Triệu Hoài đang đi trên đường, bất ngờ bị kẻ khác phục kích. Cũng mai là phản ứng nhanh nhẹn, mới có thể tay không mà bắt gọn ám khí. Lại đưa mắt quan sát nơi đây một lượt, khung cảnh trước mặt, không thấy bóng dáng một ai. Điều này khiến cho hắn ta, ngờ vực không thôi.
- Là kẻ nào muốn ám toán ta, bước ra đây!- Triệu Hoài hùng hồn mà hét lớn, nhưng không có một ai đáp lời.
- Quái lạ, chuyện gì đang xảy ra thế này? Tên nào mà ra tay ác thế không biết nữa, chọi cục đá bự như vậy lỡ lỗ đầu c·hết thì sao?- Triệu Hoài nhìn về ám khí trong tay, không khỏi rùng mình một phen. Trên đó, hắn vô tình nhìn thấy một mảnh giấy nhỏ.
- Đây, là cái gì thế? Lời nhắn à?- Triệu Hoài cẩn thận mà mở tờ giấy ấy ra xem, dòng chữ trên đó khiến cho hắn ta được phen ngơ ngác.