Bên trong cung điện rộng lớn, nhất thời chỉ còn lại có một mình nàng. Phát hiện đã đến trưa rồi, Đường Đường đứng lên sau đó đi ra ngoài cửa.
Nàng hiện tại cần phải tìm Tử Ngọc nói chuyện thật rõ ràng. Kết quả, nàng mới đi tới cửa, đã thấy Tử Ngọc đã đi về hướng này.
“Nô tỳ tham kiến thái hậu.” Nhìn thấy thân ảnh của Đường Đường, Tử Ngọc lập tức khom lưng hành lễ.
“Mau vào.” Gương mặt Đường Đường lộ vẻ vui mừng, vẫy tay gọi Tử Ngọc tới.
Trên mặt Tử Ngọc thoáng lộ nụ cười nhạt, sau đó đi nhanh vào trong điện.
“Ta đang muốn đi tìm ngươi, ngươi cư nhiên chính mình đã chạy tới .” Đường Đường đóng kỹ cửa, lôi kéo tay của Tử Ngọc lại gần.
Tử Ngọc rút tay lại, sau đó mở cửa ra, dùng ánh mắt ý bảo Đường Đường đi về phía trước ngồi vào vị trí đầu não.
Toàn bộ diện tích của đại điện sợ hơn hai trăm thước vuông, ngồi ở chủ vị, chỉ cần giọng nói không lớn, người ở cửa sẽ không nghe được điều gì .
Tử Ngọc sở dĩ mở cửa ra, đó là do không muốn làm cho người khác nghi ngờ.
Đường Đường nhìn biểu tình của Tử Ngọc một chút, có chút suy nghĩ. Nàng trở lại vị trí đầu não, sau đó thấp giọng nói: “Vừa, có một người gọi là Dương phi cùng Chu mỹ nhân mang theo mấy người đều là tần phi đến chỗ ta cáo trạng, nói là biết nguyên do Lý quý nhân rơi xuống hồ không phải là bị người đẩy xuống mà là nàng tự sát.”
“Nô tỳ cũng đang muốn bẩm báo với người việc này . Nô tỳ ngầm đi điều tra một chút, hỏi vài tiểu cung nữ, Lý quý nhân bình thường ở trong cung hành sự rất cẩn trọng, cũng không có đắc tội bất luận kẻ nào, theo đạo lý, không nên có người sẽ đối với nàng hạ thủ . Huống hồ, ngày đó trùng hợp nhìn thấy nàng rơi vào trong hồ, Vương quý nhân cũng nói, không có thấy người nào khả nghi đi qua.” Tử Ngọc nghe xong Đường Đường nói, nhỏ giọng đem toàn bộ những gì mình điều tra nói ra.
“Vậy Lý Duyệt là ai? Chu mỹ nhân nói với ta, Lý quý nhân tự sát. Nàng nói trước đó đã nhìn thấy Lý quý nhân cùng Lý Duyệt gặp gỡ, hiện tại Lý Duyệt đã chết, cho nên nàng ta liền lựa chọn tự sát. Ta nghe không được minh bạch cho lắm, vì sao Lý Duyệt chết, Lý quý nhân lại muốn tự sát?” Đường Đường đem toàn bộ lời Chu mỹ nhân nói với nàng mà nói lại cho Tử Ngọc nghe, Nàng đối với Lý Duyệt này có chút hứng thú.
“Lý Duyệt là nam sủng mà người rất sủng ái.” Tử Ngọc chậm rãi giải thích.
“Nam sủng? Là vật gì?” Cái từ này đối với nàng mà nói, quá mức xa lạ.
“Nam sủng đó là…chuyên hầu hạ cho thái hậu người.” Do dự một chút, Tử Ngọc cũng hiểu được đây không phải chuyện quá tốt để giải thích.
“Đó không phải là thái giám sao? Các ngươi ở đây gọi là nam sủng sao ?” Đường Đường trực tiếp đem nam sủng lý giải thành thái giám, sau đó vẻ mặt còn biểu lộ rõ suy nghĩ “thái giám thì gọi thẳng là thái giám còn gọi là nam sủng chi cho nó phức tạp”.