Tam Nguyên Chấn Thế

Chương 173: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân



Chương 173: Kỳ thi tuyển sinh - Vòng cá nhân

Angell đưa tay lên cài lại khuy áo bị bung ra và quay người sang chàng trai kia.

Một cơ thể ốm yếu và mái tóc bạch kim, cậu ta đã nằm đó được vài phút.

“Cứ thế sẽ ốm mất!”

Angell cắn môi và làm điệu bộ suy nghĩ.

Nhưng cô không thể tin là cậu ta dám nói ra việc khuy áo của cô đã bị bung, đáng lẽ với một chàng trai độ tuổi khỏe mạnh thì cậu ta nên im lặng để có thể tiếp tục nhìn ngực cô chứ?

Angell vuốt nhẹ cằm của mình.

Mà cũng không quan trọng, có vẻ như tuổi của cô hơi quá so với cậu bé này. Angell đang suy nghĩ về việc giúp đỡ Hanakii trong việc nghỉ ngơi.

Trông cậu ta không có vẻ gì sẽ c·hết bởi độc tố của nhện, nhưng chắc là vẫn sẽ bị sốt nhẹ một tí.

“Chắc sẽ ổn thôi, mình chỉ giúp anh ta nghỉ ngơi thì không phạm luật đâu nhỉ?”

Cô đưa một ngón tay ra và ma thuật xuất hiện từ đầu ngón tay đưa Hanakii lên khỏi mặt đất.

Và bàn tay kia của cô tạo ra một chiếc ghế dài bằng gỗ mềm.

Nếu muốn thì Angell hoàn toàn có thể tạo ra cả một tòa lâu đài từ ma thuật của mình, nhưng như vậy là phạm vào luật không được giúp đỡ thí sinh.

“Mà chắc gì hai lão kia sẽ tuân theo luật cơ chứ!”

Angell bĩu môi. Hai người mà cô nói đến lần lượt là Nhất và Ngũ Thượng Long.

Genju là một chiến binh thiên tài, ông ta cũng rất thiện chiến. Nhưng do đã ở vị trí thầy huấn luyện quá lâu nên dường như kỹ năng của ông ta đã mai mục.

Ông ấy rất mạnh nhưng lại quá tình cảm, cô cho rằng nếu có ai phá luật để giúp thí sinh thì Genju là người đầu tiên.

Angell khẽ bật cười.

Cô và Genju từng nói chuyện vài lần, tuy rằng chưa thể nói là thân thiết nhưng số lần họ đi dự sự kiện cùng nhau là rất nhiều. Dù sao cũng là hai người đại diện cho Thượng long đoàn cơ mà.

Genju đại diện cho sức mạnh và Angell đại diện cho sắc đẹp.

Và người còn lại trong đợt khảo sát lần này là King.

Ngũ Thượng Long đô con và to lớn. Ông ấy cao gần ba mét và có một cơ thể gần như hoàn mỹ cho một chiến binh. Gương mặt đầy sẹo sau lớp lông dày và đáng sợ. Ông ta còn sở hữu một cặp sừng giấu ở phía sau

gáy, một trong số chúng đã bị gãy.

Tuy rằng ngoại hình khủng bố như thế, bản tính cũng cực kỳ cọc cằn và lỗ mãn nhưng King rất tốt bụng và ông ta còn là chủ của gần như toàn bộ các trại trẻ mồ côi trên lục địa. Ông rất được trẻ em yêu thích.

Và Angell cũng thường hay ghẹo chọc ông ấy, dù cho ông toàn doạ nạt cô nhưng Angell vẫn rất vui vẻ.

Hanakii đã được đặt xuống ghế một cách nhẹ nhàng.

“Ô… đầu của anh ta.”

Do thành ghế quá cao nên đầu Hanakii buộc phải để xuống ghế mà không được gối cao lên. Nhưng nếu để một người vừa trúng độc nằm như thế kia thì không hay lắm.

Angell nhanh chóng cho Hanakii bay lên lần nữa.

Cô bước đến, và ngồi xuống ghế, tất nhiên là sau khi cô đã kéo váy mình lên.

Dù cho đang mặc một chiếc váy với chất liệu khá mỏng, Angell vẫn vô tư đặt đầu của Hanakii lên đùi mình.

“Nhột nhột… Nhưng sao đây nhỉ”

Angell cảm nhận rõ ràng mái tóc và độ nặng của đầu Hanakii thông qua lớp váy mỏng nơi đùi mình.

Đây không phải là một cảm giác xa lạ, Angell biết điều đó, bởi lẽ ở quá khứ cô thường xuyên làm như thế này.

Một bóng hình chàng trai thuộc tộc Elf với đôi mắt xanh dương đượm buồn cùng mái tóc đen khẽ lướt qua tâm trí của Angell.

Nước mắt cô lăn trên má, trái tim đau lên từng cơn và tai cô bắt đầu đỏ dần.

Cô lắc đầu mạnh vài lần để xua đi cảm giác khó chịu đó.

Angell vuốt nhẹ mái tóc của Hanakii.

“Màu bạch kim tươi sáng… thật đẹp…”

Chắc bởi lẽ trùng hợp nên cậu ta có ngoại hình rất giống với một người mà Angell từng quen biết ở quá khứ. Nhưng cô ấy đã mất rất lâu rồi.

Đôi tai của Hanakii hình như là thuộc về tộc Yukii. Tuy nhiên cậu ta có lẽ là con lai.

Angell thầm mỉm cười và nhẹ lòng vì phần nào đó của Hanakii không giống như những gì cô được nghe kể.

Hanakii trong thông số mà Angell nhận được là một kẻ chinh chiến trên đấu trường suốt nhiều năm và gần như chỉ thất bại trong các trận đấu không hề quan trọng. Đó là lý do mà rất nhiều người gọi cậu ta là [Kẻ

g·ian l·ận]. Nhưng Angell cũng được biết Hanakii là một người chuyên sử dụng Công Lực.

Mới nãy thì cậu ta chẳng dùng tới Công Lực để hạ mấy con nhện to tướng kia. Chỉ đơn thuần là kỹ năng chiến đấu cơ bản với v·ũ k·hí mà thôi.



Nhưng Angell cũng phải đề phòng những món v·ũ k·hí được làm từ kháng ma thạch của Hanakii, cô tin rằng cậu ta hoàn toàn khắc chế được những pháp sư thuần.

Thời điểm Hanakii còn ở đấu trường thì Angell có may mắn được xem qua vài trận đấu của cậu.

“Một anh chàng thiên tài… sao đây nhỉ”

Hanakii sử dụng khí công một cách thuần thục và điêu luyện. Tuy rằng trên thế giới cũng có vài người sử dụng sức mạnh này nhưng sự thật là nó quá khó để sở hữu và có thể sử dụng ở chiến đấu. Nguồn gốc khí

công là sử dụng nguồn lực sinh mệnh để chuyển hoá thành công lực và khả năng chiến đấu vượt bậc, tuy nhiên cái giá phải trả sẽ là c·ái c·hết.

“Đương nhiên rồi nhỉ?”

Angell tự nói với bản thân mình, cô có thói quen tự thoại. Nhưng kể cả bản thân cô cũng không biết thói quen đó bắt đầu từ khi nào.

Cô đưa tay trái lên vuốt tóc mình và ngước nhìn về phía bầu trời xanh ngắt.

Hiện tại còn chưa đến giờ trưa. Nhưng anh chàng lười biếng này đã nghỉ ngơi rồi.

Angell vẫn đang vuốt tóc Hanakii.

“Cậu ta sốt ư?”

Angell sờ nhẹ vào trán Hanakii và nhanh chóng rụt tay lại.

“Nóng thật, mình không biến là một chiến binh lại có thể sốt dễ dàng đến vậy đấy”

Nhưng Angell dường như đã quên mất một chi tiết. Hanakii đã trúng độc của nhện K’den - một loại độc c·hết người. Nhưng vì cơ thể Hanakii đã được tôi luyện nên cậu ta có thể phần nào đó kháng được độc tính của

nó, nhưng không tránh khỏi việc bị sốt do hàm lượng độc tố.

Trước đó cô đã quá chủ quan khi cho rằng cậu ấy sẽ ổn thôi, nhưng cho dù không c·hết thì việc ăn thịt nhện độc đã khiến cậu ta sốt cao.

“Sao giờ… mình không biết chăm sóc người bệnh đâu”

Dù nói vậy nhưng Angell lại suy nghĩ khác, cô rõ ràng đang nói dối. Dù xung quanh đây chẳng có ai để nghe cô nói những lời đó cả, nhưng Angell vẫn nói dối và tự tìm lý do cho bản thân.

Chăm sóc người bệnh là sở trường của Angell, thậm chí nếu đối tượng là 1 chàng trai thì cô càng làm tốt hơn nữa. Mặc dù chính bản thân cô đã quên mất tại sao mình lại có thói quen đó.

Một chiếc khăn ấm hiện ra từ làn khói trắng đục ở tay Angell. Cô nhẹ nhàng đặt nó lên trán Hanakii.

“Ủa?”

Nơi đùi của Angell có cảm giác nhẹ đi, dù cho Hanakii vẫn nằm yên ở đấy.

“Áo của cậu ta hình như hơi rộng quá thì phải? Nhưng khi nãy nó còn vừa vặn cơ mà?”

Angell nghiêng đầu nhìn áo và quần của Hanakii, một bộ thường phục của nam long sinh. Nhưng nó lại có cảm giác hơi rộng so với cơ thể của Hanakii.

“Hay là cậu ta bị teo nhỏ?”

Angell hốt hoảng chụp lấy đầu của Hanakii và sờ soạng.

Gương mặt của cậu chẳng khác gì một thiếu nữ cả, lại còn khá xinh đẹp nữa chứ.

Như chợt nhớ ra điều gì đó, Angell nhìn về phía ngực của Hanakii - nơi hiện tại đã xuất hiện đôi gò bồng đảo căng tròn.

Và tuyệt vời là nó còn to hơn của Angell.

Cô nhíu mày và nhìn lại gương mặt của Hanakii một lần cuối trước khi cô lấy hai tay che mặt mình lại.

“Áa… Aaa… Aaaa… Sao mình quên vụ này được hay vậy trời…!”

Angell đang dùng hai bàn tay của cô để che mặt, cùng lúc đó một làn khói trắng tỏa ra và từ từ nặn thành hình dáng con người.

Đó là hình dáng của Angell, cô đã dùng ma thuật để tạo ra một bản sao của mình nhằm thay cô chăm sóc cho Hanakii.

Angell thứ hai chìa ra một ngón tay và bản thân Angell cũng làm tương tự.

Hai đầu ngón tay chạm vào nhau và vị trí của cả hai đã được chuyển đổi thành công. Hanakii vẫn đang nằm thở dốc trên đùi Angell thứ hai.

“Sao đây taaaaaaa!!!”

Angell không biết nên giải quyết vấn đề này như thế nào. Bởi cô nghĩ rằng Hanakii là một chàng trai nhưng không ngờ rằng cậu ta là một cô gái.

“Nhưng tại sao Hanakii lại phải dùng ma pháp để thay đổi giới tính của bản thân nhỉ?”

Angell đưa tay lên đầu và làm điệu bộ suy nghĩ.

Mắt cô nhắm lại và sau vài giây, nó mở ra.

“Mình hiểu rồi!”

Hanakii là người con trai đầu tiên của tộc Eilrine trong hàng ngàn năm qua. Vậy là do cái danh hiệu người con trai duy nhất đó mà bên gia đình của cậu ta đã biến con gái mình thành một cậu bé. Với mong muốn nó

sẽ trở nên đặc biệt.

“Yeee!!! Mình thật là thiên tài, chỉ với rất ít thông tin mà đã suy đoán được mọi thứ!!!”



Angell làm tư thế chiến thắng cùng gương mặt tự đắc. Cô cười hả hê và nhanh chóng quay sang chỗ Hanakii.

“Giờ mà nói cho cậu ta biết thì hơi bất ngờ đấy nhỉ, có khi Hanakii sẽ shock lắm đấy...nhỉ?”

Angell quay sang nói với clone của mình và bản clone kia gật đầu ngay lập tức.

“Thế… hay là mình cho cậu ta trở về thành trai lại nhỉ? Mà không được!”

Angell lấy ngón trỏ che miệng mình lại, cô cố không cười lớn tiếng để Hanakii thức giấc.

“Hè hè… Sẽ vui lắm đây!”

Angell thổi ra một luồng ma thuật trắng có thiên hướng trong trẻo như mây trời vào người của Hanakii.

“Chị sẽ cho cưng được trải nghiệm cảm giác của một cô gái thực thụ. Thời gian qua đã phải giả trai vất vả cho bé rồi… hè hè…”

Angell kết thúc ma thuật và quơ tay tạo ra một căn nhà nhỏ với các phòng đầy đủ và ngoại thất sang trọng.

Đồng thời cô cũng kích hoạt một kết giới để tạo ra không gian ảo cho khu vực bán kính 200m xung quanh vị trí của cô và Hanakii.

Các ma pháp bay xung quanh tạo ra một bầu không khí nhộn nhịp và vội vàng, khác hẳn với Hanakii đang nằm mệt mỏi đằng kia.

Kết thúc bằng một cái búng tay và sau đó là phủi tay, Angell mỉm cười trước thành quả của cô.

Một khu vườn nhỏ với căn nhà gỗ xinh xắn cùng vườn rau be bé và một cái ao nuôi cá đã xuất hiện ngay giữa khu rừng toàn cây cỏ.

Mặc dù đa phần chúng đều là ảo ảnh do Angell tạo ra, nhưng đó cũng là điều cô muốn. Để sau này đỡ phải dọn dẹp ấy mà. Angell tự mãn và vui vẻ nhìn về hướng Hanakii.

“Bắt đầu thôi nào...Hanako!”



Nguyệt Thần Kiếm Pháp là công pháp được tạo ra từ thời kỳ Thượng cổ, và vì khi tạo ra bằng sức mạnh của mặt Trăng với hoàn toàn sức mạnh nguyên Âm nên môn công pháp này chỉ dành cho nữ tử tu luyện. Nếu người tu luyện là nam thì theo thời gian sẽ có những thời điểm họ xuất hiện biến chứng cơ thể.

Trừ khi tu luyện được Cực thức của công pháp, nếu không thì sẽ phải chịu một khoản thời gian bị sức mạnh Nguyệt Thần biến chuyển thành nữ và luân chuyển nguyên Âm chi lực ra bên ngoài. Đây là cách duy nhất

để nam giới có thể tu luyện Nguyệt Thần Kiếm Pháp.

Và mặc dù đang tu luyện bản cải tiến chứ không hoàn toàn là bản gốc Nguyệt Thần Kiếm Pháp, Hanakii vẫn phải chịu phản phệ này từ sức mạnh nguyên Âm.

Điều này vô tình khiến Angell hiểu lầm cậu.

Có lẽ là điều tốt, hoặc không.



Hanakii giật mình bời tiếng bát dĩa rơi vỡ, cậu bật người dậy và gần như ngay lập tức sẵn sàng với tư thế chiến đấu.

Đó là thói quen của cậu khi vẫn còn là một kiếm sĩ bán mạng trên đấu trường.

Nhưng khung cảnh yên bình trước mắt làm Hanakii có cảm giác lạ lẫm.

Căn phòng nhỏ với đầy đủ các vật dụng đầy màu sắc và mang vẻ thanh bình đến lạ kỳ.

Ngay gần Hanakii là một chiếc bàn trang điểm nhỏ với bản gương bé nằm ngay trên đó.

Do Hanakii đã nhận thức được việc cậu vừa trải qua một cơn sốt li bì nên cậu cần phải soi gương thật kỹ để xem “việc đó” có xảy ra lần nữa không.

Chiếc gương đang phản chiếu một cô gái xinh đẹp với mái tóc bạch kim óng ả cùng đôi mắt màu tử lam ngọt ngào.

Đôi tai đặc trưng của Địa Tiên cũng lộ rõ ra ngay mái tóc đấy.

Hanakii không tỏ vẻ ngạc nhiên, đây rõ ràng không phải là lần đầu, tuy nhiên đây lại là lần đầu khi cậu thức dậy với một bộ quần áo mới.

Cụ thể là Hanakii trước khi sốt đang mặc đồng phục huấn luyện của trường và do nó dành cho nam giới nên chẳng có cô gái nào có thể diện bộ quần áo đó mà cảm thấy dễ chịu cả. Nhưng khi tỉnh lại thì Hanakii lại

đang mặc một bộ váy dài màu trắng ngọc hai dây xinh xắn, trông cứ như một bộ váy ngủ liền thân vậy.

Hanakii cau mày trong khi cậu vén váy của mình lên để kiểm tra phía dưới.

“Quần lót cũng khác luôn này?”

Chỉ có khả năng là ai đó đã thay quần áo cho cậu khi b·ất t·ỉnh, và chẳng lạ gì khi Hanakii nghĩ đến ngay Angell đầu tiên.

Cô là người duy nhất ở cùng với cậu vào lúc đó.

Và tiếng bát vỡ kia chắc chắn cũng là do Angell.

Hanakii bước đi về phía cánh cửa, dù cho cậu vẫn đang thắc mắc là căn phòng này ở đâu ra thì trước mặt cậu lại là một căn phòng lớn hơn.

Một cái bàn tròn ở giữa với hai cái ghế và xung quanh đó là những tấm chăn ấm áp.

Căn nhà được trang trí bằng rất nhiều lọ thuỷ tinh và hoa tươi.

Hanakii hít nhẹ một hơi để lấy sức, tuy nhiên do hình dạng nữ của cậu có bộ ngực khá lớn nên việc hít một hơi sâu khiến cho Hanakii có phần nào đó tức tối.

Ở góc căn phòng là một gian bếp nhỏ, Angell đang làm gì đó ở đó mà Hanakii đoán là nấu nướng, dù cho cậu tin rằng cô nàng chẳng thể làm gì ra hồn cả.



“Chuyện quái gì đây?”

Hanakii khoanh tay và dựa lưng vào tường.

Bộ ngực to lớn kia lại bị đôn lên do hành động khoanh tay của cậu, dù Hanakii chẳng hề quan tâm chuyện đó.

“Anh nói xem”

“Vậy là cô đã nhận ra và giúp tôi?”

Angell vẫn đang hì hục làm gì đó.

“Đúng thế! Nếu Hanako muốn cảm ơn thì tôi sẽ nhận”

Hanakii nghiêng đầu với từ mà Angell vừa nói.

“Hanako? Tên tôi à?”

“Không thích ư?”

“K-Không hẳn… chỉ là, trước đây chưa ai gọi tôi bằng cách thân thiết như vậy…"

Cậu nhìn xuống chân mình khi nói chuyện, có vẻ bản thân Hanakii đang có cảm giác xấu hổ.

“Cảm ơn nhé, vì đã để cô thấy điều đáng xấu hổ như thế này”

Angell bước nhanh về phía bàn tròn và lướt qua Hanakii. Cô nhẹ nhàng vén váy lên và ngồi xuống.

“Có gì phải xấu hổ chứ?”

“Có vẻ như giờ thì chúng ta giống nhau rồi đấy nhỉ?”

Angell mỉm cười.

“Giống gì cơ?”

Hanakii nheo mắt lại, trông cậu có vẻ khá vui.

“Chúng ta đều là những cô gái trẻ trung và xinh đẹp, ít nhất là lúc này!”

Angell bật cười, cô ôm bụng mình và đồng thời đưa tay ra hiệu cho Hanakii ngồi xuống gần mình.

“Cô ấy nhé, nói như thế mà chả thấy ngượng ngịu gì sao?”

“Sao cơ?”

Hanakii quay sang trả lời Angell ngay lập tức khi cậu vừa ngồi xuống ghế.

“Vì cậu từng là con trai mà? À mà không sao!”

Hanakii cảm thấy Angell đang có ý ám chỉ điều gì đó khác với tình trại hiện giờ của cậu.

“Nhưng mà? Cô giúp đỡ tôi như này là vi phạm rồi đấy!”

Angell nhìn Hanakii một cách khó hiểu.

Cô nhích người mình lại gần Hanakii đến độ mà dường như môi của cô chỉ còn cách miệng của Hanakii khoảng một gang tay.

“Tôi chỉ giúp đỡ một cô gái trẻ bị sốt do độc nhện thôi chứ chưa từng giúp đỡ thí sinh Hanakii một lần nào cả!”

Hanakii tròn mắt.

“Không một lần nào!”

Angell lập lại câu nói khiến Hanakii khẽ bật cười.

“Đúng đúng! Cô tuyệt thật đấy!”

Hanakii mỉm cười.

Có vẻ đây là lần đầu cậu có thể vui vẻ như thế cho dù đang trong một kỳ kiểm tra khắc nghiệt.

Hanakii khẽ lướt ánh mắt của mình vào bộ quần áo mà Angell đang mặc.

Một chiếc váy ngắn caro màu đen cùng chiếc áo sơ mi trắng tinh khôi, có vẻ cô ấy thực sự là một người giỏi trong việc phối đồ.

Một lợi thế lớn, chỉ dành riêng cho cô ấy.

“Mặt tôi có dính gì sao?”

Angell hỏi Hanakii khi nhận thấy cậu đang nhìn chằm chằm vào cô ấy.

Hanakii giật mình xoay người đi, cậu lắc đầu với cô thay vì trả lời.

Sẵn với tầm nhìn hướng ra phía ngoài, Hanakii chợt thấy một khung cảnh khác với lần cuối cậu còn tỉnh táo.

“Một khu vườn?”

Hanakii bước đến cánh cửa và mở nó ra, tiếng kêu khe khẽ được tạo ra từ lực ma sát của cánh cửa.

“Đây là-???”