Việc xuất quân của quân Tùy tại giao châu hiện nay đã ngâm đến năm sau, vì hiện tại sắp vào Tết rồi, công việc đổ dồn, hàng hóa ngập tràn nên cần nhiều nhân lực bảo vệ. Lúc này chuẩn bị vào thời kì giáp hạt chuẩn bị hạt giống trồng cấy vụ lúa mới sau Tết nên các thái thú bèn để sau vụ lúa mới, thu hoạch xong mới bắt đầu đánh dẹp giặc cỏ. Chưa kể trong Nhật Nam Tuy khí hậu nóng nhưng mấy quận bên trên lạnh thấy bà luôn, rét đau, rét đớn, vùng núi phía bắc đã có tuyết rơi, băng giá rồi. Ngay tại thành Long Biên, Hà nội ngày nay cũng đã xuất hiện tuyết rơi nhẹ (điều này tuy theo năm là ko đúng nhưng trong lịch sử ghi lại thì Hà nội ko thiếu những lần có tuyết rơi, sau đây là 2 lần tuyết rơi thời nhà Lí :
-Nhâm Ngọ, (Long Phù) năm thứ 2 (1102), (Tống Sùng Ninh năm thứ 1). Mùa xuân, tháng giêng, ngày Lập xuân; tuyết lành xuống.
-Giáp Ngọ, (Hội Tường Đại Khánh) năm thứ 5 (1114), (Tống Chính Hòa năm thứ 4). Mùa xuân, tuyết điềm lành xuống.
-Ngay cả năm 2016 cũng đã xảy ra hiện tượng băng gía, tuyết rơi nhj tại vườn quốc gia Ba vì, hòa bình.
Việc tuyết rơi đối với người các nước phương Bắc như Mông cổ, Nga, Triều Tiên, Hàn Quốc, Nhật Bản, Trung quốc là 1 điều gì đó kinh khủng thời cổ đại vì nó làm cho 1 cơ số người dân chết vì đói, rét, chết cóng. Nhưng ở Việt Nam thì đó lại là điềm lành theo các vua chúa Phong kiến, vì lạnh như vậy trước lúc giáp hạt thì nó sẽ giết chết các trứng và ấu trùng sâu bệnh vốn ở xứ nhiệt đới ko tiến hóa thích nghi được với nhiệt độ âm. Rừng nước ta củi gỗ không thiếu nên việc người dân chết cóng chắc chỉ có 1 số người dân nghèo đói ăn mày ko đủ sức tìm đồ ăn chống lại cái thời tiết khắc nghiệt. Vì vậy sau khi có tuyết rơi thì vụ mùa năm sau dân chúng nước ta được mùa lớn, không còn hiện tượng bị đói hay nạn đói xảy ra. Chưa kể lạnh như vậy nên các mầm bệnh gây bệnh cho động vật có vú cũng bị tiêu diệt, động vật trong rừng có chết cũng được bảo quản làm cho nhiều sinh vật có thức ăn dự trữ mùa đông, năm sau vạn vật sinh sôi mạnh hơn.
Vì vậy, đối với người xứ nóng thỉnh thoảng có trận lạnh tuyết rơi nhẹ thì lại là điềm lành, còn đối với người Phương bắc thì mùa đông lạnh này làm cho giá củi lửa, vải vóc chống lạnh tăng cao chóng mặt. Tiền củi lửa, vải vóc tăng thì các khoản tiền sinh hoạt giảm nên vừa xảy ra nạn đói nếu như người dân không đủ lương thực dự trữ, hay tiền bạc đủ nhiều. Vì vậy Phương bắc lúc thịnh thế thì nhiều người chết cóng, lúc suy yếu thì cả chết đói lẫn cóng, thậm chí lúc thịnh thế mà gặp mùa đông ít lạnh thì năm sau vẫn chết đói chục vạn, vài chục vạn người như thường. Nhưng đối người Phương bắc thì năm nào không lạnh nhiều tuyết rơi dày thì đó mới là đại họa, họ thà năm nay lạnh tuyết rơi dày có người chết cóng còn hơn là tuyết rơi mỏng người sống phè phè.
Cũng giống xứ nóng nhưng ngược lại thì sâu bệnh, côn trùng có hại nơi đây cũng đã tiến hóa thích nghi để chống chịu cái lạnh âm độ. Năm nào mà tuyết rơi mỏng ko lạnh lắm là người người nhà nhà lo sốt vó tích trữ lương thực vì sâu bệnh, trứng, ấu trùng đã ko bị giết tại mùa đông, năm sau trồng hoa màu lên là đại dịch sâu bệnh châu chấu bùng phát. Khi các đại dịch gây hại hoa màu bùng phát, lương thực dự trữ mùa đông đã hết thì lúc này 1 thứ khủng khiếp hơn sẽ diễn ra đó là nạn đói, nạn đói luôn ám ảnh mọi người dân, nó càn quét làm số lượng người chết tại trung quốc cổ đại lên hàng vài chục vạn đến cả triệu người, vài triều người chỉ trong 1 năm. Nó nhiều lúc gây nên sự sụp đổ của cả 1 triều đại hoặc 1 quốc gia, nên những nước này thà lúc màu đông lạnh chết cóng vài nghìn hoặc cả vạn người già yếu, còn hơn là năm sau vài chục vạn đến cả triệu người chết vì cái đói. Vì cái lạnh có thể cứu trợ bằng cung cấp áo ấm hay các vật dụng sưởi ấm dùng rất lâu, còn nạn đói thì bao nhiêu lương thực cũng không đủ. Phim Nàng Đe chang cưm có đoạn cô gái này từng có 1 câu nói với vua Cao Ly : “năm nhiều người chết vì lạnh nhưng năm sau sẽ không có người chết đói”. Từ đó chúng ta có thể thấy dân các nước bắc Á, Đông Bắc Á họ sợ nạn đói còn hơn cái lạnh mùa đông.
Bân hiện tại đang co ro trong chăn, nhân viên của hắn được mặc những cái áo khoác ấm mà hắn phân phát, mọi người cũng ko còn sợ cái lạnh nữa mà vẫn hăng say làm việc, nơi duy nhất mà nhân viên ko mặc áo đó là lò rèn mà thôi.Hiện tại năm nay lạnh thế này thì chắc chắn 1 điều là năm sau dân ta được mùa lớn và kẻ thù phía Bắc của hắn cũng vậy. Cái lạnh đã lan xuống xứ nóng như thế này thì Phương bắc chắc chắn 1 điều là lạnh còn kinh khủng hơn mọi năm, lạnh đau lạnh đớn, người chết cóng ko vài nghìn thì đến cả vạn, chủ yếu là những người già. Điều này giúp sâu bệnh, ấu trùng và trứng các loài gây hại cho hoa màu tại Đại Tùy chết gần hết, chúng nó chết gần hết thì năm sau Đại Tùy được mùa to, sản lượng có thể gấp rưỡi bình thường . Tính ra Tùy dạng đế năm 611 xuống chiếu thảo phạt Cao Câu Ly tháng 1 năm 612 huy động hơn 1 triệu quân đánh Cao Câu Ly, không có 1-2 năm trước lương thực được mùa lớn, thóc lúa đầy kho, quốc khố tràn đầy thì hắn cũng ko dám huy động lượng lớn quân đội như vậy. Đấy còn là chưa kể trong năm 611 hắn còn mang quân đánh Tây Đột Quyết, đánh mạnh, đánh cho Tây Đột quyết bị chia thành nhiều phần.
2 cuộc chiến lớn diễn ra liên tục mà nhà Tùy ko sụp thì ta có thể thấy tiềm lực của nó rất mạnh và 1 trong những nguyên nhân chính dẫn đến đó là vụ mùa bội thu sau những mùa đông quá lạnh giá. Những người ko còn khả năng lao động như người già chết mảng lớn, ko cần lương thực nuôi họ nữa, các gia đình cũng bớt gánh nặng nuôi họ, dân chúng thừa ra nhiều lương thực, sản lượng đã tăng và nộp thuế nhiều lên. Đầy đủ mọi điều kiện để Tùy dạng đế phát động chiến tranh quy mô lớn diễn ra liên tục.
Bân đang bận rộn vì theo báo cáo nhân viên các quận phái nam tại các quán rượu, quán nước, nhà trọ, điểm dừng chân giả dạng để lấy thông tin tình báo. Người của hắn tháy có nhiều bình luận của quan viên, binh lính nói về sự trỗi dậy mạnh mẽ, vũ khí của đám quý tộc người Việt thuần phục hắn, cũng như nói về sự sung túc có nhiều lương, nhiều muối của đám này. Tổng hợp các tin tình báo lại thì hắn có 1 kết luận là Lê Ngọc đang cho người điều tra bọn hắn, nhất là truy xét nguồn hàng hiện nay cung cấp cho đám quý tộc người Việt.
1 điều đáng lưu ý hơn đó là người hỏi về những vụ này ngoài người của Lê Ngọc ra thì bọn họ nhận ra 1 số tên có giọng vùng đồng bằng sông hồng. Điều này chứng tỏ Khâu hòa cũng đã tham gia vào điều tra vụ việc này, Khâu Hòa đáng sợ hơn Lê Ngọc rất nhiều vì thằng này mới là con cáo già thực sự. Thằng này cho người đi điều tra tức là nó cũng đã nghe đến việc này, nó cũng đã phòng hờ cho sự việc xấu nhất xảy ra. Nó cũng đã lo xa rằng nếu bọn quý tộc người Man di này mà khởi nghĩa thì chắc chắn cũng sẽ đánh lên chỗ hắn, nên hắn cũng muốn điều tra nắm rõ tình hình, nếu cần thiết có thể diệt trước phòng hậu họa với Lê Ngọc. Hắn cũng điều tra rõ rang nguồn gốc hàng hóa cung cấp cho đám này để chẳng may nguồn này cung cấp cho lũ người Việt chỗ hắn thì hắn cũng xong đời như Thái Thú Tô Định đời Hán, vì hắn biết hắn tàn ác với dân bản địa như nào nên hắn phải cố gắng phòng trừ trước.
Điều này làm Bân phải thay đổi 1 số lộ tuyến, thay đổi phương thức hoạt động cũng như phương thức tiếp tế tránh bứt đây động rừng. Từng điểm tình báo đã được dặn dò kĩ càng nếu như người của Lê Ngọc nếu như xuống điều tra mà phát hiện tùy từng kẻ mà mà các điểm tình báo chỗ vắng người có thể xử lí bịt đầu mối. Nhưng nếu người của Khâu Hòa mà xuống thì giết hết, hắn cần dảm bảo tính bảo mật tuyệt đối với Khâu Hòa, thà để tên này sợ bóng sợ gió mù mờ dò tìm đường còn hơn cho tên này manh mối để mà đi điều tra về bọn hắn. 1 là cho bọn này đi điều tra sai hướng hoàn toàn giống như vẽ đường cho hươu chạy, chạy đúng thì ko sao, chạy sai là chết, 2 là đã ko biết thì cho bọn này mù luôn khỏi biết động tĩnh gì.
Người hắn xắp xếp ở phía bắc vùng Khâu hòa quản lí có rất nhiều vì địa bàn này rất rộng, thông tin liên lạc sắp xếp liên tục không gián đoạn, đủ sức các thành trì bố trí biệt động thành và lôi kéo trong quân lính người Việt tầng lớp thấp. Hàng ngũ sĩ quan cũng nhiều người của hắn, Hiệu úy ko có nhưng bách phu tưởng thì có, ko tuyên truyền phản lại quân Tùy, chỉ có tuyên truyền về tích con rồng cháu tiên và lịch sử người Việt. Để gieo mầm mống độc lập, tự chủ trong người họ, lúc cần có thể thông qua các sĩ quan chỉ huy tiền hô hậu ủng mà đứng lên làm nội ứng phản lại quân Tùy, mở cửa đồn, cửa thành để nhanh chóng tiêu diệt mục tiêu đỡ tổn hao xương máu người Việt.
Bân đang ngày nhớ đêm mong chờ chiến tranh kéo sụp nhà Tùy diễn ra, lúc này lại Tết nữa rồi, hắ ko còn quá nhiều cảm xúc nhớ nhà nhưng lòng người thì vẫn nhớ. Đêm nay hắn mở nhạc, ngoài các bài hát mừng xuân phát cho mọi người nghe thì hắn đeo tai nghe vào mở mấy bài hát về tình yeu cho vơi nỗi nhớ nhà. Bài hát như Đêm nay ai đưa em về, THIÊN HẠ HỮU TÌNH NHÂN, Anh Hứa Không Bao Giờ Đua Nữa, rồi tới luôn, ai mang cô đơn đi, Hongkong1, Lemon tree, vvv. Bât nghe cho đến khi hắn ngủ, để hắn ko còn nỗi nhớ nhà, ko còn mơ những giấc mơ về 1 thế giới xưa cũ mà hắn từng trải qua nữa. Đêm giao thừa rét đau, 1 mình hắn ngồi uống lon nước coca với đĩa lạc rang, cái bánh đa mà nghe nhạc, lúc chán quá thì bật anime mà xem. Mấy ngày Tết, ngày nào cũng vậy, lòng hắn nhẹ nhàng hơn nhiều khi ko bị những kí ức luôn in sâu trong tâm trí mà hắn ko muốn quên nhưng cũng ko muốn nhớ lại làm phiền. Bảo sao khi người chết đi qua cầu Nại Hà đi đầu thai chuyển kiếp phải uống chén canh Mạnh bà quên hết quá khứ. Dù đó là vui vẻ hay đau thương để tiếp tục cuộc sống mới ko bị kí ức tiền kiếp cũ làm ảnh hưởng, hắn cũng muốn uống 1 chén canh Mạnh bà như vậy, hắn hiện tại chuyển kiếp ko phải, sống ở kiếp cũ cũng ko phải, hắn là người 2 thế giới rồi.
Thời gian như chó chạy ngoài đồng mà liền tù tì đến tháng 2 năm 610 Dương quảng sai Chu Khoan đến phủ dụ nước Lưu Cầu nhưng bị chúa Lưu Cầu cự tuyệt. Dượng Đế tức giận, sai Trần Lăng và Trấn Chu đem vạn quân quân thảo phạt Lưu Cầu, xuất phát từ Nghĩa An, Phiếm Hải, sang tháng sau đã tiến vào lãnh thổ Lưu Cầu. Chiến báo của cuộc chiến này được người của hắn Từ Lưu cầu báo về cho hắn liên tục, mấy ngày hôm nay chiến báo liên tục, từ ĐẠI Tùy cũng như LƯU Cầu. Nhân viên thay ca liên tục, chiến báo xếp giấy thành thùng mà đựng, nhân viên văn thư lưu trữ viết lách liên tục để lưu thông tin.
Cuộc chiến diễn ra quá nhanh như lịch sử, chứng tỏ 1 điều là Dương quảng đã chuẩn bị cho cuộc chiến này từ trước rồi. Hệ thống tình báo của hắn chắc chắn đã báo về sự chống đối,không thuần phục của Vua Lưu Cầu với Dương quảng, vì vậy việc phủ dụ và cự tuyệt chỉ là hắn làm cho mình 1 cái cớ hợp pháp để đem quân tiến đánh. Làm gì có chuyện huy động cả vài vạn quân viễn chinh qua biển mà trong 1 tháng đã chuẩn bị xong tất cả các khâu từ trinh sát đến chuẩn bị hậu cần, vũ khí, dân phu, thậm chí là điều quân vượt biển đặt chân lên đất địch. Cứ cho là quân bản bộ tại vùng gần nhất đi đánh đi thì 1 tháng là thời gian nhanh nhất, với sự thúc ép khổng lồ chuẩn bị xong tất cả mọi Việc trừ việc hành quân, vận chuyển quân đội đi viễn chinh. 1 tháng quá nhanh để có thể làm được việc này , vì vậy cuộc chiến nay là cuộc chiến mà Dương quảng chuẩn bị từ trước rồi, bây giờ chỉ cần hạ lệnh là lên thuyền chiến đấu mà thôi. Đấy là còn chưa nói đến hệ thống truyền tin lạc hậu cũng như hệ thống hành chính cồng kềnh, chồng chéo của triều đại phong kiến thì 1 tháng có khi chỉ là thời gian truyền tin và xử lí hết các thủ tục hành chính mà thôi.
Hôm nay, sau khi diễn ra tuyên bố đánh Lưu Cầu 1 tháng, người của hắn tại Lưu cầu truyền cho hắn 1 tin duy nhất:
-Quân Tùy đã tiến đánh Lưu cầu. 2 bên đã giao chiến trên biển. THủy quân Lưu cầu đại bại. Quân Tùy đổ bộ thành công. Quân Tùy chính thức đặt chân lên Lưu Cầu