Có nhiều người nói ra nói vào , nhưng nếu như hắn ko cứu thì quân tâm sẽ hỗn loạn, nhất là dội ngũ tình báo, đội ngũ tình báo của hắn đào tạo lòng trung thành hắn ko chắc 100%. Vì lịch sử chứng minh từ cường quốc hay tiểu quốc thì dù đào tạo đến mấy thì cũng có thằng phản bội đội ngũ nếu như có cơ hội. Điển hình là các vụ phản bội nổi tiếng bởi chính điệp viên người quốc gia đấy ở vị trí rất cao như Việt Nam , Liên xô, Mĩ, Anh . Hắn biết và hiểu điều này, nó tối quan trọng vì nhiều trường hợp vì nó mà cả tỉ đô bị mất, thậm chí mất chế độ, đất nước. Trường hợp tiêu biểu nhất là Liên Xô và Đức quốc xã, trung hoa dân quốc. Tóm lại hắn cứu chắc, nhưng hiện tại quan trọng là cứu như thế nào mà thôi.
Cho người cướp pháp trường. Tất nhiên éo được rồi, tập trung cả vạn quân trong thành, chưa kể chỗ chém đầu có vài nghìn binh lính bảo hộ. Vậy muốn cướp pháp trường cần bao nhiêu người. Muốn cướp được chắc nhẹ nhàng có quân số tương đương và bất chấp thiệt hại thì mới thành công. Chưa kể quân chỗ này toàn thân binh, quân tinh nhuệ, tranh bị kĩ càng và có lòng trung thành liều chết rất cao. Chưa kể thằng chỉ huy toàn những thằng có trình độ văn hóa cao, được đào tạo quân sự chuyên nghiệp, có kinh nghiệm trận mạc điều khiển quân đội, có võ công ko tệ. Xông vào đấm này chả khác nào chết hết, trong đánh ra, ngoài đánh vào, bị bánh mì kẹp thịt thì chỉ có chết. Nếu muốn cứu đc chỉ còn cách mạng toàn bộ quân đội hắn đang có chiếm mẹ nó luôn cái thành Long biên cho nó nhẹ, chỉ cướp pháp trường làm mẹ gì vừa thiệt người tốn của. Nhưng khổ nỗi hắn biết giờ chưa phải cơ hội
Vì vậy mà xem mấy bộ phim Trung Quốc cổ trang chỉ có mấy người, mấy chục người hoặc trăm người,thậm chí vài cao thủ Giang hồ cướp pháp trường ngon ơ. Chém gió cả, thực tế lịch sử gần như ko có vụ cướp pháp trường nào diễn ra. Vì quân dội đánh bằng số đông, trận hình. Các đại lão Giang hồ mà dám cướp thì chết cả lũ. 1 cái thủ đệ nhất thiên hạ 1 đánh 7-80 người đã hết sức, đấy là trong trường hợp lần lượt nhau đánh hoặc đánh loạn ko trận hình chiến đấu. Thực chất chỉ cần 10-20 người lính lập trận hình chiến đấu thì thừa sức giết 1-2 cao thủ hàng đầu thiên hạ.Vì vậy Bân dành chọn phương án an toàn nhất, phương án đó là tráo người bị xử. Chỉ cần kiếm những người tử tù hoặc phạm nhân, nô lệ có hình dáng giống họ rồi để xóa tóc bù xù rồi chịu chết thay.
Chỉ là muốn người khác chịu chết thay thì phải có 1 cái giá đủ lớn để người kia từ bỏ mạng sống để đi chịu chết. Vì người bình thường ko ai đi chịu chết mà không có tý cơ hội sống nào cả, chỉ trừ khi cửu tử nhất sinh mà còn cơ hội sống được trả giá cao vì lòng tham mới đi, chứ đi vào đường thập tử vô sinh thì ko ai dám đi cả. Vì vậy mà nơi Bân nhắm đến là tầng lớp cùng đinh xã hội nơi những con người sống lay lắt ăn bữa nay lo bữa mai, ko có định hướng tương lai, sống trong điều kiện tồi tệ, nhục nhã, sống trong điều kiện ko ra hình người. Những kẻ này nhiều khi có câu nói treo trên mồm rằng: “ sống như này thà chết còn sướng hơn”. Chỉ những kẻ này mới có dũng khí để chết, những kẻ này có thể vì 1 bữa ăn ngon, vì 1 ngày sống trong nhung lụa, vì có thể để người nhà có cuộc sống tốt đẹp trong tương lai mà có thể bán mạng, thậm chí bán 1 phần cơ thể mình, tôn nghiêm, lòng tự trọng để thực hiện nó. Bân từ lúc người của mình bị bắt hắn đã cho người tìm những kẻ như vậy để thực hiện kế hoạch này nếu như các phương án kia ko khả thi. Người của hắn làm cai ngục đã cài từ trước đã nhận được thông tin và tiến hành những bước chuẩn bị để người bên ngoài thực hiện tìm người, chỉ đợi thời cơ là tiến hành đổi người phút chót là được.
Tuy nhiên khâu tuyển chọn cũng như hậu đãi phải cẩn thận, vì nhiều kẻ sống sướng 1 ngày sẽ sẫn sàng bán hắn cho khâu hòa để kéo dài cuộc sống xa hoa. Người từ nghèo làm quen đến sướng thì dễ chứ từ sướng về nghèo rất khó, thế nên tôi đã tuyển chọn những kẻ chét thay là những người có cả 1 gia đình nheo nhóc đằng sau. Những người này được thực hiện lời hứa là bọn họ muốn 1 căn nhà + 1 mảnh ruộng, hoặc 1 cái cửa hang nhỏ cho gia đình có kế sinh nhai. Bân còn quăng 1 quả tạ nữa là khi họ chết thay sẽ cho gia đình họ thêm 1 số tiền tương đương 100 lạng bạc, đủ cho gia đình của họ ko phải lo cơm ăn áo mặc hết đời con họ theo thời giá bây giờ, lúc họ ra pháp trường trước mặt họ và gia đình sẽ đưa tiền cho họ. Ngoài ra trong số những người hắn chọn chết thay có 2 người không có gia đình, nhưng đối với Bân thì những người này mới là những người dễ khống chế nhất vì 2 kẻ này vừa làm nô lệ nhưng đồng ý việc hắn làm, do bân đồng ý trả thù cho bọn họ trước ngày pháp trường hành hình , giết tất cả những kẻ hại họ, giết gia đình của họ. Bân biết mặc dù 2 thằng cha này là người Hán nhưng hắn tin 2 tay này hơn người Hán có truyền thống trả thù từ đời này qua đời khác, 1 khi đã kết thù hận xương tủy thì cho dù bán linh hồn cho quỷ dữ thì bọn chúng cũng làm miễn trả được thù.
Ngày hành quyết diễn ra, khi tiếng “ Trảm” được vang lên từ miệng tên Khâu Hòa thì sau 2 nhát chém thử đến phát thứ 3 có 10 cái đầu được bay khỏi thân thể. Linh hồn đã về nơi xa lắm, cái đầu lăn lông lốc xuống dưới đất ko cần chậu đựng. Khi những cái đầu lăn xuống quân sĩ dưới đài reo hò rầm trời rồi nghe theo mệnh lệnh bắt đầu di chuyển đi ra ngoài để hướng vào chiến trường phía nam, lúc này miệng của Khâu Hòa cười lạnh 1 cái , ánh mắt nhìn thâm xâu xa xăm. Đầu hắn thầm nghĩ:
-Cái đinh đã được cắm xuống rồi, càng lúc càng thú vị rồi đây, chiếm cả 1 thành trấn cát cứ trong địa bàn của ta mà ta không hề hay biết. Giỏi lắm! Để xem hậu nhân họ Triệu của lũ man di này hay Khâu hòa ta mới là kẻ thắng cuối cùng.
Quay trở lại với Bân lúc này hắn ta đã biết cuộc giải cứu thành công thì hắn rất vui mừng, nhưng khi đánh điện báo hỏi lại tình hình cuộc gaiir cứu thì hắn và bộ phận phản gián cũng như đội tình báo họp để đánh giá những lỗi trong cuộc giải cứu để rút kinh nghiệm lần sau nếu có biến xảy ra. Lúc này cũng có người từ Long biên vào để báo cáo trước mặt mọi người để nắm rõ toàn bộ tình hình.Mọi người nghe xong đều nêu ra ý kiến như đưa tiền như nào hay cuộc sống gia đình của người chết thay quá tốt ngay lập tức dễ để ý người ngoài , hay chậm đưa gia đình người kia vào nơi ở mới, hay để người nhà gặp mặt ở đoạn đầu đài dễ gây xúc động mà làm lộ việc. Mọi người gật gù nêu ý kiến lấy sổ ghi chép rút kinh nghiệm phổ biến cho cấp dưới saun này ko bị đi vào vết xe đổ này mà làm hỏng việc. Lúc này Trung 1 nhân viên tình báo cốt cát được rút về từ Lão Lâm để đào tạo lớp trẻ ngay từ đầu lên kế hoạch năm nay đã 37 tuổi lên tiếng nói:
-Thưa các đồng chí, tôi thấy cuộc giải cứu này hết sức mĩ mãn khi chúng ta cứu được toàn bộ nhân viên của mình. Những lỗi lầm khi lam công tác giải cứu đã được mọi người chỉ ra khi làm công tác này để chúng ta rút kinh nghiệm. nhưng khi đọc hết bản báo cáo này và nghe người từ long biên báo cáo thì tôi thấy có điểm lạ.
Mọi người cũng im lặng và kinh ngạc nhìn về phía Trung. Bân:
-Ngươi thấy chỗ nào ko đúng?
Trung :
-Thưa các đồng chí, khi đọc bản báo cáo và nghe lời báo cáo tôi thấy mỗi khâu đều có khó khăn hay lỗi nhất định. Tuy nhiên, riêng cái khâu hối lộ và xâm nhập vào ngục giam cũng như thay người lúc cuối này tôi thấy nó ko có bất kì lỗi nào. Nó là khâu hoàn hảo hảo nhất trong báo cáo, nó không có bất kì lỗi nào, nó hoàn hảo như được sắp xếp vậy. Những cái khâu khác nó có gặp vấn đề từ lớn đến bé, có khâu suýt lộ, nhưng riêng khâu này nó hoàn hảo ko tỳ vết. khâu cuối cùng thay đổi người có tỳ vết chút là suýt nữa có người hầu trong chỗ đấy nhìn thấy do người chúng ta di chuyển nhanh ko để ý, còn lại nó ko tỳ vết.
-Đáng ra 2 khâu này là 2 khâu nguy hiểm nhất vì tại ngục giam những tội nhân quan trọng để Khâu Hòa tìm ra chúng ta, những kẻ gây cho hắn đau đầu nhất lúc này về cuộc khởi nghĩa lớn của ngừơi Việt sau thời Lí Phật Tử. Điều đấy còn nguy hại hơn rất nhiều cuộc tranh giành quyền lực của hắn và Lê ngọc. Bởi vì nếu chúng ta khởi nghĩa thì chắc chắn hắn sẽ chết nên tại vị trí ngục giam này hắn phải đặt trọng binh trông coi, phái những người trung thành với hắn nhất trông giũ.
-Đằng này hắn chỉ cho mỗi đám nha lại địa phương coi ngục bình thường trông giữ, không có trọng binh trông coi, chưa kể lại cực kì dễ dàng mua chuộc quản ngục. Đáng lẽ ra với tầm quan trọng của họ thì cho dù ko có trọng binh thì cũng phải tang số lượng nha lại quản ngục lên gấp vài lần, đồng thời trang bị hạng nặng cho chúng, mũ áo giáp ,vũ khí đầy đủ, cung nỏ đầy, cơm đưa phải có có người chuyên biệt nấu nướng và kiểm tra. Đằng này nha lại quân số vẫn y như thế, trang bị ngoài đao ra còn lại như cũ, chúng ta còn dễ dàng tuồn thông tin bên ngoài vào cho người mình xem.
-Đáng ra tầm quan trọng của họ và tính cách Khâu hòa phải thưởng hậu cho những người nha lại canh ngục, đồng thời đặt ra tử lệnh nghiêm khắc nếu có vấn đề gì thì chém cả nhà chúng nó mới đúng. Như vậy đám canh ngục này mới làm hết tâm hết lực ko dám lơ là chức trách và kiểm soát ngặt nghèo mọi động tĩnh ra vào của ngục giam.
-Đằng này thông tin tuồn ra báo về quá dễ dàng và thuận lợi tại khâu này , cứ như nó được lên kế hoạch sẵn để ta hành động vậy.
Tất cả mọi người và Bân lúc này mới trầm ngâm lục lọi đọc kĩ và nghiền ngẫm đống báo cáo lại. họ nhận ra đúng là như vậy. Họ thấy trong công tác giải cứu đúng là có nhiều tình huống bất ngờ hiểm cảnh nhưng khi đọc lại thì tất cả những tình huống khác luôn có vài vấn đề nhưng khâu thăm ngục và hối lộ hay thay người nó quá suôn sẻ, ko có 1 chút tỳ vết nào. Ngay cả khâu đưa người vào đổi tuy có tỳ vết có người suýt bị người hầu ngục phát hiện đi quá vội vàng ko cho người đi trước dò đường thuộc lỗi khách quan, còn lại mọi thứ dường như quá suôn sẻ. Đám cai ngục chắc chắn nếu trường hợp này phải bị hạ tử lệnh mà vẫn dám nhận hối lộ và cho đổi người. Tất cả như cái máy lập trình sẵn vậy cứ thế mà hoạt động trơn chu, trơn chu tới mức ko ai tin.
Lúc này mọi người mới thộn mặt ra, vì đều làm trong ngành tình báo thì chỉ cần 1 điểm này thôi là éo ai tin cuộc giải cứu diễn ra thuận lợi mà nó được người khác lên kế hoạch để cho đội tình báo non trẻ của họ vào tròng. Quả là 1 nước cờ hiểm họa vô cùng của đối thủ, khiến cho cuộc khởi nghĩa và những người ở đây lâm vào 1 tình cảnh nguy hiểm nhất từ trước tới giờ là trong nội bộ có kẻ phản bội. Nếu như những kẻ phản bội này chỉ nằm trong số 10 người được đưa về còn đỡ, phạm vi điều tra xác minh thu hẹp rất nhiều. Tuy nhiên nếu suy rộng ra thì có thể cả 1 đường dây bị lộ, chưa kể nhiều cứ điểm tình báo bị lộ và đã nằm trong tầm theo dõi của Khâu hòa cũng như cứ điểm đó đã bị người Khâu hòa thay thế. Vì vậy nhiệm vụ này bao hàm rất rộng và có đội ngũ phản gián điều tra kỹ càng để tránh ảnh hưởng tới anh em đang làm tình báo khác cũng như tránh trường hợp sợ bị vạ mà phản bội. Quan trọng nhất là bọn hắn hiện tại ko biết là số thiết bị, vũ khí phân cho đám này đã bị lộ chưa hay đã được tiêu hủy. Theo như những gì báo cáo đã tiêu hủy rồi, nhưng xuất hiện tình huống kẻ phản bội nên không biết có lộ hay không, đống đồ đó quá tân tiến ko sợ đám này phỏng chế. Tuy nhiên bọn chúng sẽ biết uy lực thuốc nổ và sẽ có vũ khí học tập, tuy uy lực kém nhưng đủ sức gây trở ngại, đồng thời khi biết đống đồ của hắn thì chắc chắn Khâu Hòa sẽ cố gắng diệt người Việt.Chưa kể nếu hắn mà mang đống đồ này về phương bắc, sau này Nhà Đường thành lập mà biết thì họ sẽ dồn sức mạnh 40 triệu người mà tiêu diệt , đồng hóa người Việt khi mà chúng ta chưa đủ sức . Bắt buộc phải đánh động những nhân viên trong phủ thái thú điều tra ngọn ngành, nếu ko vừa ảnh hưởng đến cuộc khởi nghĩa vừa thiệt mạng, thiệt quân khi tấn công, cũng như phỏng trừng hậu hoạn về sau. Tuy nhiên thời gian quá gấp gáp, vì vừa phải khởi nghĩa, vừa điều tra, vừa chống thông tin bị lộ, chỉ cần có 1 đồn bị khống chế thì bọn chúng chắc chắn thông qua tin tức từ máy điện tín nhờ người giải mã mà biết được kế hoạch cũng như từ kế hoạch mà phát hiện hành động từ đó lần mò ra nhóm tình báo khác.
Đó là mặt trận tình báo, giờ liên lạc đến vấn đề chính trị của Cửu Chân, hiện tại trong căn nhà chính tại 1 căn phòng có 2 người đàn ông đang ngồi đối diện ngang hang ko ai cao hơn hay thấp hơn. 2 người đàn ông thì 1 người trẻ tuổi, 1 người trông già dặn hơn, với chòm râu, 2 người ngồi trên 2 cái ghế trước cái bàn hình chữ nhật, tự mình uống nước chè và bánh ngọt. Ngoài nhà tại 1 căn phòng khác Lí Băng Băng bên cạnh 2 thị nữ, đang nói chuyện với 1 người phụ nữ lớn tuổi cùng với 2 người thanh niên và 1 cô gái. Lí Băng Băng nói:
-Lí phu nhân ! Phu nhân ko phải lo, chồng tôi và thái thú đại nhân nói chuyện chủ yếu về đại sự quốc gia, không có gì nguy hiểm đâu, người ko phải lo lắng.
Lí phu nhân nói:
-Ta là người Việt nên ta hiểu người Việt căm hận người Hán như thế nào!
-Haiz! Nhất là khi phu quân ta thời tiền triều ko ra giúp Lí đế và Triệu Vương, mà khi quân Tùy đánh xuống lại ra làm quan nhà Tùy. Nếu như ko phải phu quân đối xử với dân chúng tốt, lấy nghĩa, lễ mà đối đãi, cùng với việc hạn chế sự bóc lột người Hán lên người Việt. Thì thực sự chúng ta không còn sống đến bây giờ để gặp các người.
-Ko lo sao được
Lí băng băng:
-Phu nhân chớ lo, chống tôi là người thấu tình đạt lí, là người làm đại sự, 1 lòng vì người Việt chúng ta mà chiến đấu nên phu nhân không phải lo lắng gì cho chồng người. Phu quân chắc chắn sẽ trọng dụng chồng bà.
-Nếu như muốn làm hại thì chồng tôi đã không đưa mọi người đến đây.
Lúc này trong căn phòng nhỏ kia, Bân nói:
-Lí thái thú, ngài thấy trà này thế nào?
Người đàn ông lên tiếng:
-Tuyệt! trà ngon nhất từ trước đến nay ta được uống? Trà này phải là thiên hạ đệ nhất trà! Mới đầu đắng, hậu vị ngọt, càng uống tinh thần càng sảng khoái. Kết hợp với chiếc bánh ngọt này quả là mĩ vị trần gian.
-Hoàng công tử chắc không chỉ mời cả nhà ta đến nơi đây chỉ để phẩm trà và ăn đồ ăn vặt chứ.
Bân :
-Lê thái thú quá lời.
-Lê Ngọc hay Lê Cốc tổ tiên làm quan nhà Tấn, được phong tước hầu. Đến thời nhà Lương đã có 3 đời liên tiếp được phong hầu. Sang đến đời nhà Tùy,được phong Tuyên uy tướng quân Nhật Nam thái thú (quận Nhật Nam lúc này tương ứng với các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh ngày nay), sau đổi làm Cửu Chân thái thú. Lấy vợ là người ở quận Nhật Nam, sinh được ba con trai và một con gái. Tuy có tổ tiên là người Hán, nhưng sinh ra trong gia đình nhiều đời làm quan tại Giao châu đã thoát li quan hệ với triều đình Trung Quốc và trở thành hào trưởng địa phương. Con trai thứ 2 người có tư chất nhất có thể thay ngươi nắm giữ chức thái thú tên là Lê Hựu đúng ko nhỉ ?