Sự hợp tác của Sở Du Ninh đã làm tiến sĩ K càng thêm hưng phấn, hắn dùng sức mạnh hơn, nhanh hơn, cuối cùng mãnh liệt đâm vào tận tử c*ng của Sở Du Ninh rồi b.ắn ra một cỗ tinh d*ch đặc sệt. Cùng lúc đó Sở Du Ninh cũng run rẩy đạt cao tr/ào.
Sau khi cao trào qua đi, Sở Du Ninh yếu ớt nằm trên giường, tiến sĩ K cũng thuận thế ghé vào phía sau cô. Hơi thở thô nặng của hắn phun ở bên tai cô, nóng rực và ướt át.
Sau khi nghỉ một lát thì cảm nhận được sự khác thường giữa hai chân làm Sở Du Ninh đột nhiên trừng lớn mắt, cô vội vàng nhìn xuống phía dưới, chân của tiến sĩ K thế mà lại biến thành một cái đuôi rắn bằng kim loại.
“Cô cho rằng chỉ có mình cô biết biến à?” Tiến sĩ K lạnh lùng cười, sau đó đuôi rắn kim loại xuyên qua giữa hai chân của Sở Du Ninh, phần còn lại của cái đuôi quấn từng vòng quanh thân dưới của Sở Du Ninh. Sau khi cuốn lấy cả người cô vẫn còn dư lại một đoạn dài như vậy.
Đuôi rắn bằng kim loại có màu đen ánh quang, thỉnh thoảng còn hiện lên từng ánh sáng trắng bạc. Tiến sĩ K ghé vào bên tại Sở Du Ninh: “Biết điều thần kỳ nhất của rắn là cái gì không?”
Vừa nói hai căn gậy gộc đặt ở hạ thân của Sở Du Ninh, một cây nóng bỏng để ở chỗ tiểu huy*t của cô, một cây khác lạnh băng để ở chỗ miệng cúc huy*t của cô.
Sở Du Ninh đột nhiên run rẩy: “Không muốn!” Cô muốn giãy giụa, nhưng mà chỉ có thể vặn vẹo được nửa thân trên còn bên dưới căn bản không chút sứt mẻ.
Côn th*t nóng bỏng kia đột nhiên cắm vào tiểu huy*t của cô, hưởng thụ tốt đẹp ở bên trong dưới sự giãy giụa của cô, cây gậy gộc kia ở phía sau lại thong thả đâm vào bên trong.
“Không muốn không muốn! Không phải chỉ là thu thập tế bào cải tạo sao! Không cần đâm vào phía sau!” Sở Du Ninh đỏ mắt, cô cũng không phải cái gì cũng chưa làm, dù sao những năm đó đi với Cao Dương hầu như đã thử hết mọi thứ, nhưng mà côn th*t bằng kim loại của tiến sĩ K lại có thể biến to nhỏ tùy ý, nghĩ đến những hình ảnh đó Sở Du Ninh muốn phát điên rồi.
Nhưng tiến sĩ K đâu chịu để ý tới cô, nghe thấy âm thanh khóc lóc cầu xin hắn của cô chỉ càng làm hắn thêm hưng phấn! Côn th*t bằng kim loại đột nhiên chọc vào thẳng tới chỗ sâu nhất trong cúc huy*t.
“A!” Sở Du Ninh sợ hãi kêu lên một tiếng, bên trong lại cũng cảm thấy vài phần sảng khoái.
Tiến sĩ K đưa tay nắm cằm của Sở Du Ninh: “Đừng sợ!” Nói rồi hôn lên môi của cô, trong âm thanh lạnh băng lộ ra một chút dịu dàng, sau đó côn th*t nơi cúc huy*t phun ra một chất lỏng mát lạnh: “Cô sẽ thích!”
Đây là thuốc kích d*c tiến sĩ K tạo ra dành riêng cho Sở Du Ninh, hiệu quả của thuốc kích d*c này không nhiều, hiệu quả bôi trơn còn tốt hơn một ít, bởi vì hắn muốn khiến cho cô chìm nổi dưới côn th*t của hắn.
Sau khi dần thích nghi với cảm giác khác lạ ban đầu của dị vật này, tiến sĩ K gấp không chờ nổi mà chuyển động, đôi khi là cùng ra ra vào vào, đôi khi là một vào một ra.
Nếu như có người đi vào sẽ nhìn thấy trong phòng ở trên cái giường thật lớn có một nam xà màu đen đang quấn thật chặt một người phụ nữ xinh đẹp đến tận cùng.
Hai tay của nam xà ôm chặt nửa người trên của người phụ nữ, thân rắn màu đen chuyển động cực kỳ nhanh, trên mặt hắn còn mang theo thỏa mãn hơi ngửa đầu, yên lặng không tự chủ được chìm trong bể dục.
Mà người phụ nữ mỹ lệ tinh xảo trông thật yếu đuối mỏng manh trước thân hình to lớn của nam xà, trên mặt cô đầy nước mắt, lắc đầu, đôi tay chống cự đẩy nam xà, miệng liên tiếp nói đừng mà. Nhưng mỗi một lần đều không chịu nổi mà cao trào chính là đã thành thật nói cho nam xà biết cô sướng tới nhường nào.
Cũng không biết hai người đã bắn bao nhiêu lần, nam xà chậm rãi thả lỏng đuôi rắn, kẹp chặt người phụ nữ ra lệnh nói: “Biến thành xà nữ! Màu trắng!”
Sở Du Ninh có chút mờ mịt, nhưng dưới sự uy hiếp của một cú đâm chọc từ người đàn ông liền chậm rãi biến ra một chiếc đuôi rắn, thoạt nhìn đuôi rắn màu trắng vô cùng thánh khiết xinh đẹp, trên đó còn lập lòe ba màu sắc phấn, lam, tím.
Ánh mắt tiến sĩ K hơi lóe lên, mê muội vuốt ve vảy màu trắng mỹ lệ, sau đó chiếc đuôi rắn màu đen bá đạo quấn lên, hai cái đuôi rắn quấn chặt lấy nhau như một bím tóc.
Xâm phạm, chiếm hữu, tiến sĩ K đã biết cách làm cho xà nữ dưới thân hóa thành vũng nước dưới thân.
Sở Du Ninh yếu ớt mở mắt ra và giật mình, những bức tường kim loại bốn phía căn phòng tỏa sáng, giống như chiếc gương phản chiếu hai người đang quấn chặt lấy nhau, hình ảnh kia đẹp tới mức lại khiến Sở Du Ninh run rẩy, và lại đạt cao tr/ào lần nữa.
Nhưng… đêm còn dài, tiến sĩ K cũng có rất nhiều thời gian ở bên cô.
Ba ngày, đã suốt ba ngày! Cố Đông cau mày đứng ở chỗ thang máy của kho hàng, từ khi Sở Du Ninh đi xuống thì cái thang máy này không có phản ứng nữa, Cố Đông biết K sẽ không làm Sở Du Ninh bị thương bởi vì bây giờ cô chính là vật thí nghiệm có giá nhất của hắn, nhưng mà… lông mày của Cố Đông càng ngày càng nhíu chặt hơn, hắn rốt cuộc muốn làm gì!