Chương 251: Những bước khởi đầu của hành trình tán gái
Cảnh Hoà ngoan ngoãn nghe theo lời mà đối phương nói, lập tức đưa tiền. Triệu Hoài thì ngược lại, từ tốn mà nhận lấy cuộn giấy nhỏ từ tay Lí Sự. Chỉ thấy hắn bình thản mà mở vật đó ra, ánh mắt ngay lập tức trở nên kinh ngạc không thôi.
- Tuyển tập gái xinh!- Diệp Ninh đưa mắt nhìn vào cuộn giấy nhỏ kia, miệng bất giác mà lên tiếng.
- Khụ khụ, thứ gì đây?- Triệu Hoài nhanh tay đóng vật đó lại, tránh cho cô ta biết những thứ không nên biết. Ho nhẹ vài cái, liền trở thành bộ mặt nghiêm trang.
- He he, đây không phải là thứ mà ngươi muốn sao? Bảo đảm với ngươi, toàn là hàng tuyển không đấy!- Lí Sự nở ra nụ cười nham nhở, vẻ mặt còn là hài lòng không ít.
- Ngươi đùa với ta đó à? Giờ là lúc để nói chuyện này sao? Vào chủ đề chính đi, ta muốn mọi thông tin liên quan Bích Hạ. Ngươi có không?- Triệu Hoài thuần thục mà nhét tà thư vào người, liền thuận thế mà chuyển đổi chủ đề.
- Triệu Hoài, đó là thứ gì vậy?- Diệp Ninh nhìn về biểu hiện bất thường của bọn họ, trong lòng không khỏi hoài nghi.
- Con nít con nôi, biết gì mà hỏi!- Triệu Hoài nghiêm giọng mà đáp, thái độ còn là có chút quở trách.
- Người ta... Người ta là đang quan tâm tới anh mà!- Nghe được lời đó, khuôn mặt Diệp Ninh liền trở nên chù ụ một đống.
- Được rồi, cô còn nhỏ, quan tâm chi tới mấy cái thứ đó, biết nhiều không có tốt đâu. Nhìn mấy cái tên này xem, có ai là người tốt không? Tụi nó biết quá nhiều, nên mới trở thành cái dáng vẻ này đấy!- Thấy vậy, Triệu Hoài liền ra sức mà dỗ dành.
( Mẹ nó, ngươi nói thì thôi đi, còn kéo bọn ta vào làm gì!) Ba người bọn họ, liền dùng ánh mắt thù địch mà tặng cho đối phương.
- E hèm, thứ đồ mà ngươi muốn, không phải là không có. Nhưng mà thân phận của cô ta cũng không phải là dạng vừa. Ta cùng lắm là biết sở thích cũng như lịch trình thường ngày của đối phương mà thôi!- Lí Sự lúc này mới lên tiếng, dáng vẻ còn là có chút khó xử.
- Như vậy cũng được, mau giao ra đây đi!- Triệu Hoài hài lòng mà đáp, bởi vì như vậy đối với hắn ta mà nói là quá đủ.
- 5000, thành giao!- Lí Sự nhẹ cười, vẻ mặt không khỏi mong chờ.
Nghe được lời này, Triệu Hoài bình thản mà liếc mắt ra hiệu cho Cảnh Hoà làm việc. Dù sao tiền cũng không phải là của hắn thì ngại gì mà cử, cứ thỏa sức mà chi tiêu. Còn đối phương thì đành bấm bụng mà nghe theo, nào dám trái lời.
- Sao chưa có gì hết, mà ta thấy tốn kém quá vậy?- Cảnh Hoà buông lời than phiền, nét mặt đăm chiêu không thôi.
- Tán gái mà không tốn kém thì làm gì mới tốn kém, ngươi nói ta nghe xem! Đừng có nói với ta là ngươi dùng sự chân thành đấy nhé. Nếu mà cách đó thành công, thì ngươi đâu có cái dáng vẻ hiện tại!- Triệu Hoài nhẹ giọng mà đáp nhưng chế giễu cũng không ít.
- Hự hự!- Cảnh Hoà giờ đây, nét mặt đôi phần ngậm ngùi.
- Khóc thấy ghê quá mày ơi, làm cái gì đâu không hà. Không có đứa này thì mình tìm đứa khác. Cần gì vì một cành cây, mà bỏ cả vườn hoa!- Triệu Hoài nói lời an ủi nào ngờ đối phương lại càng là khóc lớn một trận.
Triệu Hoài bất lực, đành đá tên đó qua một bên cho đỡ chướng mắt. Cẩn thận xem xét những thông tin hữu ích mà Lí Sự đưa cho. Từ đó mới tìm ra giải pháp hữu ích trong quá trình tán gái đầy gian nan của Cảnh Hoà.
- Ta có kế hoạch mới rồi, chúng ta đi thôi!- Triệu Hoài trầm tư hồi lâu, dáng vẻ liền trở nên hăng hái lạ thường.
- Wa, lại là xúi dại con nhà người ta nữa à?- Thanh Đạt buông lời cảm thán, bất giác mà theo sau đối phương.
Thế là dưới sự dẫn đầu của Triệu Hoài, những người còn lại đều lần lượt xuất phát. Mặc dù không biết hắn ta sắp sửa làm ra chuyện gì nhưng chắc chắn có thể khẳng định rằng, đó không phải là việc tốt.
Mấy người bọn họ giờ đây, đang tụ tập trước kí túc xá nữ. Ánh mắt thì láo liên quan sát, bộ dáng thì thập thò lén lúc. Nhìn trong không khác gì phường đầu trộm đuôi c·ướp, mười phần khả nghi.
- Chúng ta ở đây để làm gì thế?- Cảnh Hoà bất ngờ lên tiếng, một mặt hoài nghi lộ rõ.
- Tất nhiên là giúp ngươi tán gái rồi, chứ rảnh đâu mà làm ba cái chuyện tào lao này!- Triệu Hoài trầm giọng mà đáp, ánh mắt thì chăm chú quan sát xung quanh một lượt.
- Nhưng... Bằng cách nào? Không lẽ lại là anh hùng cứu mỹ nhân nữa à? Ta cảm thấy cách đó không ổn đâu!- Cảnh Hoà tiếp lời, bộ dáng còn là có chút lo lắng.
- Ngươi cũng biết cách đó không ổn nữa à? Xem ra là thông minh hơn rồi đấy. Vậy thì ngươi nói xem, chúng ta nên làm gì mới phải đây?- Triệu Hoài nói lời châm chọc nhưng không kém phần tán dương.
- Ừm, chuyện đó... Ta không biết. Nhưng mà ta nghĩ, hiện tại nên để lại ấn tượng tốt cho đối phương mới là thích hợp nhất!- Cảnh Hoà nhạy bén mà đáp, ánh mắt sắc sảo không thôi.
- Đúng rồi đấy, bây giờ sẽ đến với bước thứ hai, tẩy trắng cho bản thân. Mấy người các ngươi nghe cho kĩ đây, rồi làm theo những gì mà ta nói...- Triệu Hoài bắt đầu thì thầm to nhỏ, nét mặt thì lộ ra đôi phần gian tà.
- Wa, cách này có ổn không vậy. Sao ta cứ cảm thấy, nó sao sao ấy nhở?- Thanh Đạt lên tiếng, vẻ mặt mười phần hoài nghi.
- Cứ làm theo lời ta nói là được, có phải ngươi tán đâu mà sợ!- Triệu Hoài khẳng khái mà đáp, không chút bận tâm.
- Cũng đúng!- Thanh Đạt nhỏ giọng mà nói, nhưng cảm giác vẫn là có chút sai sai ở đâu đó.
Nói rồi, Cảnh Hoà cùng với Thanh Đạt và Lí Sự, ba người bọn họ chia nhau ra, bắt đầu hành động. Chỉ còn Triệu Hoài và Diệp Ninh là vẫn còn ở chỗ cũ, âm thầm quan sát lấy tất cả. Là người, chân chính nắm giữ thế cục.
- Triệu Hoài à, cách đó của anh không dễ lừa được người ta đâu!- Diệp Ninh nhẹ giọng mà cất tiếng, nét mặt thì lộ ra một tia lo lắng.
- Cô nghi ngờ ta à?- Triệu Hoài nhìn vào khuôn mặt có phần non nớt đó mà buông lời chất vấn.
- Không... Không phải! Chỉ là cách thức ấy nếu mà muốn lừa người, thì thực sự là quá đơn giản. Tới em còn có thể dễ dàng nhận ra, thì đối phương không lẽ nào là không biết!- Lời này nói ra, Diệp Ninh mười phần nghi hoặc.
- Ta chính là muốn đơn giản hết mức có thể, thậm chí là có phần ngây ngô. Cô nói thử xem người sinh ra trong danh gia vọng tộc, thích kiểu người chất phác đơn thuần hay là mưu mô tính toán? Nhân sinh chính là như vậy, thiếu gì thì tìm cách bù vào là được!- Triệu Hoài bình thản mà đáp, mặt không chút gợn sóng. Dù sao chuyện tình cảm vẫn là thứ khó nói nhất, hắn ta đành đi đến bước nào thì hay bước đó.
- À, thì ra là như thế! Triệu Hoài, anh đúng là thông minh tuyệt đỉnh mà!- Diệp Ninh dùng ánh mắt kính phục nhưng không kém phần ngưỡng mộ mà trao cho đối phương. Chân tình lại càng thêm phần đông đầy.
- Còn phải nói nữa à? Khà khà!- Triệu Hoài lấy đó làm khoái ý mà cười to một trận.
Bóng dáng của Bích Hạ mơ hồ xuất hiện, mấy người bọn họ lần lượt bắt đầu hỗ trợ nhiệt tình cho sự nghiệp tán gái đầy gian khổ của Cảnh Hoà. Thành hay bại, đây cũng chỉ là bước khởi đầu, nhằm tạo tiền đề cho những sự việc sau này.