Sau khoảng vài phút giới thiệu lẫn nhau, Bình nhớ ra việc quan trọng cần làm là phải xử lý đống t·hi t·hể của lũ côn đồ ngoài kia để tránh việc có thú dữ khác tới và gây ra nguy hiểm cho cả nhóm.
Theo những kinh nghiệm của Bình chỉ dẫn cho mọi người thì chỉ cần đào sâu xuống dưới đất. Nhưng khi họ đào ra, bên dưới lớp tuyết ấy lại là lớp nham thạch.
- Cẩn thận một chút. - Bình cận thận nhắc nhở họ.
- Bên dưới là lớp nham thạch này. Tôi còn nghĩ dưới đây là lớp đất không chứ. - Một người trong nhóm ngạc nhiên thốt lên.
- Anh định giải quyết thế nào? Hay chỉ lấp lớp tuyết lên trên đó. - Phụ trách vận chuyển đống rác đó tới. Ngọc hỏi Bình.
Cô thấy anh ta lấy một cái cuốc chim, gõ nhẹ vào lớp nham thạch bên dưới. Nhận lấy t·hi t·hể lũ d·u c·ôn, Bình đưa từng tên xuống dưới đó, chắc chắn một điều rằng dưới lớp nham thạch đó chính là lớp dung nham nóng chảy và nó có thể thiêu cháy hoàn toàn những thứ bên dưới đó.
- Mọi người tránh xa chút, tránh cho nó chịu áp lực lớn. Không chịu được mà sụp đổ.
Bình cảnh báo họ, sau đó đứng trước miệng hố dung nham nhỏ, đưa từng tên xuống.
Dung nham nuốt chửng chúng. Bình dùng tuyết lấp hố nhưng không thành. Nhiệt độ từ đó rất cao, tuyết mỗi khi tiếp xúc vào sẽ lập tức tan thành nước và xung quanh cũng đang gặp tình trạng tương tự. Sau khi giải quyết xong vấn đề thì họ tiếp tục nói về kế hoạch sắp tới để triệt hạ băng nhóm đó.
Tại căn cứ, theo những gì khai thác được bên dưới lớp nham thạch là một lớp dung nham, nếu trồng cây trên đó là điều rất khó. Và nếu phải thực hiện chăn nuôi thay cho trồng trọt thì lương thực cho gia súc cũng là một vấn đề. Những gì hiếm có còn sót lại có thể sử dụng được chỉ nằm trên mảnh đồi nhỏ bé hiện tại. Chính rất đau đầu khi nghĩ tới vấn đề này. Nên việc cử một nhóm ra ngoài là điều cần thiết để có thêm lương thực cũng như thêm những phát hiện mới.
Với tình hình hiện giờ thì khó mà thực hiện được và cần rất nhiều người có chuyên môn về lĩnh vực để tạo ra một căn nhà hoàn chỉnh.
- Doya, tôi cần những vật liệu dùng cho việc tạo thành chiếc máy in ba chiều. - Chính đưa ra câu hỏi về việc xây dựng thì thấy việc xây dựa trên chất liệu tái chế là khả thi nhất.
Tuy thế thì vẫn cần có bê tông đặc biệt để tạo kết cấu khung nhà, hoặc phải có chất liệu giữ được khung nhà không bị thổi bay hoặc đánh sập.
Sau khoảng vài phút nghiên cứu trong kho kiến thức của nhân loại, Doya trả về kết quả tương đối hài lòng trong tình cảnh hiện giờ.
Chính vẫn cảm thấy không được thỏa đáng cho lắm vì vẫn có một số chỗ lấn cấn và cần có sự thảo luận nhiều hơn về việc này. Cuối cùng thì Chính nghĩ tới vấn đề sống còn của căn cứ.
- Họp khẩn cấp! - Sau lời kêu gọi của Chính, cả nhóm lại tụ họp.
Tất cả đã vào chỗ ngồi. Chính cho họ xem tình hình của nhóm bên ngoài, những gì diễn ra đều được ghi hình lại. Sau khi nhờ chú Vĩnh xem và phân tích, chú đưa ra giải pháp cho những tình huống trên và thực luyện cho mọi người xem qua một lượt.
Sau đó, vì kế hoạch bỗng thay đổi giữa chừng nên Chính cần điều thêm một số người nữa tới tiếp ứng cho nhóm bên kia. Có thể từ năm tới bảy người nữa, và đặc biệt cần có sức chiến đấu cao để có thể hỗ trợ lẫn nhau trên đường. Đặc biệt là người tên Bình kia.
Bình từng là một quân nhân, một đặc vụ ngầm nằm vùng hơn bảy năm trong giới hắc đạo, thành thạo nhiều loại v·ũ k·hí. Cũng chính vì nằm vùng trong đó nên khi có biến cố xảy ra cũng bắt nguồn từ anh ta, trong một lần làm nhiệm vụ vì không thể hoàn thành, lại vô tình để lộ ra thân phận nên anh đã gặp phải sự t·ruy s·át từ tổ chức kẻ địch nhưng có người đứng ra bao che cho anh ta nên anh ta thoát được một kiếp nạn. Nhưng vợ con anh lại không thể tránh khỏi số phận đã sắp đặt sẵn.
Ngày hôm đó anh ta trải qua biến cố khó quên nhất cuộc đời và những năm tháng sau đó, anh ta chỉ đi truy lùng đám người đã gây ra c·ái c·hết của họ mà thôi.
- Chú Vĩnh có nhận xét gì về người này không? - Chính hỏi chú Vĩnh vì hai người có khá nhiều điểm tương đồng.
- Nói ra cũng thật có duyên. Tôi từng gặp mặt cậu ta vài lần. Người này tôi thấy nên kết nạp vào trong nhóm. Nhưng so về trình độ thì chúng tôi vẫn chưa so găng lần nào. Nếu có cơ hội tôi cũng muốn đấu với cậu ấy. - Chú gật đầu tán thành, đánh giá của anh đối với Bình rất cao.
- Hiện giờ anh ta đang gặp phải vấn đề và chúng ta đang giúp đỡ anh ấy. Dù đã đồng ý nhưng với số nhân lực hiện giờ thì rất khó để hoàn thành theo kế hoạch. - Chính lên tiếng về kế hoạch của họ. Đồng thời mở ra thiết bị liên lạc giữa cả hai, thông qua dấu hiệu trên đó thì họ đã tới rất gần căn cứ. Có thể thấy chiếc máy này đã quét được hai kẻ địch canh cổng. Và động tĩnh của họ dừng lại tương đối lâu.
Cả nhóm trầm tư suy nghĩ. Không ai muốn người nhà của mình rơi vào nguy hiểm nên đều suy nghĩ xem nên làm gì để giúp đỡ họ.
- Mình có chút đồ dùng có thể sử dụng được. - Cường lên tiếng, theo ánh nhìn của mọi người. Cường vào trong gara lấy ra rất nhiều loại v·ũ k·hí phòng thân, từ gậy, dao, búa, rìu. Vũ khí lạnh các loại đều đầy đủ.
Chính cũng hơi bất ngờ vì Cường làm ra những thứ này chứ không phải nông cụ phục vụ cho sản xuất trồng trọt hay chăn nuôi.
- Có thêm đống v·ũ k·hí này, hẳn là mọi người sẽ tự tin hơn khi đối mặt với chúng. - Cường vui mừng vì giúp đỡ được họ.
- Nếu có được thêm đống này thì chắc tỉ lệ thành công của họ sẽ được nâng cao. Nhưng liệu có an toàn nếu như bên đối phương có v·ũ k·hí nóng? - Chính đặt ra câu hỏi. Xong tự chính cậu truyền tín hiệu về phía bên nhóm của Lương và Ngọc.
Thiết bị họ mang theo người thì không có phát ra tiếng kêu để đảm bảo an toàn, nhưng họ vẫn có thể biết được qua độ rung của thiết bị. Khi thấy nó rung quá mãnh liệt thì họ liền đem nó ra ngoài. Hình ảnh từ bên căn cứ truyền tới. Chính đứng ra nói chuyện với họ, bảo bọn họ chờ đợi và ẩn nấp tới khi có viện trợ tới.
- Mấy người có công nghệ cao thật đấy. Nhưng việc duy trì nó cũng khó khăn đó nhỉ. - Bình cảm thán với họ.
- Cảm ơn anh đã khen. Tôi có thể nghe qua kế hoạch của anh được chứ? - Chính cảm ơn Bình rồi đề nghị lắng nghe thông tin Bình thu thập được.
Khoảng mười lăm phút nghe xong toàn bộ thông tin của Bình, Chính sử dụng Doya đưa ra một bản kế hoạch chi tiết với hàng chục những nhánh biến cố có thể xảy ra trong lúc thực hiện.
- Cháu đã ghi nhận lại thông tin rồi nhé. Mọi người đảm bảo an toàn và giữ khoảng cách đối với bọn chúng trước. Khi viện trợ tới là lúc chúng ta sẽ bàn bạc lại kế hoạch chi tiết và hành động.
Vì khẳng định thông tin mình biết, Chính điều khiển thiết bị đầu cuối tách ra thành hai phần ở nhóm của Lương, một chiếc nút truyền tín hiệu ở lại với họ còn thiết bị kia sẽ được gắn gần với căn cứ của lũ d·u c·ôn nhất có thể.
Khi trời tối, nhiệt độ xuống thấp. Bên phía Chính đã cử người hỗ trợ tới nơi. Trang phục kín mít, không thể nào nhận ra, nhưng điểm đặc biệt là người trong căn cứ đều sử dụng mặt nạ phòng độc. Tuy hơi khó thở nhưng đảm bảo an toàn vẫn là nhất.
Họ lo lắng khi đối đầu với kẻ địch, cũng là lần đầu tiên để tay mình nhuốm máu. Sau khi sẵn sàng tinh thần. Cả đội ẩn nấp trong bóng tối, nhìn những kẻ đi tuần ngang qua mặt. Bình ra tay trước nhất, chỉ một giây chớp mắt, anh đã lấy được mạng của kẻ địch.