Sắc mặc Cố Dĩ Nguy có chút xanh xao, lần trước quậy xong, Tiết Linh chưa từng nhắn tin cho hắn. Chẳng lẽ cô ấy không hết hy vọng mà âm thầm chuẩn bị?.
Nhưng mà loại chuyện này, Tiết Linh sẽ không làm.
Hắn hiểu em họ của hắn, tuy rằng cố chấp nhưng tính tình lại trẻ con, loại "Bá vương ngạnh thượng cung" này cô ấy không có khả năng làm.
Bá Vương ngạnh thượng cung: “bá vương” chỉ những người siêu mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” hiểu là “xuất ra uy lực còn mạnh hơn cung nỏ”, mà “cường cung” thì hiển nhiên sẽ bắn ra “cường tiễn”. Từ “cường tiễn” [đọc là "qiang jian"] hài âm hoàn toàn với “cưỡng gian”, mà “cưỡng gian” thời xưa là một từ đại kỵ húy, nên người xưa vốn tao nhã vô biên lịch lãm vô vàn, đã dùng năm từ “bá vương ngạnh thượng cung” thay thế cho hai từ “cưỡng gian
Cuối cùng, người kia cũng mở miệng, vẫn là âm thanh của máy móc, nhưng lại kết hợp với âm thanh trầm thấp, rất dễ nghe.
"Tiết Linh, em họ của anh?"Người kia cười trào phúng,"Cố Dĩ Nguy, rốt cuộc anh có bao nhiêu người phụ nữ?".
Người kia nói:" Anh bao nuôi sinh viên năm thứ hai, ngủ thư kí của anh, ngoại tình với bạn của vợ, thậm chí là bạn gái cũ của anh,còn có....rất nhiều , rất nhiều".
"Cố Dĩ Nguy, anh nói cho em biết, tại sao anh lại ngoại tình?".âm thanh của nữ nhân không có oán hận hay giận dữ, chỉ đơn giản là nghi hoặc.
Vấn đề này đập vào tim của hắn.
Tại sao? Yêu vợ như vậy, thì tại sao lại ngoại tình?.
Vấn đề này hắn đã từng hỏi rất nhiều lần ,trong lúc ra vào tiểu huyệt của nữ nhân khác.
Tình yêu kích thích nhất thời, có thể so được với cuộc sống bình yên của hắn sao?
Hắn không dám nghĩ, khi sự việc bị bại lộ, Đàm Trăn sẽ xử lí như thế nào, sẽ rời đi hắn sao?, hay là ly hôn?.
Nhưng mà vấn đề này, hắn đã tự hỏi rất nhiều lần,hắn đã sớm học bỏ qua nó.
Hắn biết quyền chủ động lúc này nằm trên tay của nữ nhân kia, nhưng hắn không lo lắng, cô ta sẽ nói với Đàm Trăn, nếu không cần gì cực khổ như thế để đem hắn đến đây.
Cho nên hắn ngậm miệng, chờ đợi cô ta nói chuyện.
Nữ nhân chỉ hỏi một câu, không quan tâm hắn có trả lời hay không, hay trả lời ra sao.
"Anh đoán xem, em trói anh đến đây, làm cái gì?".
Cố Dĩ Nguy cảm nhận được nữ nhân đến gần, hương thơm xa lạ truyền đến, nó không phải là mùi thơm cơ thể, mà là dùng nước hoa để che đi mùi của bản thân, cho người ta cảm giác xa lạ nhưng lại thích.
Tay cô chậm rãi vuốt ve thân thể hắn, dẫn tới từng trận run rẩy.
Hắn có thể khẳng định, hắn chưa ngủ với nữ nhân này.
Bởi vì chưa có nữ nhân nào, chỉ vuốt ve thân thể hắn, mà hắn đã động tình.
Mỗi lần cô hô hấp, mỗi lần vuốt ve hắn, thậm chí đầu ngón tay chỉ dừng trên thân thể hắn, cũng làm cho cả người hắn rung lên, như bị điện giật.
Đầu óc hắn hiện ra một khuôn mặt, nhưng ngay lập tức xóa bỏ.
Ai cũng có thể , nhưng không phải cô ấy.
Hắn cũng không hỏi cô là ai, bởi vì đối phương chuẩn bị kín đáo như thế, tuyệt đối sẽ không bại lộ thân phận.
Tay cô sờ lên khuôn mặt của hắn, không mang theo bất kì sự dâm dục nào, đơn giản giống như là chạm vào đồ vật mà bản thân mơ ước đã lâu.
Giống như cảm thán, thì ra là thế.
Chẳng sợ bị bịt mắt, cũng có thể cảm thán tạo hóa thần kỳ. Cốt nhục đều đặn, góc cạnh rõ ràng, ngũ quan sắc bắn, cho dù đang làm tư thế xấu hổ, cũng nhìn không ra đồi bại.
Tay của người kia di chuyển xuống, chạm vào yết hầu của hắn, hưng phấn chọt mấy lần, giống như thưởng thức đồ chơi mới.
Yết hầu là chỗ mẫn cảm của đàn ông.
Cố Dĩ Nguy cảm thấy mạng của mình đều bị véo bởi đôi tay mềm mại của nữ nhân.
Nhưng loại cảm giác sợ hãi , run rẩy này càng mạnh, hắn khống chế không được, ngửa đầu thở gấp.
Nữ nhân đối với phản ứng của hắn rất sung sướng.
"Rốt cuộc, cô muốn làm gì?" Cố Dĩ Nguy nói," Nếu cô muốn lên giường với tôi, sao không thả tôi ra, làm một trận tôi muốn , cô cũng muốn không tốt sao?"
"Cơn cớ gì bắt buộc tôi?"
"Bắt buộc?" Cô có chút buồn cười," Anh xác định đây là bắt buộc?".
Ánh mắt của cô nhìn côn thịt chậm rãi cứng lên.
Cố Dĩ Nguy xanh cả mặt, hắn khống chế không được phản ứng của thân thể.
"Anh tin hay không, em không chạm vào nơi này, cũng có thể làm cho anh bắn ra" người kia cúi xuống nói ở bên tai hắn.