Đối mặt là người đồ đen, Triệu Hoài lại thản nhiên như thường. Bởi vì hắn ta biết, bản thân đang nắm thóp của đối phương. Chỉ cần lợi dụng được điểm này, thì có thể hoàn toàn khống chế. Biến hắn, trở thành kẻ dưới trướng.
- Cá c·hết rách lưới, ngươi đừng có đùa nữa. Nếu như ngươi có ý định đó thì sớm đã ra tay rồi, đâu có ở đây mà xàm ngôn với ta!- Triệu Hoài sớm đã nhìn thấu tâm tư của tên đó, nào đâu có thể dễ dàng bị uy h·iếp đến thế.
- Thuốc giải không phải là không thể đưa cho ngươi. Nhưng mà, ta tại sao lại phải đưa cho ngươi? Chuyện này ấy mà, ta cần cái gọi là lí do!- Triệu Hoài nói tiếp, ẩn ý không ít.
- Ngươi rốt cuộc là muốn nói cái gì? Lẽ nào là muốn nói...- Người đồ đen nhíu mày, mơ hồ đã đoán được ý đồ của đối phương.
- E hèm, ngươi, cải tà quy chính đi. Sau này theo ta, đảm bảo ngươi sẽ không chịu thiệt (mới sợ ấy). Thuốc giải, ta liền có thể đưa cho ngươi!- Triệu Hoài tiếp lời, mười phần âm hiểm.