Tiếng còi bắt đầu trận đấu cất lên, đội A ngay lập tức tiến hành khống chế bóng ở trung lộ, không quá vội vàng áp đặt thế tiến công. Đội A bố trí đội hình theo sơ đồ 4 – 4 – 2, với một tiền vệ phòng ngự chơi lùi sâu là Fábio Maireles, tiền vệ trung tâm với trọng trách phân phối bóng là Figas. Là một mẫu điển hình của tiền vệ trung tâm xuất thân từ Bồ Đào Nha, Figas có ý thức chuyền bóng tốt, chạy chỗ hợp lý, nhưng về mặt phòng ngự khá kém, do đó cần có một tiền vệ phòng ngự đặc thù hỗ trợ bọc lót sau lưng.
Tùng chú ý phân tích thế cuộc trên sân, vừa chú ý quan sát lối đá của đội A. Do bản thân là một team hoàn chỉnh, có lối đá đã được định hình sẵn, do đó đội A không quá gấp rút tiến hành áp đặt thế tấn công, mà đang nỗ lực thăm dò đặc điểm của đội B, sau đó mới thực hiện một đòn trí mạng.
Đội B được Jaime Pacheco thiết lập đội hình 4 – 3 – 2 – 1, với Zara ở vị trí tiền vệ phòng ngự, hai cánh là Pele và Fábio Diniz, tiền đạo là Filipe Godinho. Do bản thân cũng đã từng là một đội hoàn chỉnh của team U17, nên đội B nhập cuộc cũng khá tự tin. Riêng Pele có vẻ lạc lõng giữa đội hình, mặc dù cậu rất tích cực chạy chỗ và phòng ngự những đường chuyền dồn ép của đội A.
Jaime Pacheco liếc nhìn Tùng đang chăm chú vào sân bóng, ông mỉm cười đi đến bên cạnh, miệng nói bâng quơ với Rui Jorge nhưng từng câu Tùng đều nghe rõ mồn một :”Zara mặc dù là tiền vệ phòng ngự, nhưng phong cách cậu ta có vẻ không hợp với vị trí này. Nhìn tình huống này chẳng hạn, đáng lẽ ra cậu ta nên chuyền cho Pele đang ở vị trí tốt hơn, sau đó tiến hành phối hợp 2 qua 1, hoặc chuyền ngược về cho Diniz, sau đó mới tiến lên mà phát động bóng bổng tiến công. Vị trí của Godinho lúc đó khá tốt, nếu có được một đường chuyền bổng, thì rất có thể uy hiếp được cầu môn. Không thể hiểu được tại sao cậu ta lại chọn tự mình dẫn bóng. Figas thì tốt hơn nhiều, rõ ràng có cơ hội dẫn bóng lên, nhưng cậu ta vẫn cẩn thận chuyền về cho Alves vì chưa thấy rõ được tình huống uy hiếp. Mặc dù phòng ngự không tốt nhưng vẫn có ý thức chạy chỗ và hiệp trợ tuyến dưới. Tuy nhiên cần mạnh dạn hơn trong khâu tấn công. Lúc nãy Muendo mặc dù chưa chạy đến vị trí tốt nhất, cậu ta vẫn cứ chuyền, mà đường chuyền còn mạnh đến thế nữa. Không hiểu sao cậu ta lại được kêu lên đội B để đá giải hạng 3, thực lực này, haizzz, cũng hết cách rồi, cậu ta mà đi thì tuyến giữa của chúng ta có lẽ sẽ tan nát thôi. Không biết đợt này có thể tìm người thay thế cậu ta hay không nữa”, nói rồi, ông liếc nhìn Tùng, thấy cậu vẫn chăm chú nhìn tình huống trên sân mà không có vẻ gì là đang nghe mình nói, ông bĩu môi khinh thường một tiếng :”Giả vờ, tiếp tục giả vờ đi, để tôi xem cậu giả vờ được bao lâu”. Bỗng nhiên, ông đứng phắt dậy, nhìn chằm chằm vào sân bóng.
Trước đó vài phút, nhận được đường chuyền lên của Maireles, Figas bất ngờ dẫn bóng lên, vượt qua được Pele đang hỗ trợ phòng ngự, tiếp tục chuyền lại cho Maireles cũng đang chạy song song tiến lên. Nhận được bóng, Maireles chuyền lên cho Amaral trên hành lang cánh phải. Amaral ngoặt vào trung lộ, đưa một đường chọc khe cho Muendo vừa phá được bẫy việt vị, không khó khăn để tiền đạo đội A ghi bàn mở tỷ số trước con mắt ngỡ ngàng của cả hàng phòng ngự đội B.
Tùng theo dõi cả đoạn thời gian, nhíu mày, rõ ràng, sự hỗ trợ phòng ngự của Zara trong tình huống này là không hề có. Ý thức vị trí, hoặc nói cách khác là sự phán đoán hướng tấn công của đội A không quá khó, nhưng Zara lại để bị mắc lừa khi quá tập trung vào Figas mà để quên Maireles. Bên cạnh đó, hệ thống phòng ngự của đội B cũng quá rời rạc, hầu như không có một điểm tựa để toàn đội di chuyển và khoá hướng tấn công của đối phương. Tùng cảm giác được đội B càng giống như từng người tự đá bóng đá của mình, không hề là một thể thống nhất. Điều này cậu cảm nhận rõ nhất khi thi đấu ở Việt Nam, chỉ đến khi Tùng ý thức được việc xâu chuỗi toàn bộ đội hình thì cảm giác này mới giảm đi đáng kể.
Jaime Pacheco đứng bên ngoài nổi trận lôi đình :”Zara, cậu bị mù rồi hả, không thấy được Maireles dâng lên tấn công hay sao mà vẫn đi kèm Figas. Tập trung vào, rõ chưa, nhìn kĩ hướng di chuyển, chứ không phải đứng như cái cọc gỗ như vậy. Chạy, chạy nhiều vào, bọc lót, cậu là tiền vệ phòng ngự chứ không phải là bức tranh treo tường, rõ chưa, chạy đi”, nói rồi ông bực tức nhìn Rui Jorge, nói :”Cậu đào tạo kiểu gì mà giờ một cầu thủ tiền vệ phòng ngự mà không biết đánh chặn là sao hả?”.
Rui Jorge nằm cũng dính đạn, cười cười ngại ngùng, trong bụng thì oán thầm :”Cầu thủ chỉ có nhiêu đó, đâu phải ai cũng mà Makelele đâu mà đánh chặn tốt được cơ chứ ?”
Tùng liếc nhìn Jaime Pacheco, lão già này trở mặt cũng nhanh thật, mới vừa rồi một mặt hung ác, quay sang thì một gương mặt khác. Đúng là người trưởng thành, lật mặt còn nhanh hơn cả bánh tráng.
Jaime Pacheco nhìn Tùng, sau đó hỏi :”Nếu là cậu trong trường hợp của Zara, cậu sẽ làm gì?”
Tùng nhìn ông, vẻ mặt khó hiểu, nhưng cũng chần chờ không nói được. Ông lập tức trở mặt, quát lớn :”Đàn ông gì mà lề mề quá vậy, có gì thì cứ nói thẳng, ấp a ấp úng cái gì?”
Tùng vẻ mặt mộng bức nhìn ông, sau đó nói :”Không có gì, nếu là tôi trong trường hợp đó, tôi sẽ di chuyển thẳng lên cánh phải đánh chặn Amaral, vì lúc đó, Salgado đã bị lạc hậu 2m sau lưng của Zara, nên Maireles chỉ có thể chuyền cho Amaral, hoặc anh ta có thể chuyền trực tiếp cho Muendo, nhưng Muendo lúc ấy vẫn chưa có được vị trí tốt do bị kẹp ở giữa Lopes và Netto, chỉ khi Amaral có bóng, Lopes di chuyển lệch hướng, mới có điều kiện cho Muendo thoát xuống và có cơ hội cầm được bóng mà ghi bàn”, nói xong, cậu còn bồi thêm một câu :”Nếu lúc đó Amaral mất bóng, thì đội B sẽ có cơ hội phản công nhanh, vì khi ấy Maireles vẫn chưa kịp về phần sân của đội A, lúc đó bên cạnh Godinho chỉ có mỗi Ferreira mà thôi, tuy cũng chưa chắc cậu ta sẽ thoát được xuống, nhưng ít nhất cơ hội của cậu ta cũng lớn nhất.”
Jaime Pacheco nhìn cậu với vẻ mặt quái dị, ông nói tiếp :”Lúc đó giữa Zara và Godinho cách nhau hơn 30m, ở giữa không hề có bất kì cầu thủ nào hỗ trợ, làm sao Godinho có thể có bóng được?”
“Zara không làm được, nhưng tôi có thể làm được”, Tùng cười nhẹ, tự tin nói.
Jaime Pacheco ánh mắt loé lên vẻ khác lạ, không nói gì, tiếp tục theo dõi trận đấu.
Những cầu thủ dự bị của đội B một mặt mộng bức ngồi nghe cuộc đối thoại giữa hai người, cảm giác như đang ở trong mộng. Riêng Rui Jorge vẻ mặt suy tư, nhìn chằm chằm Tùng đang đắm chìm vào trong trận đấu, một mặt cân nhắc không biết đang suy nghĩ gì.
Trong sân, Zara sắc mặt hết sức khó coi, nhìn chằm chằm Figas ở phía đối diện. Mặc dù mới gặp mặt hôm nay, nhưng danh hiệu của Figas cậu cũng đã nghe qua từ lâu rồi. Cậu còn biết Figas sắp sửa đến báo danh đội B để tham dự giải hạng 3 Bồ Đào Nha, chính thức bước vào con đường bóng đá chuyên nghiệp. Điều này là ao ước mà cậu mãi chưa thực hiện được. Nhưng rõ ràng, một cầu thủ chuẩn chuyên nghiệp như Figas mạnh hơn cậu khá nhiều.
Zara tiếp tục cẩn thận chuyền bóng ở phần sân đội B, liên tục tìm cách dâng cao đội hình để tổ chức tấn công, Nhưng rõ ràng, hàng phòng ngự của đội A rất chắc chắn, không cho đội B bất kì cơ hội nào để triển khai tấn công. Godinho trên hàng tiền đạo đơn độc chống chọi lại Alves và Ferreira, trong khi Pele mặc dù cố hết sức vẫn không thể nào đi bóng qua được Maireles. Thế trận đội B lâm vào bế tắc, trong khi đội A càng đá càng ăn khớp và nhịp nhàng hơn.
10 phút sau, một tình huống tương tự xảy ra, Zara để mất bóng khi đang tổ chức tấn công, lần này Figas thực hiện một đường chuyền bổng lên tuyến trên cho Muendo. Munendo phối hợp cùng Amaral đang dâng lên tấn công loại bỏ hàng phòng ngự đội B, sau đó nhẹ nhàng đệm bóng vào lưới.
Jaime Pacheco ở ngoài sân rất tức giận. Lần này lại là Zara dâng lên quá cao, không kịp trở về phòng thủ, dẫn đến bàn thua dễ dàng đến như vậy. Sĩ khí của đội B trở nên càng lúc càng thấp. Thấy vậy, Jaime Pacheco ra hiệu cho trận đấu được ngừng lại. Trong thời gian nghỉ ngơi, ông đổ ập xuống mắng toàn bộ đội B, khiến cho một đứa cực kì ngại ngùng như Pele suýt khóc. Vỗ vai an ủi thằng bạn cùng kí túc xá rằng nó đã cố gắng hết sức rồi, vừa liếc nhìn Zara. Lúc này cậu ta như một chú gà trống bại trận, không còn tí ý chí nào như lúc vừa vào sân cả. Cậu ngồi ở một góc, cúi gằm mặt, không nói lời nào. Thấy vậy, Jaime Pacheco càng tức giận hơn. Ông nhìn Tùng la lớn :”Thanh Tùng, cậu chuẩn bị, lát nữa vào sân thay vị trí Zara. Đội hình vẫn như cũ, tôi yêu cầu các cậu tích cực về phòng ngự, tích cực chuyền bóng cho tiền vệ mới, không được vì là cầu thủ U15 mà khinh thường, rõ chưa?”
“Rõ, thưa boss”, cả đám đồng thanh hô, quăng đến ánh mắt hiếu kì dành cho Tùng.
Tùng vui vẻ tiếp tục tiến hành khởi động. Đã đến lúc phải cho mọi người thấy thành quả của bản thân trong suốt thời gian này rồi.
Chưa xong còn tiếp!!!
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?