Người Dấu Yêu Ơi

Chương 204



Chương 204BÀ LIÊN ĐỘNG VÀO TIỀN CỦA CÔNG!
“Ba, cẩn thận!” Nghiên Thời Thất còn chưa nói hết câu, nhìn thấy động tác của ông Nghiên thì đã vội vươn tay cản lại ly rượu sắp lăn khỏi mặt bàn.

Ông Nghiên ngơ ngác bàng hoàng trong hai giây rồi mới gọi người giúp việc tới quét dọn.

Người giúp việc lau khô rượu trắng bị thấm xuống bàn, mang ly rượu đi. Trong không trung vẫn còn thoang thoảng mùi rượu gay mũi.

Ông Nghiên ho nhẹ một tiếng, bàn tay đặt trên bàn chậm rãi siết chặt lại, nhìn Nghiên Thời Thất: “Sao lại đột nhiên muốn đến Đế Kinh quay phim?”

“Là quyết định lâm thời ạ.” Trong mắt Nghiên Thời Thất léo lên sự tìm tòi nghiên cứu, “Ba không muốn con đóng phim sao?”

“Chuyện đó thì không cấm!” Ông Nghiên cầm đôi đũa lên gắp một miếng thức ăn, nhai xong mới lên tiếng, “Nhưng ba vẫn lo lắng một mình con đến Đế Kinh.”

Là như vậy sao?

Nghiên Thời Thất giấu đi biểu cảm trên mặt, cầm đũa lên chọc cơm, “Con không đi một mình, có trợ lí đi cùng ạ. Chuyện đóng phim còn có người quản lí thu xếp chuẩn bị.” Nói xong, cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ông Nghiên, giọng điệu kín đáo dò hỏi: “Có phải ba không muốn con đi Đế Kinh hay không?”

“Sao có thể chứ!” Ông phản bác quá nhanh, thậm chí còn mang theo sự sợ hãi trong lòng không dễ nhận ra.

Ước chừng là đã nhận ra gì đó cho nên ông Nghiên bèn cầm chiếc khăn bên cạnh lên lau tay, “Con gái, con nghĩ nhiều quá rồi. Ba chỉ thấy bất ngờ vì con lại chọn đóng phim mà thôi. Vả lại, Đế Kinh không giống như Lệ Thành, để con đi một mình ba khó tránh khỏi lo lắng. Nhưng nếu có trợ lí đi chung thì không sao.”

Lời giải thích này rất hợp lí, nhưng lại không đủ để loại bỏ sự nghi ngờ của Nghiên Thời Thất.

Cô đột nhiên nhớ đến cứ cách mấy tháng là ông Nghiên và bà Liên sẽ đến Đế Kinh một lần, ánh sáng trong mắt hơi tối xuống mang theo dò xét, “Có phải nhà chúng ta cũng có làm ăn ở bên Đế Kinh không?”

Ánh mắt ông Nghiên lập tức trở nên phức tạp nhìn về phía cô, “Sao vậy?”

Ừm, cô đọc ra được sự phòng bị của ông Nghiên!

Trong lòng đủ loại cảm xúc hỗn tạp không thể diễn tả được.

Nghiên Thời Thất lắc đầu, “Không có gì, con chỉ hỏi mà thôi.”

Sau đó, bữa cơm này rất yên tĩnh, yên tĩnh gần như đè nén.

Ông Nghiên không nói lời nào, thậm chí cũng không hỏi tới tình hình gần đây của cô và Tần Bách Duật nữa. Nghiên Thời Thất ngồi ở bên cạnh ông, cẩn thận quan sát mới phát hiện tâm trạng của ông dường như rất nặng nề.

Bởi vì cô sắp đến Đế Kinh quay phim sao?

Rốt cuộc thì Đế Kinh có cái gì?

***

Sau bữa cơm trưa, ông Nghiên đứng dậy muốn đi đến phòng sách, “Con gái, con cứ ăn từ từ đi, ba lên tầng trước đây.”

Ông đi rất gấp gáp, bóng lưng lúc đi lên lầu hơi khom lộ ra vẻ vô cùng tang thương.

Một mình Nghiên Thời Thất ngồi trước bàn ăn, tâm trạng bị ảnh hưởng cũng không còn khẩu vị gì cả.

Một giờ rưỡi chiều, cô xách va ly của mình rời khỏi nhà họ Nghiên.

Trước khi đi, cô đến phòng sách chào tạm biệt ông Nghiên.

Tay chỉ mới giơ lên còn chưa có rơi lên cánh cửa khép kín thì cô đã nghe thấy một tiếng gầm lên từ bên trong cửa truyền ra, kết hợp với âm thanh ly sứ bị rơi xuống đất, “Liên Bích Tú, có phải bà điên rồi không hả? Ba ngày, tôi chỉ cho bà ba ngày, bà phải mang theo người và tiền trở về đây cho tôi! Nếu không thì đừng có trách tôi không cảnh cáo bà, lấy tiền công dùng cho bản thân cũng đủ bị xử tù rồi đấy!”

Tay của Nghiên Thời Thất khựng lại giữa không trung.

Đứng ở ngoài của cũng có thể nghe thấy rõ ràng tiếng gầm tràn đầy lửa giận của ông Nghiên đang trong cơn thịnh nộ.

Chẳng lẽ bà Liên đụng vào tiền của công, dùng nó để đi du lịch?

Ha, nhà họ Nghiên không nghèo đến mức này chứ.

Ngay sau đó, cô lại nghe thấy tiếng mắng chửi của ông Nghiên: “Tôi chỉ nói bao nhiêu đó thôi, bà phải mang tiền về cho tôi ngay lập tức! Hạng mục sắp khởi công rồi, nếu như bị nhà họ Tần tra được số tiền này, bà là muốn cho nhà họ Nghiên muôn đời không thể ngóc đầu lên được sao?”

Sau đó, bên trong phòng sách đã hoàn toàn yên tĩnh lại.

Cuối cùng, Nghiên Thời Thất cũng không có gõ cửa, chỉ dừng chân trong chốc lát thôi. Đúng lúc này điện thoại di động nhận được tin nhắn của Lăng Tử Hoan. Sau đó, cô bèn nhờ người giúp việc giúp chuyển lời lại cho ông Nghiên rồi lập tức rời khỏi nhà họ Nghiên.

Thì ra là bà Liên đã lấy tiền vốn của hạng mục này! W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.z.c.o.m