Tần Bách Duật nhìn ánh mắt thắc mắc của Đậu Túc Nguyên, môi mỏng khẽ cười, trầm giọng đáp, “Không tổ chức hôn lễ, chỉ là đăng kí kết hôn trước nên không nói vói chú Đậu!”
Đậu Túc Nguyên nhướng mày hiểu ý, nhìn Tần Bách Duật rồi lại nhìn Nghiên Thời Thất, trêu ghẹo: “Khó trách! Chú còn đang nghĩ, nếu đã không mời chú dự đám cưới thì quan hệ giữa chúng ta cũng kết thúc luôn!”
“Chú Đậu cứ đùa!”
Nghiên Thời Thất ngồi ngay ngắn bên cạnh, lịch sự nhã nhặn.
Cô nghe ra được, quan hệ giữa Đậu Túc Nguyên và Tần Bách Duật có vẻ rất tốt.
Vì lễ phép, cô cũng không quấy rầy bọn họ nói chuyện với nhau.
Sau khi gặp mặt Đậu Túc Nguyên, buổi đấu giá cũng bắt đầu ngay sau đó.
Tần Bách Duật và Nghiên Thời Thất nắm tay đến hội trường, chỗ ngồi của hai người ở cạnh nhau, hàng đầu tiên.
Cô nhìn quanh bốn phía, cuối cùng ánh nhìn rơi trên gò má góc cạnh của anh.
Đây hẳn là kiệt tác của anh, nếu không chỉ bằng thân phận của cô thì chỉ có thể được sắp xếp ở hàng ghế thứ hai.
Trước khi buổi đấu giá bắt đầu, Nghiên Thời Thất dùng váy che giấu tay hai người đang nắm nhau, vành mắt lấp lánh ánh nước, “Có phải anh đã sớm biết hôm nay em muốn tới tham gia buổi đấu giá không?”
“Em muốn hỏi cái gì?”
Anh không nói gì, để mặc cô nghịch ngợm lòng bàn tay mình.
Nghiên Thời Thất nhướng đôi mày được vẽ xinh xắn, đùa dai miết miết lòng bàn tay anh, “Biết em muốn tham gia nên chiều nay anh mới trả lời tin nhắn của em lạnh nhạt thế đúng không?”
Tần Bách Duật cười, nắm lại bàn tay nhỏ của cô, xoa xoa hai cái rồi mới trầm ấm nói: “Đúng lúc cho em một bất ngờ.”
“Lúc nào cũng cho em bất ngờ...” Nghiên Thời Thất thì thầm một câu, liếc nhìn anh, “Anh học tán tỉnh phụ nữ ở đâu thế hả!”
Cô đang đợi Tần Bách Duật trả lời thì ghế bên cạnh anh có người thong thả ngồi xuống, Nghiên Thời Thất ló đầu ra nhìn, câm nín.
Là Lăng Mật!
Chỗ ngồi bên tay phải của anh rõ ràng dán tên Hàn Vân Đình, chỗ tiếp theo mới đến Lăng Mật.
Cô thật không biết nên nói trái tim cô ta quá mạnh mẽ hay sức hấp dẫn của Tần Bách Duật quá mạnh!
Rốt cuộc vị tiểu thư cao quý nhà họ Lăng này thâm tình với anh đến mức nào chứ?
Cô ta không chỉ không thèm để ý sự thật bọn họ đã đăng kí kết hôn, còn không thèm che giấu tâm tư với Tần Bách Duật ngay trước mặt cô nữa.
Haizz!
Năng lực hấp dẫn hoa đào của người đàn ông nhà mình hơi mạnh mẽ nhỉ!
Vừa ngồi xuống, Lăng Mật liền nói: “Cuối tuần này em đi Đế Kinh, có thời gian sẽ qua thăm chị Ba, anh có muốn em nhắn gì cho chị ấy không?”
Nghiên Thời Thất nghe xong thì buồn cười. Hãy vào webtruyenonlinez.com để đọc truyện nhanh hơn!
Cô nghĩ mình là máy truyền lời à?!
Nghiên Thời Thất hờ hững bĩu môi, nếu anh ấy có gì muốn nói với chị Ba thì không biết gọi điện thoại hay sao?
Nhưng mà, cuối tuần này Lăng Mật cũng muốn đi Đế Kinh?
“Không cần, cảm ơn.” Anh trả lời ngắn gọn.
Lăng Mật vẫn cười, không để ý thái độ cộc lốc của anh, “Không cần ngại, cũng lâu rồi em chưa gặp chị Ba cho nên định đến Đế Kinh thì hẹn gặp.”
Nói xong cô ta liền cầm danh sách đấu giá ở bên cạnh lên xem.
Nghiên Thời Thất cảm thấy hơi kì lạ, lại không biết là không đúng ở chỗ nào.
Chuyến đi Đế Kinh của Lăng Mật có phải quá đúng dịp không?!
Nén sự khó hiểu xuống đáy lòng, Nghiên Thời Thất tiện tay cầm danh sách bên cạnh lên xem.
Tám món đồ đấu giá được giới thiệu rất tỉ mỉ cặn kẽ, miêu tả cụ thể cả ý nghĩa và giá trị của từng món.
Buổi đấu giá sắp bắt đầu thì Kiều Mục cùng Hàn Vân Đình mới thong thả đi đến.
Kiều Mục ngồi bên phải Nghiên Thời Thất, Hàn Vân Đình ngồi cạnh Lăng Mật.
Toàn bộ hội trường đấu giá đã kín chỗ.
Lúc này có vài ngôi sao ở phía sau nhiều chuyện xì xào bàn tán.
“Nghiên Thời Thất thế mà có thể ngồi ở hàng đầu tiên?”
“Trông cô ta có vẻ rất thân với mấy người ngồi đó.”
“Mấy người không biết đúng không, Nghiên Thời Thất và cậu Tư nhà họ Tần có quan hệ không bình thường. Lần trước ở bữa tiệc cuối năm của Tần thị, cô ta làm bạn cặp với cậu tư Tần đấy!”
Người nói lời này là Tiêu Hãn, lần trước cũng tham gia tiệc của Tần thị, có ấn tượng với việc này.
“Mấy cậu có cảm thấy bóng lưng của cậu tư Tần rất giống người đàn ông xuất hiện trong Weibo của Nghiên Thời Thất không?”