Người Dấu Yêu Ơi

Chương 598



Chương 598BỒI THƯỜNG THEO HỢP ĐỒNG!
Sau khi Nghiên Thời Thất ra khỏi sảnh chính của Lập Nghiệp thì đã gần bốn giờ chiều.

Cô gọi xe định về nhà, vừa ngồi vào xe thì WeChat đã vang lên, là tin nhắn Thành Nghiệp Nam gửi đến.

[Quả cam bự]: Hợp đồng đại diện nước hoa đã hủy bỏ rồi, đối tác không cần bồi thường hủy hợp đồng.

Nhìn thấy tin nhắn này, ánh mắt của Nghiên Thời Thất tối lại.

Cô cầm di động im lặng suy nghĩ một lát rồi trả lời.

[Thập Thất]: Dù bên kia có cần hay không thì vẫn cứ bồi thường theo hợp đồng.

Tin nhắn vừa gửi đi, cô ngước mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lá rụng trên ngọn cây đầu đường đã ngả vàng, đầu cành còn vài chiếc lá khô lung lay sắp rơi. Cảnh sắc úa tàn thiếu sức sống này khiến tâm trạng Nghiên Thời Thất nhuốm chút phiền muộn.

Tống Kỳ Ngự không cần tiền bồi thường vi phạm hợp đồng đại diện, điều này không phù hợp với quy định trên thị trường.

Dù rốt cuộc anh ta nhằm mục đích gì, Nghiên Thời Thất cũng cảm thấy họ không thân quen đến mức có thể tùy tiện khiến anh ta làm trái với hợp đồng.

Huống hồ, là cô vi phạm trước, nếu anh ta thật sự “rộng lượng” lựa chọn bỏ qua, thì lại khiến cô tự dưng nợ anh ta một lần.

Nếu đã là quan hệ hợp đồng, cô vẫn nên tuân thủ nội dung trong thỏa thuận, thanh toán qua ngân hàng là kết quả tốt nhất.

Trong thời gian cô đang suy nghĩ, Thành Nghiệp Nam lại gửi tin nhắn đến.

[Quả cam bự]: OK. Phí vi phạm hợp đồng gấp đôi, đã chuyển tám triệu vào tài khoản của đối phương.

[Thập Thất]: Cảm ơn, khấu trừ số tiền này vào cát xê của em.
Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
Chờ một lát, Thành Nghiệp Nam không hồi âm, Nghiên Thời Thất đang định cất di động thì đúng lúc đó có cuộc gọi đến.

Cô rủ mắt nhìn tên báo hiển thị trên màn hình, im lặng giây lát rồi vẫn lịch sự nghe máy.

“Xin chào, thầy Tống!”

Lúc bắt máy, Nghiên Thời Thất lựa chọn dùng kính ngữ, cách xưng hô thay đổi, đủ để thể hiện rõ lập trường và thái độ của cô.

Thiết nghĩ anh ta đã nhận được tiền bồi thường hợp đồng của Thiên Thừa Entertainment.

Đầu bên kia điện thoại, Tống Kỳ Ngự im lặng một lúc nhưng rồi lập tức nhẹ nhàng trêu chọc, “Hôm trước chúng ta mới gặp nhau, nhanh như vậy đã trở nên xa lạ rồi sao?”

Nghiên Thời Thất cầm di động, nhếch môi, không đáp lại câu bông đùa của anh ta, hờ hững hỏi ngược: “Thầy Tống gọi điện cho tôi, có chuyện gì không?”

Lúc này, Tống Kỳ Ngự đang ngồi ở tiệm trà đạo Ngự Hợp, vừa cầm di động, vừa lọc lá trà, nghe thấy câu hỏi ngược của cô, đôi mắt sâu đột nhiên tối lại, “Đúng là có chuyện, tôi mới nhận được tiền vi phạm hợp đồng của cô. Tôi nhớ trước kia từng bàn bạc với người quản lý của cô rồi, nếu cô không phù hợp làm gương mặt đại diện cho mẫu nước hoa này thì cứ hủy hợp đồng là được, cần gì phải nhất quyết bồi thường phí vi phạm hợp đồng?”

Quả nhiên là thế!

Nghiên Thời Thất cầm di động, nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt lướt qua những người đi đường vội vã trên phố. Cô không do dự, nhẹ giọng giải thích: “Tôi xin nhận ý tốt của thầy Tống, nhưng do chúng tôi vi phạm hợp đồng trước, thì vẫn nên chiếu theo hợp đồng thực hiện nghĩa vụ thì hơn.”

“Hơn nữa, sau khi bên tôi vi phạm, chẳng những làm chậm tiến độ quảng cáo của mẫu nước hoa, sợ rằng còn khiến bên anh phải đi tìm người đại diện thích hợp mới. Về tình về lí đều do chúng tôi không đúng, bồi thường phí vi phạm là điều chúng tôi nên làm.”

Nghiên Thời Thất đưa ra lời giải thích rất chặt chẽ, vô cùng khéo léo.

Mà từng chữ đều mang thái độ chuyên nghiệp rất khách quan, đối phương khó có thể tìm được cớ phản bác.

Dường như Tống Kỳ Ngự thở dài một tiếng. Anh ta bấm nút mở máy đun nước, âm thanh ù ù phát ra từ tai nghe. Anh ta mỉm cười, không tiếp tục cố chấp: “Đã vậy thì tôi sẽ nhận phí vi phạm. Có điều nếu sau này vẫn còn cơ hội phù hợp, tôi hi vọng chúng ta có thể hợp tác lần nữa.”