Không nói nhiều lời, Minh Tự lập tức lao lên. Dồn khí vào tay, xuất ra một quyền. Quyền này, không chỉ mạnh mà còn nhanh. Giáng thẳng vào người Thụ Yêu, đánh lui nó bước về sau. Nhưng như thế là vẫn chưa đủ, hắn ta liên tục ra đòn. Ý định, tiêu diệt kẻ địch trước mắt.
Thương thế gây ra là có đấy nhưng muốn diệt được nó. E là bao nhiêu đây, là vẫn còn chưa thỏa. Phải mạnh hơn, nhanh hơn mới có thể xuyên qua lớp da dày của Thụ Yêu. Nhưng hắn ta chưa kịp đạt đến mức độ đó, nó đã ra đòn phản công.
Thụ Yêu vung vuốt, một đường cào đến. Minh Tự nhanh tay đỡ lấy, xoay người mà tung ra một cước. Đẩy lùi nó về sau, nhưng bàn chân lại truyền đến cơn đau khó mà diễn tả thành lời. Khuôn mặt của hắn ta bất giác mà nhăn lại, không khỏi khó coi.
- Cứng quá! Nhưng có cứng đi chăng, cũng không cứng bằng nắm đấm của ta!- Minh Tự hét lớn, một thân khí tức toả ra liền trở nên mạnh mẽ hơn. Mắt thấy, khí của hắn ta tụ xung quanh đôi bàn tay liền hóa thành một đôi găng. Trông không những ngầu mà còn là cứng cáp vô cùng.
Vừa dứt lời, Minh Tự đã nhanh như cơn gió mà xuất hiện trước mặt kẻ địch. Chớp mắt, một quyền đánh tới. Theo sau đó là vô số quyền khác nhắm thẳng vào đầu đối phương mà đấm. Hắn ta càng đánh càng hăng, mỗi đòn đều là mạnh mẽ không thôi, uy lực kinh trời.