.."

"Ý cậu là cậu muốn ở bên tôi nữa sao ~? Thôi nào hãy đợi cậu lớn hơn tí đi ~" cô che môi mình e thẹn nói chỉ để trêu chọc cậu.

"Tha cho tôi."

Không gian trở nên sụp đổ dần, cũng là lúc cậu sắp biến mất, nhưng

*bụp*

Cậu bỗng ngã ụy xuống đất trở nên khó chịu, thấy vậy Echidna nở nụ cười nhẹ.

"Cũng đến lúc rồi nhỉ."

Cô rời khỏi ghế mình, đến bên chỗ cậu, người đang quậng quậy dưới mặt cỏ.

"Cô.. đã làm gì.." 

"Uống đồ của Phù Thủy mà không chút do dự, cậu bị ngốc hay sao?"

Cô vừa nói trong khi lấy tay chọt vào trán cậu.

"Yên tâm đi, ta đã giúp ngươi đó. Phần bóng tối của ngươi bây giờ sẽ kết với Wisdom Core Solomon, mà giờ thì nó trở thành Sages nhỉ. Cả 2 kết hợp lại với nhau tạo nên một khả năng mới, đó là 1 món quà nho nhỏ ta tặng cậu khi kết thúc buổi tiệc trà. Thứ ta sẽ lấy đổi lại là.. À không, cậu đã làm cho ta thỏa mãn đủ rồi nên ta không cần thứ gì nữa. Giờ thì tạm biệt ~."

"Tại sao.. cô lại biết đến.. kĩ năng của tôi..?"

Cậu cố gắng nói từng chứ trong khi cơ thể khó chịu, nghe những lời cậu nói, cô nở nụ cười nhẹ

"Vì ta là Phù Thủy Tham Lam, Người Tham Lam toàn bộ Tri Thức Thế Giới mà lị ~" 

Nói xong, cô búng vào trán cậu nghe thành tiếng.

"C-Cô.. đúng là.. đồ..---

----Phù Thủy." 

Sau khi cậu nói xong, ý thức cậu biến mất, nó không được trở về thực tại, hay vào đó tiếp tục là 1 không gian khác biệt, nơi mà có cậu và 2 người kia, Sages và Dark Ougi.

"Vậy như những gì ả ta nói, ta sẽ hòa cùng 1 với thứ này?"

Dark Ougi chỉ về phía cô gái đằng kia, Sages.

"Nếu đó là điều ngài muốn."Sages nói.

"Vậy, trông cậy vào cả hai." 

Lời cậu kết thúc cuộc đối thoại, Sages và Dark Ougi, một người biến thành 1 hạt sáng lấp lánh 7 màu, còn người kia thì biến thành 1 hạt với màu đen sâu thẩm. Cả 2 va chạm lẫn nhau làm chấn động tâm thức cậu.

"Ta.. xin lỗi.."

Một giọng nói rụt rè phía sau cậu, người mà cảm thấy có lỗi khi cho cậu thử nghiệm Berserk và phát điên, Houka.

"Không sao. Dù gì tôi cũng là người kêu cô mà."

Cậu vừa xoa đầu cô, vừa nói. Đó là thói quen mà dạo rằng đây cô ép buộc cậu phải làm, đối với cậu thì cũng chả phiền phức gì.

*Tổ hợp nhân cách [Dark Ougi] kết hợp với [Sages]*

*Tổ hợp sức mạnh [Dark Ougi] kết hợp với [Quyền Năng,Sages.]

2 hạt sáng hòa làm 1 với nhau được 1 lúc rồi biến mất, ra theo sau là 2 cô gái, 1 cô gái trông có vẻ lớn hơn và 1 cô em gái loli. Cả 2 cúi đầu xuống nhìn chào cậu rồi đồng loạt cất giọng nói của mình.

"Quá trình hoàn tất thưa chủ nhân"

"ừ-ừm.." cậu còn đang bất ngờ khi thấy việc vừa xảy ra, khi cả 2 chào xong, bỗng cô gái loli trở nên tức giận.

"Khoan đã, tại sao ta lại là con gái, hả!?"

Đó chắc chắn là Dark Ougi.