Chương 611TÔI RẤT HẸP HÒI Mắt Lăng Mật vẫn nóng rực mải mê nhìn Bách Duật, không ngờ Nghiên Thời Thất đột nhiên lên tiếng. Rõ ràng cô ta tỏ vẻ tươi cười nhưng bản thân lại cảm nhận được sự rối bời trước nay chưa từng có.
Còn Nghiên Thời Thất đút cho Bách Duật quả nho coi như cũng đã ngăn được anh lên tiếng.
“Cô Nghiên...” Lăng Mật mím chặt môi, ngưng lại một thoáng rồi mới mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Chẳng qua chỉ là xưng hô thôi, cô có cần phải so đo như vậy không? Hơn nữa tôi và Duật...”
Nghiên Thời Thất không nhịn được bèn gãi gãi tai, khẽ nhướng mày có vẻ trêu chọc: “Chỉ là xưng hô, vậy sao cô lại cố chấp như vậy? Cô và anh ấy có quan hệ như thế nào? Cô lại muốn nói là thanh mai trúc mã phải không? Phiền cô nhìn qua bên trái xem. Mấy người bên đó cũng là bạn thanh mai trúc mã của cô, vậy mà trước giờ tôi chưa bao giờ nghe cô gọi là anh hai Kiều là ‘Mục’ nhỉ?”
Kiều Mục đang hút thuốc chợt ho sù sụ.
Anh ta bị sặc khói rồi.
Em gái thật xuất sắc!
Nếu Lăng Mật dám gọi anh là “Mục” thì khéo anh ta sẽ nôn mất!
Rõ ràng Nghiên Thời Thất không muốn làm hòa với Lăng Mật.
Hai người vốn dĩ đã không ưa nhau, buổi tiệc lần này lại toàn người thân thiết, cho nên cô cũng không thèm giả vờ ân cần niềm nở với Lăng Mật.
Với những chuyện có thể sáng suốt kiềm chế, Lăng Mật sẽ không chủ động khiêu khích để gây thêm rắc rối.
Ai có thể nhịn được một người phụ nữ đã thèm muốn chồng của mình rồi còn suốt ngày gọi tên anh ấy một cách thân mật đây chứ?
Lăng Mật có phải đang tự huyễn hoặc mình không?
Nghiên Thời Thất nhìn thấy sắc mặt Lăng Mật từ đỏ chuyển sang trắng liền bật cười, lại nghiêng người lấy ba quả nho, hai quả bỏ vào trong lòng bàn tay, quả còn lại đút cho Tần Bách Duật.
Lần này, Tần Bách Duật ăn hết.
Anh cong khóe môi mỏng, dung túng để mặc Nghiên Thời Thất thích làm gì thì làm. Anh nghiêng người ngồi trên xô pha, nuốt quả nho xong nhéo nhẹ eo cô.
Nghiên Thời Thất tranh thủ quay đầu lại nhìn Bách Duật, mắt nhìn vào đôi môi của anh rồi lại đút cho anh một quả nữa, cười rạng rỡ nói: “Ngon không?” Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
“Nho em cho, đương nhiên ngọt.” Giọng Tần Bách Duật nói như đó là chuyện đương nhiên, trong đôi mắt dưới cặp mày đen rậm kia bây giờ chỉ có bóng dáng xinh đẹp của Nghiên Thời Thất.
Hai người tình cảm với nhau như xung quanh không có ai, làm Kiều Mục ghen tị chết đi được.
Anh ta lạnh lùng liếc nhìn hai người họ, mặt khinh khỉnh khẽ hừ lạnh. Nhìn nét mặt cứng ngắc của Lăng Mật, anh ta nheo mắt hất hàm nói: “Không phải là em có việc sao? Sao còn chưa đi? Em dâu nói cũng không sai. Em đã là người sắp đính hôn rồi tại sao ngay đến việc phải xưng hô như thế nào còn không biết?”
Lăng Mật tái mét mặt.
Cô ta siết chặt áo khoác trong tay, bất giác nhìn Mặc Lương Vũ, thấy cậu ta đã ngủ say trên xô pha từ lúc nào.
Khoảnh khắc này, đột nhiên cô ta cảm thấy, không biết từ khi nào, giữa những người bạn lớn lên bên nhau từ thuở bé, mà cô ta lại lạc lõng đến thế này.
Chính sự xuất hiện của Nghiên Thời Thất đã làm đảo lộn toàn bộ tình bạn bình yên của bọn họ!
Lăng Mật kiềm chế lại cảm xúc, các ngón tay bấu chặt vào lòng bàn tay đau đớn, khiến cô ta dần bình tĩnh lại.
Cô ta khẽ cử động gò má cứng đờ, cúi đầu ra vẻ áy náy, “Tôi cứ ngỡ cô Nghiên đây là người rộng lượng. Nếu cách xưng hô của tôi làm cô không vui, vậy thì từ nay về sau tôi sẽ chú ý hơn.”
Nghiên Thời Thất đang nép sát trong lòng Bách Duật nghe thấy câu này thì thoáng ngạc nhiên. Cô liếc nhìn ánh mắt Lăng Mật, vừa thăm dò vừa tinh quái nói: “Cô Lăng đừng chụp mũ linh tinh cho tôi, tôi đây rất hẹp hòi đấy!”
Nói xong cô lại đút quả nho cuối cùng cho Tần Bách Duật, cười tủm tỉm tiếp tục nói: “Thay vì ở đây đấu khẩu với tôi về chuyện xưng hô, chi bằng cô Lăng đi xem Tiểu Vũ thế nào đi. Dù sao cậu ta cũng là chồng sắp cưới của cô, tôi thấy vừa rồi cậu ta uống cũng không ít. Nếu cô có việc đi trước thì cậu ta làm sao bây giờ?