Mao Sơn Quỷ Thuật Sư

Chương 43: Mượn Âm Binh





Đối diện với hung linh đang chuyển đạt ra ý niệm này, những chiếc đèn diện trên hành lang cũng chớp tắt liên tục, khiến cho các nữ sinh kinh hoàng thất sắc, họ ôm lấy nhau và liên tiếp lùi lại.Cùng với lời đe dọa của hung linh, một luồng âm khí và oán khí hòa trộn với nhau bốc lên, toàn bộ máu huyết trong thân thể tôi gần như đang xông lên não, đây chính là sức mạnh của âm khí.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, não bộ của tôi sẽ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng.


đây chính là hung linh đang phát động tấn công.Định hồn phù! cấp cấp như luật lệnh! Thanh kiếm trong tay tôi vung lên, một đạo phù trên đầu mũi kiếm đã được đốt cháy, một sức mạnh kỳ dị từ đạo phù thích phóng ra, máu huyết đang nghịch chuyển trong người tôi lập tức đã ổn định lại, luồng âm khi như bị một lực vô hình ngăn chặn lại.Nhân cơ hội này, tôi vội bấm một chỉ quyết, trong miệng thầm niệm chú ngữ thúc động trận pháp.Uỳnh! Một tiếng nổ vang lên, trong ánh mắt của các nữ sinh, họ chỉ nhìn thấy một vòng tròn ánh sáng đang quay tròn, bao phủ lên người con hung linh.

Đó chính là trạng thái của phục ma bí trận đang được thúc động.Âm dương nhãn của bọn họ chỉ nhìn được thấy những hình ảnh mơ hồ, nhưng bản thân tôi đứng giữa mắt trận thì nhìn thấy rất rõ ràng bức tường của trận pháp.

Tôi tiếp tục chỉ huy trận pháp, một luồng sức mạnh phóng ra, nhằm thẳng về phía con hung linh đang gầm rú giương mười móng tay lao vào tấn công tôi mà đánh tới.

hai luồng âm lôi đột nhiên xuất hiện đánh thẳng vào thân hình con hung linh.A....a...a....!Tiếng kêu thảm thiết của hung linh điệp tiên vang lên chói tai, tất cả các bóng đèn trên hành lang thi nhau nổ bụp bụp! Cùng với những tiếng rú lên kinh hoàng của đám nữ sinh, cảnh tượng hỗn loạn không sao mà tả được.Tuy không còn ánh đèn điện nữa, nhưng mà âm dương nhãn của tôi vẫn nhìn thấy được hung linh, còn các nữ sinh chỉ có thể nhìn thấy hung linh mờ mờ qua bức tường của trận pháp.Cảnh tượng này càng khiến cho đám nữ sinh càng thêm sợ hãi, có mấy nữ sinh không chịu được đã ngất đi, họ được các nữ sinh bên cạnh ôm lấy rồi dìu vào trong phòng.Lúc này họ đã lùi đến tận góc tường rồi, chỉ còn lại khoảng hơn chục nữ sinh còn duy trì được trạng thái thanh tỉnh, tất cả bọn họ đều đang trợn tròn đôi mắt nhìn về phía tôi, hy vọng tôi sẽ trị được con hung linh đáng sợ kia.Tôi nhìn thấy rất rõ ràng, hai đạo âm lôi đã đánh trúng vào tay trái và chân phải của hung linh.Từ hai chỗ đó bốc lên nghi ngút khói đen, con hung linh há to cái mồm không có răng, nó gầm lên mấy tiếng, oán khí càng bốc lên nồng nặc hơn.Con hung linh hung dữ lao vào vồ tôi, tôi nhanh chóng lấy từ trong ba lô ra mấy chiếc bình rồi vội mở nút, tiếp theo tôi hắt thẳng về phía con hung linh đang lao tới.

dung dịch được hòa trộn bằng máu chó mực, máu mào gà và đồng tử niệu đã hắt đúng vào mái tóc dài đang buông xõa của con hung linh, lập tức những tiếng xèo xèo cùng khói đen bốc lên, mái tóc của con hung linh đã bị cháy thành than.Tiếng kêu của con hung linh càng thảm thiết hơn, ghê rợn hơn.Lúc này tôi đã hoàn toàn quên đi nỗi sợ, trong lòng tôi biết rất rõ, nếu không tiêu diệt được con hung linh vô cùng hung tàn này, chắc chắn tôi sẽ chết, sau đó đến tất cả các nữ sinh cũng đều gặp nguy hiểm.Chẳng còn biện pháp nào hết, trong tình trạng này tôi không thể nương tay, đây chính là một cuộc đấu sinh tử, hoặc nó chết, hoặc tôi phải chết.


Nếu hung linh đã quyết tâm lấy mạng của tôi, vậy thì chớ trách tôi ra tay độc ác.Trong miệng tôi không ngừng niệm chú thúc động trận pháp, từng đạo phù vàng được đánh ra, những đạo phù bốc cháy phát ra năng lượng đánh thẳng về phía trước.

Hai bàn tay đang vồ tới của con hung linh đã bị trúng đòn, hai cột khói đen bốc lên, nhưng con hung linh vẫn kịp áp sát đến gần tôi.Lúc này nó chỉ còn cách tôi có gần hai mét, một luồng áp lực rất mạnh ập thẳng tới người tôi.Tôi có thể nhìn thấy rất rõ ràng, trong mấy lần giao phong vừa rồi, hai bàn tay của con hung linh đã bị cụt đi mất tám ngón, hai ngòn tay còn lại của nó vẫn đang nhằm thẳng vào ngực tôi mà bổ xuống.

nếu bị nó bổ trúng, cho dù tôi có đạo bào và hộ thân phù bảo vệ, tôi cũng nhất định sẽ bị trọng thương, và sau đó chết là cái chắc.Những con hung linh như thế này, đa phần đều có đạo hạnh rất cao, đối phó với nó thật không dễ dàng gì.Tên tiểu đạo sỹ này, ngươi chỉ có một chút đạo hạnh như vậy mà dám đối đầu với ta, đúng là ngươi không biết sống chết! Để ta đưa ngươi đi gặp diêm vương!Mái tóc dài lúc trước của con hung linh đã bị cháy nham nhở, đổ lộ ra khuôn mặt trắng toát vô cùng ghê rợn, đôi mắt đen không có đồng tử của nó toát ra đầy oán khí, hai ngón tay của nó lao tới đâm thẳng vào đúng vị trí tim của tôi, tình thế vô cùng nguy hiểm.Con hung linh này chấp mê không ngộ, ngươi muốn chết!Tôi quát lên một tiếng, một tay còn lại của tôi lập tức lắc chuông pháp.

Chiếc chuông pháp của tôi được gọi là chuông nhiếp hồn, dùng nó để đối phó với hung linh ác quỷ rất lợi hại, đương nhiên, người sử dụng có đạo hạnh càng cao thì càng có hiệu lực, thành phần chim non mới tập bay như tôi, chỉ có thể phát hụy được một phần sức mạnh mà thôi.Nó chính là bảo vật một đời của sư phụ để lại cho tôi, nó đã được hun đúc tinh thần và đạo hạnh của sư phụ, chứ nếu không với pháp lực như tôi không thể sử dụng được loại pháp khí này.Có lẽ cũng là do sư phụ đã bảo hựu, trong giờ phút cực kỳ nguy hiểm, chuông nhiếp hồn đã phát sinh ra hiệu quả.Chỉ thấy thân hình của con hung linh đang bị định tại không trung, nhưng vì sức lực quá yếu, tôi chỉ có thể duy trì một khoảng thời gian rất ngắn mà thôi.Toi tranh thủ thời khắc hiếm có này nghiêng người né tránh hai ngón tay sắc nhọn như hai lưỡi dao của hung linh, chỉ cần thoát được hai ngón tay sắp sửa đâm tới là may mắn lắm rồi.Tiếp theo tôi lăn tròn trên đất một vòng, đúng lúc này thì hiệu lực của chuông nhiếp hồ đã hết, con hunh linh lại hồi phục được tốc độ ban đầu, hai ngón tay của nó lao thẳng vào chỗ tôi vừa đứng.Nhưng lúc này tôi đã lôn một vòng ra nơi khác, tôi vội vàng đứng dậy.Con người ta lâm vào hoàn cảnh đối diện với cái chết, tự dưng sẽ sản sinh ra một sức mạnh khủng khiếp, bình thương tôi không nhanh nhẹn như vậy, nhưng lúc này, đối diện với cái chết, tôi đã phản ứng vô cùng mau lẹ, chính vì thế nên mới giành cho mình được một sinh cơ.Tôi đưa thanh kiếm gỗ đào lên ngang ngực để phòng vệ, một tay tôi lấy ra một chiếc lệnh bài, trên lệnh bài có viết tên húy của thái thượng lão quân, miệng tôi thầm niệm thần chú: Thiên linh địa linh, ngũ quỷ nghe lệnh, âm ty mượn binh, giúp ta trấn áp hung linh, thái thượng lão quân môn hạ, mao sơn chân quân sắc lệnh, cấp cấp như luật lệnh!Cùng với chú ngữ vừa dứt, đạo sắc lệnh trên tay tôi quăng ra.

Liền ngay khi đó, âm phong nổi lên cuồn cuộn, sau đó âm khí ngưng tụ lại, trong trận pháp xuất hiện năm con quỷ hồn mặc áo trắng trông vô cùng nanh ác.


Cũng ngay vào thời điểm đó, trong trận pháp lại xuất hiện thêm mấy chục âm binh của địa phủ.Những âm binh này mặt mũi đều vô cùng nanh ác, chúng mặc binh giáp của thời cổ đại, trên tay chúng là loại trường mâu dài có tên là ‘Trường mâu săn quỷ’ do địa phủ cấp cho.Vừa rồi tôi đã phải sử dụng đến pháp thuật mượn âm binh của bản môn, pháp thuật này bình thường rất ít khi dùng tới, trừ khi đối đầu với đại định, đối phương là những hung hồn ác linh chuyên làm hại nhân gian, khó có thể đánh đuổi.

khi đó có thể lấy danh nghĩa của mao sơn để mượn âm binh.Nhưng mà sử dụng loại pháp thuật này hao tổn rất nhiều âm đức, nếu không phải là có một số lượng âm đức lớn để bù vào, như vậy ngũ biệt tam khuyết sẽ vận vào tôi nặng nề hơn.Nhưng mà tôi đâu còn biện pháp nào khác, con hung linh này lợi hại đã vượt quá sự tưởng tượng của tôi.

Kiếm gỗ đào có thể khiến cho nó bị thương, nhưng nếu muốn giết chết nó, cho dù có trận pháp hỗ trợ, tôi cũng không thể làm nổi việc đó.Khi ngũ quỷ dẫn theo âm binh đã xuất hiện, tôi quay người đưa tay chỉ vào con hung linh đang chuẩn bị xông đến chỗ tôi, ngũ quỷ cùng với đám âm binh lập tức xông lên.Điệp tiên hung linh trông thấy thế thì giật minh kinh hãi, chắc nó đang nghĩ rằng, một đạo sỹ trẻ tuổi như tôi sao lại có thể điều động được âm binh đây? Nó vội vàng quay người bay ra một chỗ khác mà không tiếp tục tấn công tôi nữa.Nhưng nó đã quên rằng tôi đã bày bố trận pháp hàng ma bí trận.Thân hình của nó lập tức va vào thành ngoài của trận pháp, liên tiếp có mấy đạo âm lôi bắn vào người nó, thân hình nó lập tức bốc lên khói đen.A........!Hung linh thảm thiết kêu lên, thân hình của nó bị bắn văng ngược lại, toàn thân của nó bị chìm lấp trong đám khói đen.Lúc này nó đang rất muốn tìm cách bỏ chạy, nhưng mà tôi đâu có đẻ cho nó chạy trốn dễ dàng đến thế!.