Sau khi trải qua những bước cơ bản luyện tập về thể chất. Triệu Hoài cùng với Cảnh Hoà được đưa vào một căn phòng kì lạ. Trọng lực nơi đây, phải nói gấp mười lần so với thế giới bên ngoài. Xung quanh là bốn bức tường màu trắng, gần như là dị biệt.
- Đây là đâu thế?- Triệu Hoài khó khăn mà nói, hắn ta có thể dễ dàng cảm nhận được áp bức nơi đây mang tới.
- Đây sẽ là nơi các ngươi rèn luyện khí của mình, không phải là ai cũng vào được đâu. Trong môi trường đặc biệt này, trọng lực sẽ gấp nhiều lần so với bên ngoài. Hiện tại là mười lần, còn có thể tăng chỉnh tùy ý. Hãy dùng khí của bản thân, thích ứng với môi trường nơi đây đi. Nói cho hai người các ngươi biết, mỗi nửa tiếng trôi qua. Ta sẽ cộng thêm mười lần, giới hạn là năm mươi lần, tập luyện vui vẻ nhé!- Nói rồi, hai người huấn luyện cứ thế mà đi, để lại đây hai con người ngơ ngác đứng nhìn.
- Vậy là hai người chúng ta có thể nghỉ ngơi được rồi à?- Nói rồi, Cảnh Hoà ngã người ra đất. Mặc kệ sự đời, thái độ bình thản mà phó mặc số phận.
- Nhìn ngươi kìa, không có ý chí gì cả. Ngồi dậy mà điều khí đi, nằm một hồi là đứng không nổi giờ!- Triệu Hoài đứng một bên thì càm ràm, mệt mỏi là điều không thể tránh khỏi. Hắn ta cũng muốn nằm nghỉ lắm nhưng hiện tại không phải là lúc.
Triệu Hoài ngồi xuống, Cảnh Hoà thì lật đật ngồi dậy. Hai người bọn họ đều nhắm nghiền hai mắt của mình lại, bắt đầu cho quá trình tịnh khí của bản thân. Tịnh khí chính là đem khí trong người, hoàn toàn thanh tịnh, đạt đến trạng thái thanh thuần. Chỉ có như vậy, mới khiến cho tốc độ hấp thụ hay là trạng thái của khí đều được nâng cao hết mức.
Đó là điều bắt buộc mà mỗi Chiến giả cấp 3 cần phải làm và đây cũng là lần đầu tiên Triệu Hoài làm việc này. Trước đây vì quá bận rộn trong thời gian dài mà hắn ta chưa thể quan tâm đến điều này. Nay có cơ hội, thì phải biết tranh thủ một chút.
Mắt thấy, khí trong người Triệu Hoài xuất hiện lảng vảng xung quanh hắn ta rồi lại đi vào trong người. Tựa như làn khói, một màu trắng trong. Bản thân có thể rõ ràng cảm nhận, năng lượng mà nó mang tới. Không chỉ tinh thuần mà còn là cực kì dễ chịu, những mệt mỏi ban nãy đều được xoa dịu đi phần nào.
- Triệu Hoài, khí của ngươi sao càng ngày càng khác xa Chân Long chi khí thế? Vốn dĩ là máu ánh kim ẩn hiện Long khí cuồn cuộn mới phải. Giờ là màu trắng trong thì không nói đi, còn không có chút nào gọi là Long khí nữa. Khí của ngươi, rốt cuộc là gì thế?- DG bất ngờ lên tiếng, nhìn về một màn này, nó nghi hoặc không thôi.
- Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai? Chuyện này ta đâu có rành, chỉ biết nó là khí là được rồi. Mấy chuyện khác, quan tâm tới làm gì cho mất công!- Triệu Hoài bình thản mà đáp, không chút bận tâm.
- Nói như ngươi mà nghe được. Ngươi phải biết rằng, khí một khi được ngưng kết ra thì sẽ đi cùng với ngươi cả một đời. Tùy thuộc vào từng loại khí, kết quả tu luyện cho ra sẽ khác nhau. Khí hiện tại của ngươi mặc dù có phần không kém nhưng so với Chân Long chi khí thực thụ mà nói vẫn là thua xa!- DG cực lực giải thích, lời nói còn là có chút nhắc nhở trong đó.
- Nếu như ta nhớ không lầm... Thứ mà bản thân ngưng tụ ra phải là Chân Long chi khí mới đúng. Cũng không hiểu vì sao, nó lại biến thành cái dáng vẻ hiện tại? Lẽ nào... Là ảnh hưởng do Thanh tâm tịnh nguyên pháp gây ra. Hèn gì, không chỉ có khả năng ẩn nấp mà còn có công dụng trị thương không ít!- Nói tới đây, Triệu Hoài liền nở ra nụ cười tự đắc.
- Vui lắm sao mà cười? Bỏ Chân Long chi khí để rồi sỡ hữu cho mình cái loại khí biến dị không rõ tên này. Không biết đó là việc tốt hay là việc xấu nữa đây!- DG buông lời phàn nàn, thái độ thì không khỏi lo lắng.
- Lo làm gì cho mất công, không có tên thì đặt cho nó cái tên là được rồi. Gọi là gì đây nhỉ? À... Ừm... Gọi là Vô Ngân chiến khí đi! Còn về phần Chân Long chi khí, xem ra là ta không có duyên với nó rồi!- Triệu Hoài từ tốn mà đáp, mặt không chút gợn sóng. Dù sao đối với hắn ta mà nói thì khí này còn thực dụng nhiều hơn so với Chân Long chi khí, nếu đã như vậy thì cần gì phải lo.
- Ngươi...
Thời gian cứ thế trôi qua, áp lực mà Triệu Hoài gánh lấy càng ngày càng tăng. Nhưng đổi lại là khí của bản thân được rèn luyện nâng cao cũng không ít. Lại dựa vào Thanh tâm tịnh nguyên pháp, khiến cho nó liền trở nên tinh thuần hơn so với lúc ban đầu.
Hơi thở từng nhịp gấp gáp, Triệu Hoài có thể cảm nhận khí của bản thân dường như đang trở nên đậm đặc hơn. Đó là dấu hiệu thông báo cho việc sắp đột phá. Điều này, làm cho hắn có phần vui mừng khôn siết. Không ngờ tới, còn có thu hoạch ngoài ý muốn như thế.
Triệu Hoài từ từ dẫn dắt khí của bản thân, không ngừng ra sức nuôi dưỡng. Kết hợp với Thanh tâm tịnh nguyên pháp, chớp lấy thời cơ thích hợp. Trong giây lát, tiến hành tấn cấp cho chính mình. Thành công trong việc trở thành Chiến giả cấp 3 trung cấp.
Mở hai mắt ra, Triệu Hoài có thể rõ ràng cảm nhận được sự thay đổi bên trong cơ thể. Bản thân không chỉ trở nên mạnh mẽ hơn mà tinh thần còn là cải thiện không ít. Nhưng hắn hiện tại, người vẫn là có chút yếu. Dù sao trong môi trường khắc nghiệt như thế này, hoàn toàn không thích hợp đối với kẻ mới vừa tấn cấp như hắn ta.
Trọng lực giờ đây, đã gấp 50 lần so với bên ngoài, áp bức đến nghẹt thở. Triệu Hoài phải khó khăn từng bước mới có thể rời khỏi nơi đó. Trên trán mồ hôi lã chã, ướt đẫm cả thân người. Cơ thể gần như vô lực, thở không ra hơi.
- Mệt c·hết ta rồi, hừ hừ...- Triệu Hoài hai mắt hết muốn thấy đường, ngã ra đất mà hít lấy hít để bầu không khí trong lành tự nhiên này.
- Ra rồi sao? Lâu hơn ta tưởng đấy, còn tấn cấp nữa à? Thằng nhóc nhà ngươi, đúng là không tệ mà!- Người huấn luyện bất ngờ xuất hiện, nhìn về Triệu Hoài vẻ mặt hài lòng không thôi.
- Phù phù, còn phải nói nữa à, ta mà lại! Cảnh Hoà, hắn đâu rồi?- Triệu Hoài mắt nhắm mắt mở, tâm tình không khỏi tự đắc.
- Bên kia kìa!- Người huấn luyện đưa tay chỉ về phía xa, Triệu Hoài theo đó nhìn tới. Chính là khung cảnh, Cảnh Hoà tập luyện điên cuồng đá đấm vào bao cát. Mỗi đòn đánh ra, đều là dùng hết lực. Tiếng hét thì rền trời, cả người đổ đầy mồ hôi. Tình cảnh so với bản thân mà nói, cũng không khá khẩm hơn là bao.
- Tên đó chỉ hơn hai tiếng là ra, xem như cũng được. Ta liền sắp xếp cho hắn ta qua bước tiếp theo. Còn ngươi thì nghỉ ngơi 5 phút đi rồi bắt đầu tập luyện tiếp! À, hết 1 phút rồi đấy ngươi còn 4 phút nữa, cố mà nghỉ ngơi!- Người huấn luyện từ tốn mà nói nhưng không kém phần hối thúc.
- Cái gì thế? Ngươi...- Sự vui mừng của Triệu Hoài nhanh như cắt đã bị hiện thực tàn khóc dập tắt, hai hàng nước mắt chảy dài. Đây là nghiệp báo do hắn ta gây ra, đành miễn cưỡng mà chấp nhận lấy.
Đúng là không có còn đường tắt nào dẫn đến sự thành công cả, phải vượt qua gian nan và thử thách mới có thể thưởng thức trái ngọt. Vốn dĩ chỉ muốn chơi Cảnh Hoà một phen, không ngờ tới bản thân còn thê thảm hơn đối phương gấp bội phần.