Tiên Ma Chí

Chương 20: Ánh thép(1)



2 bóng ảnh vờn nhau thấp thoáng trên mặt hồ, đã hơn 20 chiêu mà vẫn chưa phân ra cao thấp. Chiếc thuyền con của đội Tiểu Vũ đã sắp áp sát được thuyền của tên áo đen. Âm thanh tiếng sáo lại vang lên, lần này nó mang theo thanh sắc du dương, dụ hoặc một cách lạ kì khiến cho đoàn người Tiểu Vũ cảm thấy đầu hoa mắt choáng. Những con Hắc Ám Sấu cứng nhắc tựa như bị điều khiển. Chúng tràn tới vây quanh thuyền khiến con thuyền dập dềnh như muốn lật. Hà cô nương nhăn mặt nói:

-Ma âm thật là lợi hại, để ta thử đối phó xem sao.

Nói rồi cô lấy ra từ cái bọc lớn trên lưng một cây cổ cầm, trên cầm điêu khắc hình một con phượng đang bay lượn giữa muôn hoa, danh tự xưng là Cổ Hoàng Cầm. Những ngón tay như búp măng của Hà cô nương lả lướt trên những phím đàn. Những luồng âm phong bay ra đối chọi với ma âm từ phía nam tử áo đen. Mặt nước nằm giữa 2 người chợt nổ tung lên những cột nước cao. Phong Phi Vân nói nhanh:

-Bây giờ là cơ hội của chúng ta. Ta và Trúc Thanh sẽ tấn công lên thuyền địch. Tiểu Vũ và Bao Tam Ca sẽ ở lại thủ thuyền. Ê Tiểu Vũ, đệ đang chạy đi đâu vậy, mau trở lại đây nhanh lên- Phong Phi Vân gọi với lại Tiểu Vũ đang tung mình xuống dòng nước đen kịt. Chỉ thấy cậu thuần thục bay tới quắp lấy thân một con cá sấu đang còn mơ mơ hồ hồ. Cú tập kích làm con cá sấu nổi điên một lần nữa. Nó lật ngửa thân mình lại, dùng tấm thân đồ sộ của mình ý đồ dìm chết Tiểu Vũ dưới mặt nước. Tiểu Vũ dùng đôi chân khỏe của mình đạp mạnh vào phần bụng dưới của con cá nhưng chỉ thấy đôi chân tê rần. “Đúng là một con quái vật mà”- Tiểu Vũ nghĩ thầm.

Cậu chuyển ý đồ tấn công vào nơi khác. Chỉ thấy Tiểu Vũ dùng 2 tay đập mạnh vào đôi tai của con cá sấu. Con cá sấu hú lên một tiếng đau đớn. Rất nhanh một con dao sắc bén được Tiểu Vũ khéo léo cài vào bên trong cái miệng to lớn của nó. Con Hắc Ám Sấu rất nhanh khép hàm răng lởm chởm của mình lại nhưng chỉ đau đớn phát hiện có một vật thể lạ chêm giữa 2 hàm. Sau một hồi vật lộn, con cá rốt cuộc phải chịu đầu hàng. Nó đong đưa cái đầu thuôn dài dụi vào người Tiểu Vũ, kêu lên vài tiếng “Ứ ứ” một cách tội nghiệp. Đôi mắt to tròn rơm rớm nước mắt của nó có thể khiến bất cứ cô gái nào cũng phải thét lên xông vào giải cứu. Nhưng Tiểu Vũ không dễ bị dụ như vậy. Cậu vỗ vỗ cái đầu cứng như đá của nó và nói:

-Nếu mày muốn ta gỡ con dao kia ra thì mau bơi qua bên kia cho ta- cậu chỉ chỉ tay về phía chiếc thuyền của nam tử áo đen. Con cá lúc lắc cái đuôi rồi bơi qua đó một cách rất bất đắc dĩ. Cái miệng há to dọa người của nó hù những con cá khác tránh xa. Bọn chúng đều nghĩ: Không biết tên đó mắc bệnh lạ gì nữa, trông thiệt là kinh khủng, tốt nhất là nên lùi ra xa xa. Nhờ vậy mà chuyến đi của Tiểu Vũ khá thuận buồm xuôi gió. Rất nhanh một người một cá đã cập vào mạn thuyền.

Trên thuyền của nam tử áo đen bây giờ đã là một mảnh hỗn loạn. Trúc Thanh với khả năng khinh công của mình rất nhanh đã băng qua chiếc cầu cá sấu một cách dễ dàng. Bây giờ anh đang 1 mình chọi 4 tên áo đen khác đã đợi sẵn trên thuyền. Vì vậy dù hơi chiếm thượng phong nhưng không dễ dàng để Trúc Thanh đánh bại bọn chúng. Một tên áo đen đang chật vật đón đỡ cú liên hoàn cước của Trúc Thanh thì từ trên không một bóng đen to lớn ập xuống đè lên người hắn. Cái đuôi khổng lồ của con cá quật ngang sang lại làm 2 tên khác rớt xuống nước. Tiểu Vũ nhảy khỏi con cá, tiện tay rút con dao ra, cùng với Trúc Thanh xông tới tấn công tên cầm đầu.

Tên cầm đầu là một tay thiên về những môn bàng môn tả đạo như điều khiển thú bằng âm thanh, nên thực tế công phu chân tay của hắn không cao. Tuy vậy, một thân công lực của hắn lại không thể coi thường. Hắn hít sâu một hơi rồi thổi mạnh vào trong ống sáo. Những âm thanh chát chúa phát ra khiến Tiểu Vũ và Trúc Thanh cảm thấy như xoay trời chuyển đất, đòn tấn công của 2 người bị xô lệch vào nhau. Hắn mượn thế lùi ra xa. 2 người Tiểu Vũ định truy kích thì một tên áo đen nãy giờ nằm giả chết trên thuyền đột ngột bật dậy phóng ra một chùm ám khí. Trúc Thanh vốn có thể dễ dàng né tránh, nhưng anh thấy Tiểu Vũ bên kia vẫn còn đang mơ mơ hồ hồ, anh cắn răng phóng sang bên đó. Trúc Thanh kịp thời đẩy Tiểu Vũ ra nhưng đám ám khí vẫn kịp găm vào bắp chân của anh. Trúc Thanh đổ sập lên sàn thuyền, Tiểu Vũ bấy giờ mới phát hiện ra, tức giận chạy sang vung cước đá tên kia văng xuống nước. Trúc Thanh trúng độc tạm thời không thể di chuyển 2 chân được. Anh nói với Tiểu Vũ:

-2 chân của huynh không được rồi. Kế tiếp đành nhờ hết vào đệ.

-Được rồi, huynh cứ an tâm nghỉ ngơi đi -Tiểu Vũ nói chắc nịch -đệ sẽ xử lý tên này.

Tình hình đang xấu đi bỗng chuyển biến tốt đẹp làm nam tử cầm đầu rất đắc ý. Hắn rút ra một cây quạt sắt- vốn là vũ khí thuận tay nhất của hắn. Hắn xòe rộng quạt ra, những nan quạt khớp với nhau tạo thành một lưỡi đao hình bán nguyệt. Tiểu Vũ tỉ mỉ quan sát ‘ đây là một món vũ khí chuyên đánh cận chiến, như vậy thì Trảo Ngư thủ sẽ bị khắc chế rất nhiều’. Cậu nghiêng con dao trên tay làm ra một thủ thế. Khi đánh bắt cá thì dao găm cũng là vũ khí thuận tay nhất của Tiểu Vũ để phối hợp với Trảo Ngư thủ.

Giang hồ vẫn thường có câu: Nhất tấc dài nhất tấc mạnh, nhất tấc ngắn nhất tấc hiểm. Cuộc chiến này được định sẵn là sẽ vô cùng hung hiểm. Hai người dần tiến gần về phía nhau, khi 2 tay đã gần trong gang tấc, tên nam tử phát động tấn công trước. Lưỡi quạt lượn tới trước mặt Tiểu Vũ, bị cậu rất nhanh dùng lưỡi đao đỡ lại. Tay còn lại của cậu cũng không hề rảnh rỗi, cậu tung ra một trảo về cánh tay đang cầm quạt của nam tử áo đen nhằm đánh bật nó ra. Những nam tử áo đen rất nhanh chóng đã nhìn ra ý đồ, hắn đột ngột thu gập quạt về làm cho những nan thép cắt vào đầu ngón tay của Tiểu Vũ làm tay cậu rướm máu.

Đòn tấn công thất bại của Tiểu Vũ là châm ngòi cho những đòn đánh liên tiếp khác. Ánh thép loé lên dưới trăng tạo ra một màn trình diễn ánh sáng hoa lệ mà đầy sát khí. Một lần khi Tiểu Vũ vừa đỡ lấy lưỡi quạt như mọi lần thì đột nhiên từ những cánh quạt phóng ra một mũi dao nhọn khiến Tiểu Vũ chật vật né sang bên, vùng phía trên tai trái bị cắt trúng ướt đẫm máu. Thì ra cái quạt của nam tử áo đen còn có phối hợp cơ quan bên trong, khi ngón tay thao tác có thể phóng ra những mũi dao xuất kỳ bất ý lấy mạng kẻ thù. Tiểu Vũ phải hơi lui lại, trong khi đó mũi dao kia lại đang từ từ thu lại bởi một sợi dây thép gắn ở phía đuôi.

Nam tử cầm đầu cảm thấy không hài lòng lắm. Hắn giả vờ đánh ngang tay với Tiểu Vũ lâu như vậy mà không thể làm tên nhóc mất cảnh giác. ‘Cho là ngươi cảnh giác đi, nhưng để coi ngươi làm sao đối phó với đòn này’- tên nam tử hậm hực nghĩ. Hắn tiếp tục triển khai thế công mãnh liệt đối với Tiểu Vũ. Lần này thì cậu thật sự đã rơi vào thế nguy hiểm. Những mũi đao luân phiên nhau đến rồi đi khiến cậu phải chật vật phòng ngự những điểm yếu hại, trong khi những vết thương lại không ngừng tăng lên.