Long Cơ Chiến Hồn

Chương 126: Tấn thăng cấp 3



Chương 126: Tấn thăng cấp 3

Một thân rắn to chà bá lửa chặn trước khe hở. Triệu Hoài không tài nào thoát khỏi, chỉ có thể cười khổ vài tiếng cho qua. Nếu đã ra ngoài không được, vậy thì cứ ở yên trong này mà sống, cũng chẳng hề gì. Xem ra tình hình, cũng không tệ cho lắm, mà là cực kỳ tồi tệ.

- Con yêu thú này, thù dai còn hơn cả ta. Không phải chỉ là đánh nhẹ nó vài cái thôi sao, làm như thù g·iết cha vậy? Cứ phải truy cùng diệt tận, thì mới chịu hả dạ. Bây giờ nhìn nó mà xem, như là muốn ăn tươi nuốt sống ta vậy!- Triệu Hoài cất tiếng phàn nàn.

- Ngươi... Có dự tính gì không? Tình hình này nếu còn tiếp tục kéo dài, chúng ta thực sự sẽ không ổn cho lắm!- DG lên tiếng.

- Mặc kệ nó ở ngoài kia, thích làm gì thì làm. Chúng ta cứ ở trong này, chống mắt mà xem nó làm được gì!- Triệu Hoài thái độ thờ ơ mà đáp.

- Ngươi đùa ta à? Ở trong đây, ngươi ăn gì? Uống gì?- DG có chút lo lắng mà nói.

- Đó chỉ là cách tạm thời thôi! Hiện tại đánh không lại, mà chạy không xong. Không lẽ bây giờ, ngươi muốn ta thí mạng với nó à?- Triệu Hoài vẫn là như cũ, không chút bận tâm. Dù sao bây giờ đối với hắn ta mà nói, vẫn còn sống là được.

- Vậy cách lâu dài là gì?

- Đợi nó chơi chán rồi rời đi, không phải là được sao?

- ...



- Đùa ngươi đấy! Hiện tại chúng ta có việc quan trọng hơn cần phải làm. Chuyện nhỏ này, đâu cần bận tâm làm chi!- Triệu Hoài ngược lại bây giờ, thái độ có chút tự tin.

- Chuyện quan trọng? Còn có chuyện nào quan trọng hơn cái mạng của mình nữa à?

- Tấn cấp! Ngươi nói thử xem, chuyện này rốt cuộc có quan trọng hay không?

- Tấn cấp? Ở đây?

- Đúng vậy, chính là ở đây!

- Ngươi chắc chắn? Phải biết, mỗi lần tấn cấp đều có thất bại nhất định. Mà địa hình, cũng là một trong những yếu tố quyết định thành bại. Ngươi bây giờ lại quyết định tấn cấp ở đây, thực sự có ổn?

- Yên tâm đi, việc này chỉ là trong tầm tay. Ta nắm chắc 70% việc đột phá lần này!- Triệu Hoài mỉm cười, lộ rõ vẻ đắc ý.

- Lần trước ngươi không phải vẫn nói như vậy sao? Kết quả thì thế nào? Không chỉ thất bại, mà còn xém tí thì m·ất m·ạng. Lần này làm ơn, đừng có làm liều như trước nữa!- DG cực lực phản đối.

- Yên tâm, tin ta!

Thế là mặc kệ sự phản đối kịch liệt đến từ vị trí của DG, Triệu Hoài tự quyết theo ý mình. Hắn ta biết rằng, bản thân muốn thoát khỏi nơi đây, chỉ có thể trông cậy vào chính mình. Mà thực lực, chính là yếu tố quan trọng nhất trong đó.



Dù sao trên hoang đảo này, nguy hiểm luôn luôn rình rập. Bản thân mà không trở nên mạnh hơn, cũng chỉ có thể làm con mồi cho kẻ khác. Đến lúc đó c·hết rồi, hối hận e là không kịp.

Trong tay Triệu Hoài bây giờ là 8 viên đá Cảm Tri. Phân thành 2 viên sơ cấp, 2 viên trung cấp, 4 viên cao cấp. Tài nguyên như vậy, có đột phá được hay không? Ngay chính bản thân hắn ta, cũng khó mà trả lời.

- Chậc, có nhiêu thì chơi nhiêu vậy!- Triệu Hoài một lời cảm thán. Khuôn mặt đó, vẫn là có chút tự tin.

Chỉ thấy, Triệu Hoài hai tay nắm chặt hai viên sơ cấp. Bắt đầu quá trình tấn thăng của chính mình. Liền hút lấy năng lượng bên trong đá Cảm Tri, lấy nó để dẫn dắt bản thân, cảm nhận khí ở thế giới này.

Khí là sự tồn tại trong trời đất bao la, cũng như sinh ra từ mọi vật trên thế giới. Chỉ cần bản thân hoà mình vào thiên nhiên đất trời, liền có thể cảm nhận được cái gọi là khí. Và đó cũng là thứ sức mạnh, khiến bao người khao khát. Còn muốn cảm ngộ được nó, thì phải xem vào thiên phú của từng người.

Chiến giả cấp 2 và chiến giả cấp 3, giữa hai cấp độ đó, cách tu luyện tất nhiên là có sự khác biệt rất lớn. Cấp 2 trở xuống, chủ tu là cơ thể. Có thể thông qua luyện tập hay là tài nguyên tu luyện mà bồi dưỡng thân thể đều được. Vả lại quá trình này, chỉ cần tài nguyên đủ nhiều, thì khó khăn không cần bàn tới.

Chiến giả cấp 3 thì khác, phải coi khí mà bản thân ngưng tụ ra là khí gì. Sau đó thì không ngừng dưỡng khí, quá trình này đều phải dựa vào ngộ tính cũng như thiên phú của từng người. Trừ khi thiên tài địa bảo kinh thế, mới có cơ hội thay đổi được tư chất khí mà bản thân đã ngưng tụ.

Chiến giả cấp 3, phải nói là cấp độ quan trọng nhất của mọi người ở thế giới này. Khí mà bản thân ngưng tụ ra, đều quyết định sự thành bại sau này của chính bọn họ. Là Phượng Hoàng bay trên cao, hay là chim sẻ dưới thấp. Con đường bằng phẳng hay gập ghềnh khó đi, tất cả đều là dựa vào thuộc tính của khí mà quyết định.



Đó cũng chính là lí do vì sao, DG lại cực lực phản đối Triệu Hoài ngưng khí tại đây. Mai mắn thành công thì không nói, thất bại một cái coi như tất cả đều đổ sông đổ bể hết. Công sức mà trước đây bỏ ra, đều như giã tràng xe cát Biển Đông.

- Triệu Hoài, ngươi nghĩ kĩ lại đi! Đừng có làm liều như thế!- DG khuyên can trong bất lực.

Triệu Hoài bây giờ đã mặc kệ tất cả, bước lên con đường không thể quay đầu. Trước đây một lần thất bại, xém tí thì m·ất m·ạng. Đó chính là bài học đắc giá nhất, mà hắn ta từng trải qua. Lần này đổi lại, mười phần tự tin thành công.

Đá Cảm Tri là một trong những nguyên liệu chủ chốt để đột phá cấp 3. Bởi vì bên trong nó, chứa đựng khí tinh thuần. Chúng nó vốn dĩ chỉ là những viên đá bình thường không ai ngó ngàng tới. Sau khi trải qua hàng trăm năm trầm tích hút lấy năng lượng của trời đất bao la, liền trở mình thành cực phẩm đá quý. Giúp cho người tu luyện, vượt qua ranh giới của chiến giả cấp 2, trở thành chiến giả cấp 3.

Triệu Hoài dựa vào đá Cảm Tri, bước đầu tiến vào trạng thái cảm ngộ. Cũng giống như lần trước đây, mơ hồ mà cảm nhận được cái gọi là khí. Nhưng chưa được bao lâu, cái cảm giác đó liền biến mất. Đá Cảm Tri sơ cấp trong tay, đã hoá thành tro vụn.

- Chậc, sơ cấp đúng là sơ cấp, không được bao nhiêu khí hết!- Triệu Hoài thở dài một hơi. Sau đó thì tiếp tục sử dụng hai viên trung cấp.

Lần này, dưới sự hỗ trợ của hai viên Cảm Tri trung cấp, cái cảm giác trước đó liền trở lại. Cơ thể bỗng trở nên nhẹ nhàng, cả người tràn đầy thoải mái. Triệu Hoài có thể rõ ràng cảm nhận, trong cơ thể đang dần hình thành một loại sức mạnh mới. Thứ trước đây, hắn ta chưa từng sở hữu.

Một tia khí yếu ớt dần được hình thành, tụ lại trong nội thể của Triệu Hoài. Ánh sáng kim tức toả ra, ẩn hiện trong đó là sinh mệnh mãnh liệt. Nó hiện cũng nhanh mà biến mất càng nhanh hơn, chưa cảm nhận được bao lâu, mọi thứ lại trở về với trạng thái ban đầu.

- Trung cấp cũng không ăn thua à? Vậy thì sài cao cấp vậy!- Triệu Hoài nhìn vào 4 viên cao cấp còn lại. Trên mặt hắn ta không chút nao núng, vẫn là nét bình thản đó. Đôi mắt ấy, sự tự tin là không hề thiếu.

- Triệu Hoài, ngươi thực sự là không lo lắng một chút nào sao? Đây là chuyện trọng đại trong đời của mỗi người, mà nhìn ngươi chẳng chút bận tâm nào cả!- Hành động của Triệu Hoài, khiến cho DG thắc mắc không thôi.

- Lo lắng thì làm được gì chứ, chỉ khiến cho ta càng thêm phần phân tâm mà thôi. Đến lúc đó, ảnh hưởng sẽ không nhỏ đến khí mà ta ngưng tụ. Ngươi không lẽ là không muốn, ta thành công hay sao?- Triệu Hoài điềm đạm mà đáp.

Lời nói vừa dứt, Triệu Hoài mỗi tay cầm một viên đá Cảm Tri. Hai mắt nhắm nghiền, tiếp tục quá trình ngưng khí của bản thân. Cơ hội của hắn ta, đã không còn nhiều. Phải biết nắm bắt thời cơ, tùy thời đột phá.

- Triệu Hoài, nhất định phải thành công đấy! Tương lai của chúng ta, đều dựa hết vào ngươi!- DG một bên, âm thầm cổ vũ.