Người Dấu Yêu Ơi

Chương 440



KIỀU MỤC ĐANG CẤP CỨU TRONG BỆNH VIỆN!
Ba ngày tiếp theo, Nghiên Thời Thất vẫn luôn tất bật quay phim.

Có lẽ vì có Tần Bách Duật ở bên, nên tâm trạng cô lúc nào cũng rất thoải mái. Vì vậy lúc quay, cô gần như kiểm soát được nhân vật và thể hiện cảm xúc vô cùng lưu loát.

Thậm chí Lưu Khánh còn nhân lúc đổi cảnh mà không tiếc lời khen cô không ngớt.

Có những cảnh cô diễn thành thạo chặt chẽ xuất sắc tới mức có thể qua ngay trong một lần quay.

Cũng bởi vì Nghiên Thời Thất thể hiện xuất sắc chuyên nghiệp như vậy nên phân cảnh của cô chỉ còn hai ngày nữa là có thể đóng máy, còn nhanh hơn so với dự tính.

***

Buổi chiều, sau khi Nghiên Thời Thất kết thúc công việc, rời khỏi homestay lấy cảnh thì xảy ra một chuyện.

Cô vừa về tới khách sạn Chẩm Thủy liền nghe thấy giọng nói trầm thấp đè nén của Tần Bách Duật, “Có nghiêm trọng không?”

Nghiên Thời Thất khựng lại, không biết nên tiến hay lùi.

Biết anh đang nghe điện thoại, cô vô tình nghe thấy, nhưng lại bất ngờ bắt gặp, giọng anh kiềm nén giận dữ, là cảm xúc rất hiếm thấy ở anh.

Cô vòng qua phòng khách muốn tránh đi, nhưng Tần Bách Duật lại nghe tiếng bước chân, xoay người đưa tay về phía cô.

Nghĩ một lát, cô vẫn đi qua.

Tần Bách Duật nắm lấy tay cô, kéo người ngồi xuống cạnh mình. Không biết bên kia điện thoại nói câu gì, mắt anh tối lại, anh lạnh lùng đáp, “Được, tôi sẽ về sớm.”

Có chuyện gì rồi?

Thấy anh tắt điện thoại, Nghiên Thời Thất chớp mắt, cầm chén trà trên bàn đưa cho anh dò hỏi: “Sao vậy anh?”

Tần Bách Duật nhận chén trà, nhướng mày nhấp một ngụm, cặp môi mỏng khẽ mím lại, ném ra một tin đáng sợ, “Kiều Mục nhập viện rồi!”

“Sao cơ?” Nghiên Thời Thất nheo mắt, anh hai Kiều trông khỏe mạnh lắm mà, sao lại vào viện, “Anh ấy bị bệnh sao? Nặng lắm không?”

“Giờ đang cấp cứu!” Ánh mắt thâm trầm của anh hiện lên vẻ tàn khốc, “Bị người ta đâm một dao vào ngực.”

Tay Nghiên Thời Thất run lên.

Bị đâm vào ngực, nghe có vẻ tàn nhẫn vô cùng.

Cô cảm thấy hơi hoảng loạn, kéo tay anh gấp gáp hỏi: “Vậy anh có muốn về luôn không?”

Nghĩ một lát, cô nói thêm: “Có lẽ cậu Trinh quen khá nhiều bác sĩ chuyên khoa có kinh nghiệm, để em nhờ cậu giúp.”

Nghiên Thời Thất nói xong liền định tìm di động, lại bị anh ngăn lại, “Đừng lo, đã sắp xếp xong rồi.”

Lời trấn an của anh có thể ngăn được động tác của Nghiên Thời Thất, nhưng cô vẫn bắt được nét lo lắng trên mặt anh.

Cô nhướng mày tiến lên ôm lấy anh, ngả đầu lên vai anh, nhẹ nhàng vuốt ve lưng anh như mỗi lần anh an ủi cô, “Anh Tư, anh về Lệ Thành trước đi, em quay nốt hai ngày nữa thôi là đóng máy, xong việc em cũng sẽ chạy về ngay với anh.”

Tần Bách Duật im lặng suy nghĩ, không nói gì. Nguồn : we btruy en onlin ez.com

Anh từng nói muốn ở bên cạnh cô đến khi cô đóng máy.

Nghiên Thời Thất không thấy anh trả lời, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt căng cứng của anh.

Cô hôn lên mặt anh một cái, “Không cần lo cho em, bên này còn nhiều người lo cho em mà. Anh về trước chờ em nhé, được không?”

Là anh em, Kiều Mục rất quan trọng, là bạn tri kỉ sống chết có nhau của anh trong cuộc đời này.

Là người yêu, Nghiên Thời Thất rất quan trọng, là mối tình trọn kiếp sẽ cùng anh đi đến cuối đời.

Vì vậy, anh ôm người phụ nữ trước mặt mình, giọng nói trầm thấp hơi khàn, “Ừ, anh chờ em ở Lệ Thành!”

Bên kia điện thoại nói, tình hình của Kiều Mục cũng không lạc quan.

Với anh tư Tần mà nói, đây là lựa chọn bắt buộc, mặc dù thất hẹn với Nghiên Thời Thất của anh, nhưng người phụ nữ của anh rất hiểu anh.

Thời điểm như thế này, khí phách quân tử không giảm, tình cảm giai nhân quyến luyến.