Người Dấu Yêu Ơi

Chương 642



Chương 642SAU NÀY RA NGOÀI, ANH ĐEO KÍNH RÂM ĐI!
Đã nói đến đây, Nghiên Thời Thất không rối bời vì cuộc điện thoại kia của ông Nghiên nữa, nhưng trong lòng cô vẫn tràn ngập sự mong chờ nhỏ nhoi. Cô rất muốn chứng kiến Ôn Tri Diên sẽ làm gì sau khi nhà họ Nghiên xảy ra chuyện.

Lúc này còn sớm, chiếc xe vẫn đỗ tại ven đường.

Nghiên Thời Thất tùy ý nhìn cảnh phố xá ngoài cửa sổ. Khi trông thấy trung tâm thương mại Bách Thịnh phía trước không xa, đôi mắt đẹp sáng lên, quay đầu nhìn chồng, “Lát nữa anh còn phải đến công ty không?”

Bây giờ đã là bốn rưỡi chiều, còn là ngày đi làm, không biết anh có phải đến công ty làm việc hay không.

Hai ngày nay vì chuyện của Lăng Mật, anh luôn không đến, cô lo sẽ ảnh hưởng đến tiến triển công việc của anh.

“Không đi, anh ở cùng em!” Tần Bách Duật trả lời dứt khoát, nhanh gọn.

Nghe vậy, gò má của Nghiên Thời Thất hiện lên vẻ nũng nịu, lúc nhìn anh nói chuyện, giọng nói cũng trở nên mềm mại vô cùng, “Từ lúc quen nhau tới giờ, chúng ta chưa từng cùng nhau xem phim.”

Suy nghĩ của cô có chín chắn hơn nữa thì suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái hai mươi tư tuổi mà thôi.

Cùng người mình yêu ăn cơm, tản bộ, xem phim, dường như là điều mọi cặp tình nhân nhất định phải trải qua.

Nhưng giữa cô và anh Tư, vì đủ loại nguyên nhân mà thiếu hụt vài hoạt động tương tác.

Xem một bộ phim, cày phim bộ, rúc trong phòng ấm vào ngày đông, yên lặng ôm nhau nằm, cô muốn có những khoảnh khắc ở bên nhau ấm áp và bình dị này, vậy nên mới đột nhiên nảy sinh suy nghĩ muốn xem phim cùng anh.

Tần Bách Duật nhìn dáng vẻ tràn ngập hưng phấn của cô mà mím môi, không kìm được mà nghiêng người hôn cô thật sâu.

Nụ hôn kết thúc, anh dán lên vầng trán cô, hơi thở mát lạnh phả ra, “Em muốn xem gì? Anh đi mua vé!”

Nghiên Thời Thất rủ lông mi, trái tim vừa ấm áp vừa ngọt ngào.

***

Năm giờ mười lăm phút chiều, hai người nắm tay đi vào rạp chiếu phim IMAX trong trung tâm thương mại Bách Thịnh.

Cô không đeo kính râm, để mặt mộc, mặc một chiếc áo khoác màu ngà, dáng người cao gầy sánh vai bên cạnh anh.

Họ đã sớm công khai thân phận của nhau, có điều đây là lần đầu hai người công khai dạo phố.

Anh nắm tay Nghiên Thời Thất, vì là ngày đi làm nên rạp chiếu phim ở trung tâm thương mại khá vắng người.

Lúc bước vào thang máy, cô nhìn trộm Tần Bách Duật bên cạnh.

Chung sống cùng nhau lâu như vậy, cô biết anh thích quần áo tối màu. Anh mặc trên người chiếc áo khoác màu mực dài đến gối, làm nổi bật vẻ tuấn tú, lạnh lùng của anh.

Đường nét trên mặt anh sắc cạnh, mang theo vẻ ngạo mạn xa cách, nhất là lúc đôi mắt sâu thẳm, âm u lướt qua sẽ làm người ta cảm thấy rất áp lực. Vì vậy lúc anh vừa ra thang máy đã thu hút rất nhiều ánh mắt.

Nghiên Thời Thất nhìn xung quanh phía rạp chiếu phim, dù người không đông nhưng cũng không thiếu các cặp tình nhân hoặc đứng, hoặc ngồi cùng nhau.

Mà lúc hai người họ xuất hiện, lập tức có người khẽ hô lên, “Anh chàng kia đẹp trai quá, cao quá.”

Nghiên Thời Thất: “...”

Cô còn tưởng rằng mình sẽ bị nhận ra trước...

Anh Tư đúng là họa thủy, chuyện này có thể đóng dấu được rồi! w๖ebtruy๖enonlin๖ez

Nghiên Thời Thất lặng lẽ cào lên khớp xương tay của anh, kề sát lại thì thầm, “Sau này anh đeo kính râm ra ngoài nhé.”

Ngay cả phục vụ trước quầy thu ngân cũng vừa quét mã vừa liếc trộm anh, trong lòng cô có ảo giác cải trắng nhà mình bị người ngoài nhớ mong.

Gương mặt anh tràn ngập ý cười dịu dàng, nhã nhặn, anh nghiêng đầu nhìn nét mặt ghen tuông rõ ràng của Nghiên Thời Thất, nhanh chóng tiếp thu ý kiến của cô,nói: “Được, anh nghe em.”

“Hình như cô gái kia là Nghiên Thời Thất!”

“Không phải hình như mà là chuẩn rồi! Nữ thần, kí tên nhé!”

Đây là cuộc đối thoại của một đôi tình nhân, chàng trai kích động muốn tiến về phía trước, cô gái lại kéo góc áo của cậu ta, ngượng ngùng mỉm cười, “Cậu Tư cũng là nam thần của em, có thể giúp em xin chữ kí của anh ấy không?”

Biểu cảm của chàng trai sụp đổ, mẹ nó chứ còn muốn chữ kí gì nữa, bạn gái của cậu sắp trèo tường rồi!