Sau khi Sở Du Ninh trở về thì đã đứng ở trước cửa sổ suy nghĩ thật lâu, cục thịt mỡ mà cô muốn rốt cuộc là cái gì? Trước giờ cô vẫn luôn cho rằng nắm nguồn thông tin lớn nhất ở trong mạt thế chính là đã có được tất cả, nhưng sau khi cô nghe cuộc nói chuyện đơn giản vài ba câu của ba người đàn ông kia thì lại cảm thấy bối rối.
Cô cảm thấy mình rất lợi hại, thậm chí có thể lợi dụng tin tức trong tay mà bức bách Bạch gia – một trong những thế lực đỉnh cấp hiện này phải cưới một đồ tâm thần ngu ngốc ác độc.
Nhưng khi thật sự đối mặt với người đàn ông như Tưởng Thanh Vũ cô mới biết được mình ngây thơ tới mức nào, năng lực và tài nguyên của cô ở trong mắt người như Tưởng Thanh Vũ cũng chỉ là một mật thám mà thôi, thậm chí cô còn không cả có tư cách để đứng trên bục cao nói chuyện với hắn…
Sở Du Ninh vừa suy nghĩ vừa híp mắt nguy hiểm, nếu như không đủ tư cách… vậy nghĩ cách để có được tư cách! Trước tiên Sở Du Ninh mua một biệt thự cao cấp ở thủ đô, tất nhiên, thủ đô chính là cái căn cứ lớn nhất và an toàn nhất cả nước, một căn biệt thự cao cấp ở trong căn cứ chắc chắn là không dễ mua, nhưng mà cũng không quan trọng, trong tay Sở Du Ninh có tài nguyên, bên ngoài cũng có nhân mạch, muốn mua một căn nhà thì không hề khó. Sau khi mua xong đã treo biển “Sở Gia” rồi cô đưa Sở Du Nhàn tới đó.
Cũng đã một thời gian Sở Du Nhàn không được gặp Sở Du Ninh, chủ yếu là do cô quá bận, còn chưa chờ hắn tỏ vẻ dễ thương đã bị cô mang vào Sở gia
“Về sau cậu ở lại đây đi, không cần tới Tiêu Hồn Động nữa đâu!” Sở Du Ninh lạnh nhạt nói.
“Cái gì!” Sở Du Nhàn kinh hãi, hắn nắm lấy tay Sở Du Ninh ủy khuất đỏ mắt: “Là em đã làm sai gì sao? Vì sao chị lại muốn đuổi em đi.”
Sở Du Ninh vẫn như cũ không thèm để ý đến bộ dạng này của hắn, lạnh lùng hất tay hắn ra: “Hiện giờ tôi cần cậu chiêu binh mãi mã, trong thời gian ngắn làm cho Sở gia nổi tiếng ở trong thủ đô.” Nếu như cô vẫn là Sở Du Ninh của Tiêu Hồn Động thì cho dù có lấy được lợi ích gì thì cũng vẫn sẽ phải cam chịu thành lợi ích của Tiêu Hồn Động, vậy thì vĩnh viễn cô chỉ có thể phụ thuộc vào Tiêu Hồn Động. Cho nên… cô cần phải đứng vững gót chân ở thủ đô trước khi xảy ra chuyện với hải thú.
Ánh mắt Sở Du Nhàn đột nhiên lóe lên, cuối cùng gật đầu: “Em hiểu rồi!”
Đem chuyện này giao cho Sở Du Nhàn cô rất yên tâm, nhưng mà… Sở Du Ninh lạnh lùng nhìn Sở Du Ninh cảnh cáo: “Tôi không muốn người đàn bà kia xuất hiện ở trong thành, cũng không muốn có bất kỳ liên hệ gì với bà ta!” Người này chính là bà mẹ trọng nam khinh nữ của cô.
Sở Du Nhàn hơi khựng lại, cuối cùng vẫn gật đầu: “Được.”
Giải thích xong chuyện ở đây Sở Du Ninh liền rời đi, trước khi đi còn đem tất cả tinh hạch và tài nguyên mình sở hữu cho Sở Du Nhàn, trong đó còn bao gồm cả một ít năng lượng dịch. Cô tin tưởng, bằng mấy thứ này và tin tức từ Tiêu Hồn Động, Sở Du Nhàn nhất định có thể sử dụng thời gian ngắn nhất để thành lập một đội ngũ rồi kéo nó lên.
Sở Du Ninh trở lại Tiêu Hồn Động lần nữa thì đụng phải thủ lĩnh căn cứ có dị năng khống chế hải thú bị đánh cho còn nửa cái mạng và đeo vòng khóa dị năng. “Đây là…” Sở Du Ninh ngẩng đầu nhìn về phía Ngụy Tử Hân. Ngụy Tử Hân nhìn Sở Du Ninh hơi ngập ngừng: “Tối nãy sẽ tiến hành phẫu thuật.”
Sở Du Ninh kinh ngạc: “Nhanh như vậy?” Ngụy Tử Hân mím môi: “Chị sốt ruột.”
Đáy mắt Sở Du Ninh hiện lên một tia lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu: “Vậy được rồi, em đi xử lý ít chuyện rồi lát nữa sẽ đi với chị.”
Ngụy Tử Hân vốn định từ chối nhưng lời đến bên miệng cuối cùng vẫn phải nuốt xuống.
Tiến sĩ K không thích người khác đi vào phòng thí nghiệm của hắn cho nên đã xây dựng một cái phòng phẫu thuật ở trong chợ đen, tuy là xây dựng có chút vội vàng nhưng thiết bị vẫn rất đầy đủ.
Ngụy Tử Vi đi vào phòng phẫu thuật với nụ cười hưng phấn trên mặt, thấy cảnh này Sở Du Ninh cũng cười, nhưng mà là cười lạnh.