Sở Du Ninh đã từng bị rất nhiều đàn ông sờ soạng cơ thể của mình, nhưng cái kiểu sờ như đang kiểm tra một món hàng này vẫn là lần đầu tiên. So với những người đàn ông không nóng thì lạnh đã từng chạm vào cô thì nhiệt độ trên tay tiến sĩ K vừa phải, giống với hầu hết mọi người. Nhưng mà… Sở Du Ninh bị hắn sờ tới mức sởn cả tóc gáy.
Tay của tiến sĩ K mơn trớn từng tấc da tấc thịt trên cơ thể của Sở Du Ninh, cuối cùng dừng lại ở trên ngực của cô: “Chạm vào vùng mẫn cảm thì tế bào này lại càng sinh động hơn… tế bào này…” Tiến sĩ K vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, bỗng nhiên trên tay hắn ngưng tụ ra một cái ống kim loại, Sở Du Ninh cảm thấy đầu v* truyền đến cảm giác đau nhói, đau tới mức suýt chút nữa cô đã kêu lên nhưng mà cuối cùng cô vẫn nhịn được.
Không nghe tiếng kêu thảm thiết của Sở Du Ninh, tiến sĩ K cuối cùng cũng rời được mắt khỏi cái màn hình cúi đầu xuống nhìn Sở Du Ninh: “Rất thông minh, tôi không thích ồn ào ta.” Nói xong hắn vung tay, một cái ống tiêm bên trong có chất lỏng gì đó biến mất trong nháy mắt.
Mặt Sở Du Ninh cũng tái mét rồi, bên trong cái ống tiêm này là gì vậy?
Giống như nhìn ra được sự nghi hoặc của Sở Du Ninh, tiến sĩ K vừa cầm cái ống tiêm ban nãy đã đâm vào vú của Sở Du Ninh bước tới bục thí nghiệm với vừa lạnh nhạt nói: “Là một loại thuốc có thể làm cô mất tiếng tạm thời.”
Sở Du Ninh mím chặt môi, hít một hơi thật sâu, đừng hoảng, không thể hoảng sợ, cái hắn vừa mới nói là tế bào cải tạo cơ thể của cô… chẳng lẽ là có liên quan đến tinh d*ch của Diệp Thần?
“Chết rồi.” Lúc Sở Du Ninh còn đang suy nghĩ thì giọng nói đều đều của tiến sĩ K vang lên, cắn cúi đầu nhìn xuống số liệu: “Tử vong sau 32 giây rời khỏi cơ thể mẹ, mà đây còn là một tế bào có hoạt tính mạnh nhất.” Nói xong tiến sĩ K suy nghĩ một chút, rồi lại lấy ra một cái dụng cụ đi tới chỗ Sở Du Ninh.
“Tiến sĩ…” Sở Du Ninh nhẹ giọng mở miệng: “Tôi có thể phối hợp với thí nghiệm của anh, nên anh có thể… thả tôi ra được không?”
Tiến sĩ K giống như không nghe thấy cô nói cái gì, đi tới đặt cái dụng cụ kia lên trên cơ thể của cô, còn ngại quần áo của cô quá vướng víu, một cái kéo sắc bén liền hiện ra ở trên tay rồi hắn thẳng tay cắt hết quần áo của Sở Du Ninh. Kim loại lạnh băng từ cổ áo đi xuống, xẹt qua ngực, đảo qua bụng nhỏ, áp vào âm h/ộ rồi xuống tới đùi, cảm giác đáng sợ kia đã kích thích tới Sở Du Ninh khiến cho da đầu cô như muốn nổ tung, sợ hắn không cẩn thận cắt vào bụng của mình.
Dụng cụ đó là một miếng kim loại có kích thước bằng lòng bàn tay, rất mỏng, khi tiến sĩ K cầm miếng kim loại di động ở trên người Sở Du Ninh, Sở Du Ninh thậm chí có thể cảm nhận được ngón tay của tiến sĩ K.
Lúc tiến sĩ K cầm miếng kim loại di chuyển tới bụng nhỏ của cô, Sở Du Ninh cắn chặt răng, có thể là bình thường làm t.ình quá nhiều, hoặc cũng có thể là do tinh d*ch của Diệp Thần cải tạo cho nên thân thể của cô càng ngày càng mẫn cảm, mặc dù chỉ là sự đụng chạm đơn giản thậm chí có chút nhục nhã này cũng làm cho tiểu huy*t của cô bắt đầu cảm thấy hơi tê dại.
“Ồ!” Động tác trên tay tiến sĩ K hơi dừng.
Sở Du Ninh bị dọa run rẩy cả người, thật sự, hiện giờ mỗi một âm thanh của hắn đều làm cô cảm thấy hoảng sợ, đặc biệt là cái âm thanh này…
Lúc tiến sĩ K định thăm dò cẩn thận hơn thì cửa thang máy không tiếng động mở ra, bóng dáng Cố Đông xuất hiện ở phía sau cửa.
Tiến sĩ K dừng động tác quay đầu nhìn lại, nhướng mày.
Tầm mắt Cố Đông lại rơi xuống trên người Sở Du Ninh đang nằm ở trên bàn phẫu thuật, chỉ thấy váy của cô bị cắt từ giữa mở sang hai bên, bộ ngực như tuyết trắng run rẩy dựng thẳng lên, tiểu huy*t còn vương chút nước, bước chân của Cố Đông không khỏi dừng lại.
Không gian im lặng vài giây, sau đó Cố Đông và tiến sĩ K đi tới ngồi xuống hai cái ghế dựa đối diện với nhau.
“Tôi đem người tới đây để anh tăng dị năng của cô ấy.” Cố Đông mặt không chút biểu tình nói.