Diêm Vương nhìn thấy Ngô Đồng không trả lời, có lẽ câu chuyện về cuộc đời của hắn không làm cho Ngô Đồng đồng cảm, thậm chí khiến cho Ngô Đồng chán ghét.
Dù sao thứ hắn làm đã khiến cho Ngũ Phương Giới trở nên hỗn loạn, mà Ngô Đồng lại là người của Nhân Giới chắc chắn sẽ không ủng hộ những việc mà hắn làm.
"Ông chủ có cảm thấy những chuyện ta làm là sai hay không? Khiến cho Ngũ Phương Giới náo loạn, khiến cho sinh linh đồ thán!" Diêm Vương một lần nữa mở miệng hỏi.
"Diêm Vương đại nhân, chuyện ngài từng làm không sai, mà cũng không đúng, ngài chỉ làm theo bản tâm của ngài mà thôi, ta chỉ là một phàm nhân không hiểu sự đời ngoài kia, có tư cách gì đánh giá ngài chứ!" Ngô Đồng vừa uống trà vừa nhìn Diêm Vương nói.
Hắn chỉ là phàm nhân, một phàm nhân không hơn không kém, hắn sống cao lắm cũng chỉ mới vài chục năm mà thôi, hắn làm gì có tư cách dạy đời người khác, làm gì có tư cách dạy đời Diêm Vương, người đã vì chúng sinh mà lập ra Minh Giới.