Cố Dĩ Nguy về nhà, ôm vợ ngủ đến sáng ngày hôm sau.
Hôm nay, hắn không đi làm, Đàm Trăn là họa sư tự do, bình thường đều ở nhà làm việc.
Hai người ôm nhau ngủ, tận hưởng khoảnh khắc, không có ai quấy rầy.
Nhưng mà ông trời lại phá rối bọn họ, tiếng đập cửa vang lên không ngừng.
Cố Dĩ Nguy nhiu mắt, Đàm Trăn cũng cựa quậy.
Sau một lúc, Đàm Trăn mở mắt, đẩy đẩy cánh tay Cố Dĩ Nguy, miệng lẩm bẩm:"Chồng, đi mở cửa đi, không biết sáng sớm, ai lại tới vậy".
Cố Dĩ Nguy đã tỉnh, âm thanh khàn khàn:"Ai nữa, đương nhiên là tên ngốc Kiều Ứng Dương".
Nói xong ôm lấy cô, hít một hơi, sau đó buông cô ra, xoa lại tóc rồi đi ra mở cửa.
Quả nhiên, xuất hiện cái khuôn mặt đáng đánh của Kiều Ứng Dương.
"Tới sớm vậy, có việc à?" Thân hình cao lớn của Cố Dĩ Nguy đứng ở cửa,không khách khí nhìn về phía bạn tốt nói.
"Gì mà còn sớm" Kiều Ứng Dương không cảm nhận được khí thế của nam nhân, cười so với mặt trời còn rực rỡ,"Bây giờ là mấy giờ rồi anh, có chị dâu trong lòng, về sau là quân vương bất tảo triều( ý là có mỹ nhân liền không dậy sớm nữa) nha".
Cố Dĩ Nguy quay đầu nhìn đồng hồ trong phòng khách, bây giờ đã hơn 10h.
Tối hôm qua, hắn có tâm trạng, nên ngủ trễ, ôm vợ liền cảm thấy thoải mái, nên ngủ quên.
" Có chuyện gì nói đi, mới sáng sớm, liền tới phá" Nói xong, hắn xoay người đi vào,rót cho mình ly nước rồi uống.
Kiều Ứng Dương đã sớm quen, đi vài bước liền nhảy lên sofa ngồi.
"Có phải cậu quên tối nay , chúng ta họp lớp không?".
Nhìn Cố Dĩ Nguy nhíu mày, Kiều Ứng Dương bất lực, đây là quên cmnr rồi.
"Cậu chỉ toàn nhớ vợ của cậu, chúng ta dù sao cũng là bạn cùng lớp, vậy mà cũng quên được".
"Mình ít khi nhìn tin nhắn".
"Mình còn không hiểu cậu sao, vừa vặn có việc đi ngang qua, nên vô đây nói một tiếng,mình phải làm tốt chức lớp phó chứ".
Trước đây , thanh niên này dựa vào khuôn mặt, mà khiến cho toàn bộ nữ sinh trong lớp bầu làm lớp phó.
"Biết rồi, mấy giờ, địa điểm".
"Quán rượu xx, tối nay 7h, không gặp không về".
"Có thể dẫn theo người nhà".
"Biết rồi, vợ của mình còn đang ngủ". Cố Dĩ Nguy đuổi khách
"Ai mà thèm ở đây,đi đây"Kiều Ứng Dương hoàn thành nhiệm vụ liền vẫy tay rời đi.
Kiều Ứng Dương đi rồi, Cố Dĩ Nguy cũng không muốn ngủ, liền đi phòng tắm.