Gia Kiệt một đường áp đảo, hoàn toàn đem đối phương nghiền ép dưới mũi kích của mình. Mặc dù như thế, Cá Mập Ma vẫn là dựa vào Thiên phú đặc thù mà tạm thời an toàn. Vết thương trên người, nhiều nhưng không nguy.
Ngược lại, hắn ta mới là người có biểu hiện bất thường. Trong các trận chiến trước đây, cơ thể bị tổn thương không ít. Vẫn chưa kịp hồi phục, đã đánh một trận bán sống bán c·hết nữa. Gia Kiệt giờ đây, cũng chỉ là gắng gượng một chút hơi tàn còn sót lại. Thời gian càng kéo dài, bất lợi càng nhiều. Đến lúc đó, không đánh cũng thua.
Cá Mập Ma thì không như thế, thông qua máu tươi nơi đây. Nó đang âm thầm hồi phục, chẳng bao lâu nữa sẽ là thời khắc tốt nhất để nó phản công. Dựa vào ưu thế địa hình cũng như cơ thể cứng cáp, trận chiến này nếu như không điều gì nằm ngoài ý muốn, muốn thua cũng khó.
( Quái lạ, sao khí của nó, ta lại không hấp thu được bao nhiêu hết vậy? Chuyện này... Ta nhất định không thể thua, không thì cái tên tiểu nhân kia sẽ đắc ý đến c·hết mất!) Gia Kiệt mơ hồ cảm thấy bất thường nhưng lại không rõ nó nằm ở đâu.
- Chậc chậc chậc, đánh kiểu này chỉ thích hợp với loại cường công thôi. Loại ranh ma như nó, không dụ ra, một đòn chí mạng thì khó mà đ·ánh c·hết cho được. Ngươi cứ như thế, đừng nói là thắng, đến mạng cũng không còn nữa là!- Triệu Hoài lớn tiếng mà nói, thiện ý nhắc nhở. Tư thế nhàn hạ, hoàn toàn là trái ngược với đối phương.