Triệu Hoài sau khi thấy tình hình có phần không ổn, ý định rút lui. Nhưng mà, nào đâu có dễ như thế. Hắn ta bây giờ, đã bị kẻ địch vây quanh, tiến không được mà lùi không xong. Sự tình, đúng là có phần nguy nan. Chỉ có thể, miễn cưỡng mà tiếp tục đối chất với bọn họ.
- Các ngươi đây là muốn làm gì thế? Định đánh hội đồng ta nữa à? Tới đi, tưởng ta sợ chắc!- Triệu Hoài cố làm ra vẻ khí thế, lời nói cùng với cử chỉ hùng hồn không ít.
- Đúng vậy! Triệu Hoài anh ấy lẽ nào lại sợ các ngươi. Có ngon, thì lên hết cả đi!- Diệp Ninh khí thế cũng không kém, quyết một lòng cùng tiến cùng lui với hắn ta.
( Ui, ẩu rồi đó! Ta chỉ là mạnh miệng mà nói vậy thôi, ai mượn cô nói thêm vào vậy? Chị hai à, đây là muốn giúp đỡ hay là hãm hại ta thế. Cô là do bọn họ, cài vào phải không?) Triệu Hoài nhìn về đối phương, ánh mắt không khỏi nghi ngờ. Rốt cuộc, là bạn hay là thù đây.