THÌ RA SẢN PHẨM NƯỚC HOA NÀY LÀ CỦA THẦY TỐNG À? Việc Tống Kỳ Ngự đi thẳng tới chỗ Nghiên Thời Thất khiến mọi người xung quanh xì xào bàn tán.
Ông chủ hãng nước hoa đang nổi này biết Nghiên Thời Thất sao?
Hai ngày nay có rất nhiều tin tức liên quan tới cô trên mạng, tuy rằng Tập đoàn Tần thị đã ra mặt công khai khiến đám tung tin bị bẽ mặt, nhưng mọi người vẫn rất tò mò suy đoán thân thế và gia cảnh của cô.
Trong buổi quay chụp quảng cáo thông thường như hôm nay lại bắt gặp Nghiên Thời Thất quen biết với ông chủ, rốt cuộc bối cảnh của cô là thế nào đây?
Có thật chỉ đơn giản là một người mẫu được gả vào nhà giàu thôi không?
Mọi người tò mò quan sát, ngay cả nhân viên trong đoàn cũng bỏ dở công việc đang làm, túm tụm thành từng nhóm bàn tán.
Nhưng hoàn cảnh xung quanh cũng không ảnh hưởng tới Nghiên Thời Thất, cô thản nhiên nhìn Tống Kỳ Ngự, nở một nụ cười tự nhiên thoải mái, “Thì ra sản phẩm nước hoa này là của thầy Tống à?”
Tống Kỳ Ngự nheo mắt cười nhẹ, hơi nhìn thoáng qua trang phục của cô, nghiêm túc nói, “Tôi cũng không ngờ người đại diện sản phẩm này lại là cô.”
Anh ta không biết cô là người đại diện?
Có thể không biết sao?
Nghiên Thời Thất đè nén cảm giác hoài nghi trong lòng, nói hai câu xã giao đơn giản, cử chỉ đúng mực, không quá nhiệt tình cũng không lạnh nhạt, hoàn toàn thích hợp với quan hệ quen mà không thân của hai người.
Nụ cười trên gương mặt điển trai của Tống Kỳ Ngự càng tươi hơn, anh ta nhìn cô chăm chú: “Tôi rất kì vọng vào hiệu ứng của quảng cáo nước hoa mà cô thực hiện.”
Nói xong, anh ta hơi cúi đầu, xoay người đi về phía đạo diễn.
***
Mười phút sau, bắt đầu quay chụp.
Nghiên Thời Thất cởi áo khoác, chỉ mặc chiếc váy nhung trắng mỏng manh đi vào trong ruộng lúa mạch.
Đối với cô thì việc quay chụp quảng cáo không hề khó, theo yêu cầu và định vị của đạo diễn, cô chuyên nghiệp chạy tung tăng trong ruộng lúa mạch, bước chân nhẹ nhàng tựa khiêu vũ.
Quá trình rất thuận lợi, tuy rằng phải quay chụp lại một số cảnh, nhưng hiệu quả cuối cùng đều khiến mọi người đều hài lòng.
Quay quảng cáo không giống quay phim, khoảng một giờ liền xong.
Đạo diễn vừa hô “Cắt”, Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên liền lập tức chạy qua. Truy cập fanpage https://www.face book.com/webtruyen onlinecom/ để tham gia các event hấp dẫn.
Giờ đang là thời điểm rét lạnh đầu đông, bộ váy Nghiên Thời Thất mặc hoàn toàn không có chút khả năng giữ ấm nào.
Nhằm đạt hiệu quả quay chụp nên Nghiên Thời Thất cũng bỏ ý định dán miếng giữ nhiệt trên người.
Thời gian không dài không ngắn nhưng đủ để cô cảm nhận được cái lạnh thấu xương.
Hơn nữa, vì phải chạy nhanh giữa ruộng lúa mà chân váy của cô ướt đẫm sương, dính lên người khiến cảm giác lạnh lẽo lại càng thấm sâu.
Nghiên Thời Thất hơi run rẩy, từ ruộng lúa quay lại thì thấy Tiểu Lâm cầm áo chạy tới, cô cũng vội vàng bước nhanh hơn.
Lạnh quá đi mất!
Sắc mặt của Thành Nghiệp Nam lúc này đã sa sầm xuống.
Anh ta cũng nhanh chân bước tới cạnh Nghiên Thời Thất, không hiểu sao trong lòng cảm thấy rất giận dữ.
Bỗng nhiên anh ta hối hận vì để cô nhận làm đại sứ thương hiệu, quay quảng cáo nước hoa này.
Cả quá trình quay chụp lẫn sự xuất hiện đột ngột của ông chủ hãng nước hoa kia đều khiến anh ta nghi ngờ quyết định này của mình.
Tiểu Lâm đã chạy tới trước người Nghiên Thời Thất, khoác áo lên người cô, sau đó còn liên tục chà xát cánh tay giúp cô, vừa thương vừa lo, “Chị lạnh lắm đúng không? Đi nào, mình vào trong đi.”
Cô nàng vừa dứt lời liền thấy một bóng xám mờ xẹt qua trên đầu mình, nhìn lại lần nữa thì mới thấy trên người mợ chủ nhà mình lại có thêm một chiếc áo khoác màu xám.
Vạt áo rất dài, gần như quét đất.
Cô nàng nhìn theo hướng áo bay tới, thấy ông chủ hãng nước hoa đang dịu dàng nói với Nghiên Thời Thất: “Cô vất vả rồi, quay đẹp lắm.”