“Hàn Húc, anh biết chủ nhân của anh là ai không? Anh dám phản bội tôi lần nữa à?!” Nếu đổi lại là Lôi Ân lúc trước, hắn nhất định hội không chút do dự đánh chết Hàn Húc.
Trong thế giới của hắn không có hai từ tha thứ, người của hắn có gan phản bội, cũng chỉ có thể chết!
Hàn Húc cũng giống như Dịch Hàn, bọn họ đều từng chịu hình phạt nghiêm khắc thậm chí suýt bỏ mạng, nhưng úc này đây, hắn xuống tay có phần do dự.
Là vì Mộ Tình Không sao?
Đúng!
Lôi Ân nắm chặt lấy súng, thuộc hạ của hắn trung thành, mặc kệ là Dịch Hàn hay Tra Lý, hoặc là Hàn Húc, bọn họ đều giống Mark, không hiểu tại sao mà bảo vệ Mộ Tình Không.
Người phụ nữ hắn coi trọng, ngay cả thuộc hạ của hắn cũng vài phần kính trọng, bao gồm cả Tả Sâm!
“Trước khi cậu đánh tôi, tôi còn muốn nói cho cậu biết một chuyện, Mộ tiểu thư nói qua, cô ấy tình nguyện để cả đời này cậu không biết được mối quan hệ của cô ấy với Sơ Tình! Cô ấy không cần cậu thương hại, lại càng không muốn chen vào chuyện tình cảm của cậu và Sơ Tình!”
“Tôi sở dĩ không có nói cho cậu, là vì tôi cảm thấy, cậu thật sự không xứng với Tình Không!”
Hàn Húc đem mọi chuyện nói ra, anh biết Lôi Ân muốn giết người, anh thấy rõ hắn muốn bóp có súng, đột nhiên nghe được người trên giường truyền đến một tiếng nỉ non, “Không cần……”
Tình Không mở mắt thì nhìn thấy Lôi Ân đang chĩa súng về Hàn Húc, cô vừa động, máu trong đường dẫn bị chảy lại mạch.
“Ba” một tiếng, súng theo Lôi Ân trong tay rơi xuống, hắn xúc động nhìn bộ dạng của cô, tưởng chừng như mơ, trong lòng thấp thỏm lo âu, vẫn hy vọng cô tỉnh lại, nhưng thật sự tỉnh lại, hắn lại không biết nên nói với cô như thế nào.
Vẫn là Hàn Húc phản ứng trước, anh vội vàng đi đến trước giường, một bàn tay chặn tay Tình Không lại, đem kim tiêm lại cắm vào tay cô.
“Tôi không cần!” Tình Không lại lại một lần nữa nhổ ra, cô nhìn người nằm trên giường kia, là Hắc Ngân Thánh!
Hàn Húc đã tiêm thuốc mê cho Hắc Ngân Thánh, bởi vì Tình Không tiếp nhận máu rất chậm, liên tục ba ngày, cô mới tiếp thu không đến một nửa máu.
“Tình Không, đừng cử động, đầu choáng váng sao?” Hàn Húc vươn tay ở cô trước mặt quơ quơ, trước mắt Tình Không choáng váng vô cùng, miệng còn thì thào, “Hàn Húc, đừng lấy máu của hắn ta, tôi có thể chịu được!”
Cô không muốn lại nợ Hắc Ngân Thánh cái gì, mạng này, nếu có thể, cô tình nguyện cứ như vậy trả cho hắn!
“Tôi biết, em đừng nói chuyện!” Hàn Húc dỗ dành cô, còn cho cô dùng thuốc mê, tay kia Tình Không thì bị Lôi Ân nắm, nhưng cô không liếc hắn lấy một cái, chỉ khẩn cầu nói, “Lôi Ân, đừng giết Hàn Húc……”
“Được, anh không giết anh ta!” Hắn nắm tay cô đặt ở bên miệng hôn hôn, cô lại nặng nề ngủ.
Lần đó Sơ Tình cũng vì Hàn Húc mà cầu xin, nhưng Lôi Ân cũng không nể nang, mà trực tiếp đưa anh ta vào hồ cá sấu, vậy mà lúc này đây, bởi vì một câu của Mộ Tình Không, hắn tạm tha cho anh ta một mạng!
“Tình Không, em muốn cái gì anh đều cho em, tất cả, bao gồm mạng của anh!” Hắn vuốt sợi tóc bên tai cô, vuốt vành tai mượt mà của cô sủng nịch nói xong, nhưng Tình Không cũng không có nghe được.
“Cô ấy vì sao lại ngất đi?” Lôi Ân nhìn đến cô không có phản ứng, vừa giận vừa hướng về phía Hàn Húc rít gào, “Đầu của anh cứ để đó, nếu cô ấy còn chưa tỉnh xem tôi xử anh như thế nào?”
Khóe miệng Hàn Húc nhẹ nhàng nhếch lên, Mộ Tình Không tỉnh thật đúng lúc!
*******
“Điện hạ, thủ hạ của Hắc Ngân Thánh là Dịch Phong đến đây!” Tra Lý không tiếng động đi đến phía sau Lôi Ân nói.
Hắn tự hỏi một hồi, sau đó túc nhướn mi, thuận miệng nói, “Đem Hắc Ngân Thánh giao cho hắn ta!”
Hắc Ngân Thánh đến bây giờ còn chưa có tỉnh, hắn cũng không muốn để hắn ta tỉnh lại ở đây, bởi vì lúc này hắn muốn một mình độc chiếm Tình Không!
“Dạ!” Tra Lý nghe vậy lui đi ra ngoài, không bao lâu, Dịch Hàn liền dẫn Dịch Phong vào được.
Hắc Ngân Thánh vẫn chưa tỉnh, mười ngón cũng siết lại, như là nóng lòng bắt lấy cái gì đó, Lôi Ân không xuống tay với hắn, bởi vì hắn cứu mạng Tình Không! “Anh muốn thả hắn ta đi?” Khi Dịch Phong mang theo Hắc Ngân Thánh chuẩn bị rời đi, Sơ Tình chạy tới bên người Lôi Ân, đôi mắt rưng rưng sâu kín nhìn hắn,“Hắn cường bạo em, King, anh không thay em báo thù sao?”
Hắc Ngân Thánh hôm hôn lễ đã xuất hiện ở phòng hóa trang, Sơ Tình sợ hắn ta, càng hận hắn ta, là hắn ta hủy hoại cô, làm cho cô không hề sạch sẽ!
“Sơ Tình, hắn là người thân của Tình Không! Cũng là người thân của em!” Lôi Ân còn chưa nghĩ nên an bài cho Sơ Tình sau này như thế nào, nhưng vì Tình Không, hắn hiện tại không giết Hắc Ngân Thánh.
“Nếu em nhất định muốn giết hắn ta thì sao? Hắn chính là tên biến thái, kẻ điên, em hận hắn! Hắn đã hủy hoại cả đời em!” Sơ Tình như phát điên.
Cô làm sao có thể tiếp nhận chuyện kinh khủng đó được, cô bị chính chú ruột của mình cưỡng hiếp!
Bẩn thỉu nhơ nhuốc này là ác mộng cả đời không gột rửa được!
“Anh sẽ không giết hắn! Ít nhất hiện tại sẽ không!” Lôi Ân lạnh thấu xương ánh mắt nhìn về phía Sơ Tình, Tra Lý hiểu ý, vội vàng đem Sơ Tình theo hắn trên người rớt ra, Dịch Phong đã muốn bình yên mang theo Hắc Ngân Thánh ly khai.
“Anh thay đổi……” Cô hai mắt đẫm lệ nhìn đối diện nam nhân, hắn ánh mắt khi nào thì trở nên lạnh như thế khốc, liền ngay cả nhìn của cô thời điểm sẽ không lại có nhu tình.
“Anh chỉ là nhìn rõ trái tim mình thôi!” Lôi Ân đi đến cô trước mặt, sau đó cùng cô gặp thoáng qua, Sơ Tình nghe được hắn lại giống như hứa hẹn lời nói truyền đến, “Sơ Tình, anh bảo hộ em, nhưng anh sẽ không thương em!”
“Không –” Lòng của cô như là bị người ta xé rách, gào khóc mất đi hình tượng như vậy, mất đi Lôi Ân, cô liền mất đi chỗ dựa, đã không còn dũng khí để sống.
Lôi Ân là ông trời của cô, cũng là mạng của cô, nếu mất đi hắn, cô nên làm cái gì bây giờ?
Sơ Tình chưa từng có nghĩ tới có một ngày, Lôi Ân không cần cô!
Sơ Tình đi vào trong phòng Lôi Ân, nhìn đến người nằm trên giường kia, nhắm mắt lại, thật dài lông mi mấp máy, nước mắt rơi tí tách, cô đi qua, nhìn khuôn mặt Tình Không kia, đột nhiên cầm dao gọt hoa quả ở đầu giường muốn đâm vào chính cổ tay mình.
Vừa rơi lệ vừa cầu xin, “Tôi đem máu trả lại cho cô, cô trả lại King cho tôi được không?”
Cô điên rồi, không có Lôi Ân, cô hội hít thở không thông, sẽ chết, sẽ sống không bằng chết!
“Sơ Tình, cô làm cái gì?” Hàn Húc đúng lúc phát hiện khác thường của cô, anh bay nhanh tiến lên muốn đoạt lấy con dao gọt hoa quả, Sơ Tình không biết lấy khí lực từ đâu, liều mạng phản kháng, dao rơi xuống, lập tức đâm đến trên cổ tay Tình Không.
Lôi Ân nghe được động tĩnh tới, khi nhìn thấy Tình Không còn đang truyền máu bất tỉnh trên tay có thêm một vết dao, hắn tiến lên, vung tay cho Sơ Tình một cái tát.