Chương 642SAU NÀY RA NGOÀI, ANH ĐEO KÍNH RÂM ĐI! Đã nói đến đây, Nghiên Thời Thất không rối bời vì cuộc điện thoại kia của ông Nghiên nữa, nhưng trong lòng cô vẫn tràn ngập sự mong chờ nhỏ nhoi. Cô rất muốn chứng kiến Ôn Tri Diên sẽ làm gì sau khi nhà họ Nghiên xảy ra chuyện.
Năm giờ mười lăm phút chiều, hai người nắm tay đi vào rạp chiếu phim IMAX trong trung tâm thương mại Bách Thịnh.
Cô không đeo kính râm, để mặt mộc, mặc một chiếc áo khoác màu ngà, dáng người cao gầy sánh vai bên cạnh anh.
Họ đã sớm công khai thân phận của nhau, có điều đây là lần đầu hai người công khai dạo phố.
Anh nắm tay Nghiên Thời Thất, vì là ngày đi làm nên rạp chiếu phim ở trung tâm thương mại khá vắng người.
Lúc bước vào thang máy, cô nhìn trộm Tần Bách Duật bên cạnh.
Chung sống cùng nhau lâu như vậy, cô biết anh thích quần áo tối màu. Anh mặc trên người chiếc áo khoác màu mực dài đến gối, làm nổi bật vẻ tuấn tú, lạnh lùng của anh.
Đường nét trên mặt anh sắc cạnh, mang theo vẻ ngạo mạn xa cách, nhất là lúc đôi mắt sâu thẳm, âm u lướt qua sẽ làm người ta cảm thấy rất áp lực. Vì vậy lúc anh vừa ra thang máy đã thu hút rất nhiều ánh mắt.
Nghiên Thời Thất nhìn xung quanh phía rạp chiếu phim, dù người không đông nhưng cũng không thiếu các cặp tình nhân hoặc đứng, hoặc ngồi cùng nhau.
Mà lúc hai người họ xuất hiện, lập tức có người khẽ hô lên, “Anh chàng kia đẹp trai quá, cao quá.”
Nghiên Thời Thất: “...”
Cô còn tưởng rằng mình sẽ bị nhận ra trước...