Sau bao tính toán, Triệu Hoài cuối cùng cũng cài cắm người vào Học viện Ngự Quy. Nhưng nguy hiểm trong đó, khó mà biết trước được điều gì. Như thế, hắn ta càng là phải cẩn thận. Không thì, không thể nào đối phó được bọn họ, đám người đứng sau màn.
Nhưng hiện tại, còn có chuyện khác cần hắn quan tâm tới. Chỉ thấy, Triệu Hoài một lần nữa ngồi vào chiếc ghế kia. Khuôn mặt điềm đạm, dáng người uy nghiêm. Mặc cho cánh tay phải đang bó bột, cũng không thể nào che giấu đi phong thái tao nhã này của hắn ta.
- Người cũng đã đi rồi, có phải, cô cũng nên xuất hiện rồi không?- Triệu Hoài cất tiếng, giọng điệu còn là có chút âm trầm hiếm thấy.
- Chủ thượng có lệnh, người trong vòng ba tháng nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ này!- Từ trong góc lều, một thân ảnh bước ra. Nhìn kĩ, hóa ra là Yến. Tiện tay mà ném cho đối phương một thanh USB.
- Way, có lộn không vậy? Ta đang b·ị t·hương đấy, này cũng quá là bóc lột sức lao động đi. Việc này có thể, nhường lại cho người khác có được không hả?- Triệu Hoài đưa tay chụp lấy, vẻ ngao ngán lộ rõ trên khuôn mặt.