Mỹ Thực Gia Tại Tu Tiên Giới

Chương 45: Một Trăm Cân Gân Rồng.



Chương 45: Một Trăm Cân Gân Rồng.

Diêm Vương nhìn thấy ánh mắt của Ngô Đồng quyết liệt như vậy, hắn cảm thấy ngày hôm nay nếu như không có người đứng ra ngăn cản, chắc chắn Long Tộc sẽ bị Ngô Đồng bắt sạch làm thức ăn mất.

"Ông chủ... Long Tộc dù sao cũng là chủng tộc đứng đầu Ngũ Phương Giới, kiêu ngạo cũng là chuyện bình thường... ông chủ nên bỏ qua cho bọn họ, đừng đuổi tận g·iết tuyệt!" Diêm Vương mở miệng ngăn cản, hắn cũng không muốn thấy Long Tộc bị diệt tộc.

Dù sao Long Tộc là một tồn tại rất quan trọng ở Ngũ Phương Giới, Long Tộc bị diệt chắc chắn sẽ xảy ra hỗn loạn, mà hỗn loạn thì đại kiếp sẽ giáng xuống Nhân Gian tươi đẹp này.

"Tha cho bọn chúng thì được... để lại cho ta 100 cân Gân Rồng, ta sẽ tha mạng cho bọn chúng!" Ngô Đồng tuy rằng được Diêm Vương khuyên ngăn, nhưng cũng không có dễ dàng bỏ qua chuyện này.

Diêm Vương thở dài một hơi, hắn biết Gân Rồng đối với Long Tộc rất quan trọng, nhưng so với m·ất m·ạng thì Gân Rồng không phải là vấn đề quá lớn, dù sao Gân Rồng muốn có cũng không quá khó khăn.

"Long Đế... ông chủ sẽ bỏ qua cho Long Tộc các ngươi... nhưng phải mang ra 100 cân Gân Rồng!" Diêm Vương hướng lên trên nhìn Long Đế nói.

Long Đế lúc này nghe thấy lời của Diêm Vương, hắn có chút tức giận, nhưng ngược lại cũng có chút vui mừng, 100 cân Gân Rồng cũng không nhiều, một con Long Tộc trưởng thành số Gân Rồng có thể lên đến 100 vạn cân, cho nên 100 cân không phải là vấn đề lớn, còn hơn là m·ất m·ạng.

"Được... 100 cân Gân Rồng mà thôi, ta chỉ mong chuyện ngày hôm nay dừng lại tại đây, sau này sẽ không có Long Tộc nào đến đây gây phiền phức nữa, cũng mong vị tiền bối kia đừng chấp nhặt chuyện hôm nay!" Long Đế mở miệng đáp ứng, gọi Ngô Đồng một tiếng tiền bối, vì hắn sợ Ngô Đồng sẽ thất hứa.

"Hừ! Hôm nay coi như tha cho các ngươi... lần sau để ta bắt gặp có Long Tộc ở gần Thanh Giang Hà, ta sẽ rút gân lột da của nó làm đồ nhắm rượu đấy!" Ngô Đồng hừ lạnh một tiếng mở miệng nói.



"Đa tạ tiền bối!" Long Đế thở dài một hơi, sau này Thanh Giang Hà chính là cấm địa của Long Tộc, sẽ không có Long Tộc nào dám bước lại gần Thanh Giang Hà nửa bước.

Long Đế nói hết câu, ánh mắt nhìn về phía Tứ Đại Long Vương, tựa như là ra lệnh cho bọn chúng đem Gân Rồng của bọn chúng dâng ra, dù sao hắn cũng là Long Đế vừa rồi nhục thân lại b·ị đ·ánh nát một lần, bây giờ lấy ra không được Gân Rồng.

Tứ Đại Long Vương cũng hiểu, bây giờ chỉ có bọn họ mới lấy ra được Gân Rồng, trở về Bắc Hải lúc này là không kịp nữa rồi.

"Tiền bối đây là Gân Rồng của bọn ta!" Đông Hải Long Vương ngay lập tức cắn răng lóc ra 100 cân Gân Rồng của mình ném xuống dưới mặt nước.

"Chưa đủ, các ngươi bốn tên không phải sao? Một con 100 cân, hắn bị ta đánh nát nhục thân, nên ta tha cho hắn, còn các ngươi đừng mơ!" Ngô Đồng chính là người như vậy, 100 cân một tên chứ không phải là 100 cân tất cả.

Bắc Hải Long Vương, Tây Hải Long Vương, Nam Hải Long Vương hết cách cũng cắn răng lóc ra một trăm cân Gân Rồng ném xuống Thanh Giang Hà.

"Được rồi, các ngươi có thể cút, nhớ lời ta đã nói, đừng có như Yêu Tộc mạo phạm ta hai lần!" Ngô Đồng âm thanh nói ra, lại nhắc đến Yêu Tộc lần trước mạo phạm hắn, lần này hắn muốn cảnh cáo luôn cả Yêu Tộc, nên sống yên phận, nếu không đừng trách hắn hạ thủ không lưu tình.

"Đa tạ tiền bối!" Long Đế trở lại nhân hình, sau đó cúi đầu một cái cảm tạ, ngay lập tức chạy khỏi Nhân Giới, trở về Tiên Giới, muốn bế quan một đoạn thời gian dài sau khi bị Ngô Đồng đánh nát nhục thân một lần.



Long Đế cùng Tứ Đại Long Vương rời đi, lúc này Thanh Giang Hà trở lại trạng thái tĩnh lặng vô cùng, mặt nước không một chút nào gợn sóng, bóng đêm lại một lần nữa xuất hiện, buổi tối của Thanh Giang Hà cứ như thế trở lại bình thường.

"Đúng là phiền phức, khiến ta trễ giờ cơm rồi!" Ngô Đồng thở dài một hơi, tiếp tục ngồi xuống dưới nấu thức ăn.

Ở bên trong Nhạc Thiên Vũ nhìn thấy cảnh tượng sư phụ dùng một ngón tay chấn nát một con rồng, dùng sức mạnh tuyệt đối của sư phụ đuổi năm con rồng rời đi.

Long Tộc chính là chúa tể của Ngũ Phương Giới, Long Tộc tôn kính vô cùng, đối với Nhân Tộc mà nói Long Tộc chính là thần linh, chính là thần thú bảo hộ bọn họ, nhưng bây giờ hắn cảm nhận được trong mắt Long Tộc thì Nhân Tộc cũng chỉ là sâu kiến mà thôi.

Nhưng đối với sư phụ thì lại khác, đối với sư phụ Long Tộc cũng chỉ giống như một con giun dế, chỉ đáng để cho sư phụ làm nguyên liệu nấu ăn mà thôi, hắn mong một ngày sẽ đạt được đến độ cao như sư phụ, phải cố gắng tu luyện Trường Sinh Kinh cho thật tốt, sớm ngày trở thành Tiên Nhân.

Ở bên ngoài Diêm Vương nhìn thấy năm trăm cân Gân Rồng đang trôi nổi dưới mặt nước mà không biết làm gì, ánh mắt nhìn sang Ngô Đồng hỏi.

"Ông chủ... năm trăm cân Gân Rồng này ông chủ định làm gì cho hết đây?"

"Năm trăm cân Gân Rồng này sao? Có thể nấu rất nhiều món, có lẽ ăn mấy trăm năm không hết đi, nhưng không sao để dành từ từ ăn cũng không vấn đề gì!" Ngô Đồng dừng lại bàn tay, không tiếp tục sơ chế Ngó Sen nữa.

Hắn lúc này mở ra không gian trữ vật của hệ thống, thu hồi năm trăm cân Gân Rồng vào bên trong kho đồ để bảo quản.

[ Đinh! Chúc mừng ký chủ thành công thu thập được nguyên liệu Thượng Hạng! ]



[ Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được dụng cụ nấu ăn: Thớt Gỗ Vạn Năm! ]

"Thật tốt nha, đã lâu rồi mới nhận được thêm dụng cụ nấu ăn mới, cũng không cần phải dùng cái thớt gỗ nát bét ở bên trong kia nữa!" Ngô Đồng vui mừng, trước đây cái thớt gỗ mà hắn sử dụng là chế tác bừa khi nhặt gỗ ở trên Thanh Giang Hà.

Bây giờ có Thớt Gỗ Vạn Năm mà hệ thống ban thưởng, hắn sẽ không lo lắng thớt gỗ sẽ bị chặt làm đôi nữa.

"Ông chủ vừa rồi ra tay có phải quá nặng hay không? Dù sao Long Tộc cũng chỉ muốn đòi lại Âm Dương Long Ngư!" Diêm Vương lúc này nhìn sang Ngô Đồng hỏi, không biết Ngô Đồng đang nghĩ cái gì.

"Nặng cái gì mà nặng, bọn chúng đến đây c·ướp đồ của ta, ta chỉ là tự vệ mà thôi!" Ngô Đồng không phải như những người khác, hắn có Lĩnh Vực Vô Địch cho nên hắn không sợ cái gì, người đã đụng đến hắn là phải trả giá.

"Haizz! Ông chủ đúng là...!" Diêm Vương thở dài một hơi, bước chân bước vào bên trong phòng bếp, muốn xem thử Nhạc Thiên Vũ đang làm cái gì, hắn cũng không muốn làm phiền Ngô Đồng đang sơ chế Ngó Sen nữa.

Càng nói chuyện sẽ càng khiến Ngô Đồng gián đoạn thời gian nấu thức ăn, trời đã không còn sớm, cơm bây giờ còn chưa chín, thức ăn còn chưa lên món, không ăn cơm thì hôm nay hắn đi một chuyến Yêu Giới, chịu uy áp của Long Đế chắc chắn sẽ lỗ nặng mất.

Nhạc Thiên Vũ nhìn thấy Diêm Vương bước vào bên trong nhà bếp, hắn không biết Diêm Vương cần cái gì, chỉ là ngay lập tức trốn ở một góc, không dám mở miệng nói chuyện.

"Tiểu tử đừng sợ, ngươi là đệ tử của ông chủ, thì phải ra dáng một chút, đừng làm mất mặt ông chủ!" Diêm Vương lắc đầu cười cười, cảm thấy Ngô Đồng thu đồ đệ có chút không được tốt, gan quá nhỏ.

Nhạc Thiên Vũ không có quan tâm đến lời mà Diêm Vương nói, người ta là Diêm Vương cai quản sinh tử của Ngũ Phương Thế Giới, hắn hiện tại chỉ là một Phàm Nhân nho nhỏ nào dám đối mặt trực tiếp với Diêm Vương chứ.