Giảo Thành vừa cho ra mắt ba bộ phim điện ảnh lớn, lúc này ông ta đã đạt tới đỉnh cao sự nghiệp. Một ngày số diễn viên đến xin vai nhiều không đếm xuể đều bị ông nhốt ngoài cửa.
“Thưa ngài...” Trợ lí của ông khẽ gọi
“Bảo họ biến đi, tôi chỉ chọn người tôi cảm thấy có thể dùng được!” Ông quát lên, chăm chú xem phim trên laptop của mình. Chính là “how to love you?” hơn hai năm qua ông luôn ấp ủ cái kết hạnh phúc cho hai nhân vật chính, chỉ tiết rằng... Tề Vy đã được đo ni đóng giầy cho vai diễn này, mãi mãi không thay thế được.
“Nhưng thưa ngài người bên ngoài là...” Trợ lí hơi rụt rè, lo sợ.
“Là ai?” Cảm thấy biểu hiện của trợ lí rất kì lạ, ông tạm ngưng thướt phim, thẳng lưng nhìn anh ta.
“Là Tư Đồ tổng, ngài ấy đang ở trong xe đợi sự cho phép của ngài. Nhưng tôi nghĩ ngài tốt nhất không nên từ chối ngài ấy”
“Ý cậu là sao? Studio của tôi, tôi muốn cho ai vào thì cho. Không cho anh ta cũng không có quyền làm gì”
“Giảo Thành đạo diễn, ngài đừng manh động. Hiện nay Tư Đồ tổng là một trong những người nắm giữ kinh tế nước nhà... Anh ta thật sự muốn trời cũng có thể được”
__________
Hàn Phong hất cằm ra lệnh vệ sĩ uy nghiêm, hùng mạnh sau lưng lui đi. Một mình anh lại có đến sáu tên vệ sĩ đi theo, chẳng qua là từ ngày anh có được Ngô thị, triệt đi rất nhiều người, bạn thì ít kẻ thù thì nhiều, cả giới chính trị cũng bị anh làm khó vài phen lên xuống nên không ít lần muốn “xử lí” anh.
“Tư Đồ tổng ngài có vấn đề gì?” Giảo Thành đợi Hàn Phong ngồi xuống phía đối diện mới bắt đầu mở lời.
“Không vòng vo, tôi muốn ông chuẩn bị sản xuất “how to love you?” Phần tiếp theo”
“Không được! Tôi đã tuyên bố ngoài Tề Vy ra không ai có thể làm nữ chính” Giảo Thành không mấy thiện cảm với Hàn Phong, hai năm trước anh ta lấy danh nghĩa Chính Phong - bạn trai bí ẩn của Tề Vy. Nhưng khi cô mất tích thì anh lại tỏ ra dửng dưng như không phải việc của mình.
“Tôi có bảo ông thay nữ chính sao?”
“Ý của cậu...”
“Hôm nay tôi đến để thông báo, cho ông thời gian chuẩn bị. Hai tháng sau tôi sẽ đưa Tề Vy đến” Nói đoạn anh đứng dậy đi hẳn ra cửa
“Đợi đã!! Ý cậu là Tề Vy đã về? Đúng không?” Giảo Thành có chút kích động đứng lên
“Ừm” Sau đó cửa đóng lại, chỉ còn một mình Giảo Thành trong phòng.
“Thật sự đã về rồi sao...?” Ông tự lẩm bẩm, cho gọi trợ lí vào.
“Cậu liên hệ với bên Phổ Thịnh, tôi muốn gặp cậu ta”
___________
Tề Vy ngồi trên giường bệnh, trên má cô là vải băng trắng, bác sĩ thẩm mỹ đang từ tốn cắt nó ra.
“Đau không?” Hàn Phong nắm tay cô
“Không đau, rất mát”
“Tề Vy, da của cô hồi phục rất tốt, bây giờ có thể tháo băng, chỉ cần cô chăm sóc đúng cách bảo đảm sẽ không để lại vết tích” Bác sĩ chuẩn bị thoa thuốc cho cô
“Dừng lại, để tôi làm” Hàn Phong bước lên một bước, dùng kẹp gắp bông gòn chậm lên vết thương mờ nhạt một màu hồng của cô.
“Tư Đồ tổng chăm sóc cho phu nhân chu đáo thật” Một y tá ngưỡng mộ kêu lên
Hàn Phong không nói gì chỉ nhìn cô ta rồi mỉm cười thân thiện để rồi khi lên xe trở về nhà bị Tề Vy chất vấn rằng từ khi nào anh lại thích trở thành thiên sứ như vậy.
“Em ghen à?”
“Điên mới ghen”
“Vậy em điên rồi” Anh cười nham nhở
__________
Tối một hôm sắp lên giường ngủ. Tề Vy ngồi trước gương nhìn vệt đỏ trên mặt thì tay ngứa ngáy muốn chạm vào liền bị Hàn Phong vừa từ công ty về nhào đến chộp lấy.
“Nó đang lành lại, em chịu ngứa một chút” Anh vỗ về
“Nhưng quả thật khó chịu quá đi, trông xấu nữa” Cô nũng nịu, cô đang ngồi còn anh thì đứng nên hông của anh vừa tầm tay cô nên Vy lập tức nhào đến ôm anh, cọ cọ mặt vào bụng anh
“Coi em kìa, từ lúc nào lại trẻ con thế” Anh buồn cười nói
Đưa mắt nhìn quanh, anh với tay lấy thỏi son trên bàn. Gỡ tay cô ra, cúi thấp người vẽ thêm hai vạch lên phía bên trái, ba vạch bên phải.
“Xong rồi, đẹp rồi”
Tề Vy nhìn vào gương chỉ thấy một con mèo râu đỏ trong đấy, yêu kiều ma mị.
“Anh đùa em sao? Xấu chết đi được”
Hàn Phong ra vẻ ngẫm nghĩ, nâng cằm cô quan sát, sau đó gật gù.
“Không hẳn xấu, do thiếu xót của anh” Anh vờ nghiêm túc, lấy một món khác trên bàn trang điểm, tô tô lên mũi cô.
“Xong! Mèo phải có mũi tròn đen thế này mới đúng” Anh cười ngặt nghẽo. Gần như ứa nước mắt.
Tề Vy ngồi trầm ngâm, không nói câu nào. Anh hoảng sợ lo rằng cô đang giận, vừa khom người muốn năn nỉ thì...
“Hàn Phong!!! Anh chết chắc rồi” Cô nhào hẳn lên nhắm ngay mũi anh mà cọ mũi mình lên, vết đen dáy lên mũi anh rất ngộ, cô ôm bụng cười hả dạ
Đợi lúc sau cho cô ngừng cười. Anh mới quay lại dáng vẻ nghiêm túc.
“Vy, hay chúng ta sinh con đi”
“Hả?”
“Sinh cho anh một đứa, à, không, nhiều đứa cũng được miễn là con của chúng ta”
“Quên mất, hình như nước tắm đã tràn rồi, em đi khoá nước” Nói xong cô dùng tốc độ nhanh nhất biến mất
__________
Đông Kinh trực thuộc công ty Yari của Ý. Yari trước nay chỉ chú trọng về nghệ thuật triển lãm, họ đầu tư rất nhiều cho viện bảo tàng, phòng trưng bày, tổ chức đấu giá cho giới nhà giàu nay lại vô thưởng vô phạt lập một công ty nhỏ với hình thức thương mại không liên quan với trước đây, Đông Kinh được thành lập với mục đích đầu tư vào các khu mua sắm, khiến nhiều người đặt câu hỏi nhưng dữ dội hơn thế Đông Kinh đã đánh bại kha khá tập đoàn tại Singapore dù chỉ mới xuất hiện 2 năm trở lại. Và hiện tại họ đang tranh một dự án mua sắm thông minh với Ngô Kỳ - Ngô thị.
“Tư Đồ tổng, lần này có thể thấy rõ họ đang cố ý cạnh tranh với chúng ta” Giám đốc bộ phận phát biểu trong cuộc họp.
“Tình trạng sàn chứng khoáng thế nào?” Hàn Phong bình thản gõ gõ lên tay vịn ghế ngồi
“Chúng ta vẫn đang ở trên họ nhưng với tốc độ gia tăng thì không bao lâu nữa có lẽ chúng ta sẽ bị qua mặt, người của Trịnh thị cũng đã gọi qua hỏi ngài có kế hoạch gì không vì Đông Kinh đã bắt đầu ra giá muốn hợp tác cùng FLY của Trịnh tổng bên đó”
FLY mặc dù chỉ là một hãng thời trang nhưng sức ảnh hưởng cực kì cao, theo thống kê bất cứ khu thương mại nào có sự góp mặt của FLY đều có lợi nhuận cùng lượng khách hàng lớn hơn ít nhất là 10%. Sở dĩ Ngô thị dẫn trước nhiều như vậy cũng bởi vì quan hệ hai nhà Trịnh - Ngô cực kì tốt nên mỗi một dự án khu đô thị hay trung tâm thương mại của Ngô thị đều được Trịnh thị tiếp sức mang FLY vào.
Hàn Phong hoàn toàn tinh tưởng Vũ Quân một lòng muốn thúc đẩy mình mới gọi đến hối thúc, vì nếu muốn họp tác cùng Đông Kinh thì Vũ Quân sẽ chỉ nâng tay ban cho họ một chữ kí, không cần hỏi ý anh.
Hàn Phong im lặng hồi lâu, những người có mặt trong buổi họp lén lút nhìn nhau, sau đó một trưởng phòng người nước ngoài ngỏ ý muốn nói. Hàn Phong gật đầu nhìn anh ta.
“Thật ra lần này Đông Kinh dám làm càn như vậy cũng vì họ lấy được lòng tin từ khách hàng... Mà lòng tin ấy lại xây dựng từ sự mất tín nhiệm của người dân với chúng ta”
Ông ta dừng lại một chút đợi phản ứng của Hàn Phong, khi anh cho phép nói mới hít sâu tiếp tục nói.
“Dự án ở Bắc Mỹ quả thật làm cho người dân nơi ấy mong đợi vào chúng ta nhưng cuối cùng ngài lại chọn rút bỏ khiến người dân thất vọng. Đông Kinh lại thừa dịp nhảy vào xây dựng một khu mua sắm ở đó, trong lúc thất vọng lại được ban tặng thứ theo ý muốn, người dân tất nhiên đứng về phía họ không ít. Đã vậy còn nghe đồn ngài là vì một ai đó mà cho ngưng...”
“Ầm!” Anh đập mạnh bàn
“Nếu chỉ biết nghe đồn rồi tin thì các người không cần não để làm việc đâu” Anh quát lớn
Mọi người giật nảy lên, người đang phát biểu cũng lập tức ngậm miệng mình lại, anh ta biết mình đã nói lời làm phật ý sếp tổng.
Hàn Phong cho lệnh dừng buổi họp, sở dĩ biểu hiện nóng nảy cũng vì một đêm, Tề Vy nằm cạnh rỉ thầm vài điều vào tai anh, ý cô không muốn anh phá hoại thiên nhiên nơi đấy, Hàn Phong liền lập tức rút hẳn dự án đem bỏ để chiều lòng cô, không ngờ lại có kẻ công kích, đối với anh không sao nhưng công kích cô là điều không thể chấp nhận.