Chương 612TÂM TRẠNG ANH CẢ THẾ NÀO? Được Nghiên Thời Thất nhắc nhở, Lăng Mật mới nhìn sang phía Mặc Lương Vũ. Cô ta đứng yên, khoác áo lên rồi nói với Hàn Vân Đình: “Vân Đình, em có việc, về trước đây. Anh để ý Tiểu Vũ giúp em nhé!”
Nói xong, cô ta hằn học nhìn Nghiên Thời Thất một cái, không đợi Hàn Vân Đình nhận lời liền quay người bỏ đi, chỉ chừa lại một bóng lưng kiêu ngạo.
Ngay trước khi cửa phòng VIP đóng lại, Lăng Mật nghe có người xì một tiếng sau lưng mình, “Xì, giả vờ giả vịt!”
Đây là giọng của Ưng Phi Phi.
Lăng Mật nghe thấy rõ ràng, cô ta khựng lại một lát, ngoái đầu lườm Ưng Phi Phi, ánh mắt vô cùng tối tăm, hung ác.
Ưng Phi Phi chẳng ngại đón ánh mắt của cô ta, sống lưng thẳng tắp, hất mặt vênh cằm lên nhìn Lăng Mật.
Cô không những không sợ Lăng Mật nghe thấy, còn sợ cô ta nghe không rõ ấy chứ.
Ả đàn bà này không lúc nào không khiến người ta chán ghét.
Mặc Lương Vũ đúng là mắt mù!
Lăng Mật thờ ơ trước thái độ khiêu khích của Ưng Phi Phi. Cô ta không nói không rằng, chỉ có khóe môi giương lên một nụ cười ẩn ý.
Sau khi Lăng Mật đi, ngay lập tức bầu không khí trong phòng VIP trầm mặc hẳn đi.
Trong lòng mỗi người đều có tâm tư khác nhau, ngoại trừ Mặc Lương Vũ đang ngủ say như chết.
Cậu ta nằm sấp trên xô pha, thỉnh thoảng lại cười khúc khích ngớ ngẩn như đang chìm trong mộng đẹp.
Hàn Vân Đình khẽ thở dài, vỗ vỗ lưng Mặc Lương Vũ, vừa như thông cảm lại như bất lực. Nói tóm lại, đề cập tới quan hệ giữa mọi người thì đương nhiên Tiểu Vũ càng thân thiết với bọn họ hơn.
Lăng Mật... thật sự thay đổi rồi.
***
Tám rưỡi tối, Lăng Mật vội vàng chạy về biệt thự nhà họ Lăng.
Lúc xuống xe cô ta cẩn thận sửa sang lại quần áo, xoa xoa gương mặt còn hơi nóng do rượu, điều chỉnh hơi thở rồi mới chậm rãi bước vào phòng khách.
Quản gia Lăng đã nhận được tin nên đứng chờ ở sảnh. Thấy Lăng Mật về, ông ta bước đến trước, khẽ cúi đầu, “Cô Ba về rồi!”
Lăng Mật đáp một tiếng, thắc mắc nhìn một vòng phòng khách, “Anh Cả đâu rồi?”
“Ông chủ chờ cô trong phòng làm việc.” Quản gia Lăng vừa nói vừa đưa tay về phía phòng làm việc tỏ ý mời.
Lăng Mật đi hai bước, thoáng do dự quay đầu nhìn ông ta, “Tâm trạng của anh Cả... thế nào?” Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com Cô ta đang tính toán xem nếu anh Cả chất vấn thì mình nên đáp lại thế nào.
Quản gia Lăng mở to mắt nhìn cô ta, thái độ tự nhiên nói: “Tốt lắm ạ.”
Tâm trí đang căng ra của Lăng Mật dần buông lỏng.
Cho đến khi bóng lưng của cô khuất sau hành lang vào phòng làm việc, quản gia Lăng mới thở dài, lẩm bẩm: “Rõ ràng sợ ông chủ tức giận còn cố tình giấu giếm, cô Ba thật đúng là càng lớn càng không biết điều.”
Tối nay, từ chủ cho tới người hầu trong nhà, cả nhà họ Lăng đều biết người đứng đầu nhà họ Mặc tới cầu hôn, dọa cho ông chủ làm rơi vỡ cả quả bóng lăn tay bằng ngọc chạm tì hưu của mình, còn tức tới mức hút hết hai điếu xì gà rồi.
Trong phòng làm việc. Lăng Mật đưa tay gõ cửa, cũng không chờ người bên trong đáp lại đã tự mở thẳng cửa bước vào.
Cô ta không ngờ lại bắt gặp Tô Uyển Đông đang ngồi trong lòng Lăng Vạn Hình, hai người đang nhỏ giọng thầm thì gì đó, tay chị dâu còn không ngừng vuốt ngực anh Cả, hình như đang giúp anh... nguôi giận?
Lăng Mật đứng khựng ở cửa, tiến không được, lùi không xong.
Cô ta mấp máy môi, lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Tô Uyển Đông là một người phụ nữ dịu dàng, tuy rằng bị bắt gặp thân mật với chồng mình nhưng cũng không hề hoảng hốt. Chị thong thả đứng lên, nhẹ nhàng nở nụ cười, “Lăng Mật về rồi, em không làm phiền hai anh em nữa nhé.”
Lăng Vạn Hình không đáp lại, đôi mắt lạnh lùng tàn nhẫn của anh nhìn chằm chằm vào Lăng Mật.
Khi Tô Uyển Đông đi ngang qua Lăng Mật ở cửa, chị hơi thu lại nụ cười, dặn dò: “Dạo này tim của anh Cả em không khỏe lắm, em có làm gì chị cũng không quan tâm, nhưng đừng chọc giận anh ấy!”
Ánh mắt Lăng Mật lóe lên, vừa định đáp lại thì Tô Uyển Đông đã đi mất.