Dưới áp lực của ông nội về chuyện kết hôn và số tiền nợ khổng lồ kia, Tử Lệ Hàn Khiết đã quyết định đi làm. Cô đã nộp hồ sơ xin việc của mình vào một tập đoàn lớn - Tùng Hoàng.
Sau khi vượt qua hai vòng phỏng vấn, vì những đặc điểm nổi bật như đi du học nước ngoài, tốt nghiệp trường tốt nên Tử Lệ Hàn Khiết được đặc cách làm trợ lý tổng giám đốc.
Khi nghe được tin này, trong lòng cô gái nhỏ vui như trúng số, chỉ cần làm tốt công việc này mà thôi, chắc chắn sẽ có tiền. Trước đó, Hàn Khiết đã tìm hiểu qua, thành phố này vẫn luôn phát triển một cách nổi bật, leo hạng đều đều hàng năm, những công việc văn phòng luôn có một mức lương hậu hĩnh.
"Em ngồi đây nhé, khi nào có chuông báo vang lên thì hãy vào bên trong."
Chị Mẫn nhiệt tình chỉ bảo cho cô, chị ấy xin nghỉ thai sản vì sắp tới ngày sinh. Vừa hay cô lại được đặc cách lên vị trí này.
"Chị ơi, tổng giám đốc mới có khó không nhỉ, em tò mò quá." Tử Lệ Hàn Khiết là cô gái mềm mỏng, nhẹ nhàng nhưng tinh nghịch, hơn nữa còn chưa có nhiều kinh nghiệm nên có chút khó khăn.
"Cái này thì chị không rõ, Tùng Hoàng vừa đổi chủ cách đây vài ngày."
Sau khi bàn giao hết mọi việc, chị Mẫn cũng rời đi. Chỉ còn một mình Hàn Khiết ngồi lại đó bơ vơ, nhưng lạ ở chỗ, cô đã ngồi ở đây hơn một tiếng rồi mà vẫn không có việc gì làm. Chẳng lẽ giám đốc hôm nay không đi làm, nhưng cũng không phải, đèn phòng vẫn còn sáng.
Vì quá buồn ngủ, Tử Lệ Hàn Khiết quyết định xuống dưới tầng trệt đi kiếm đồ ăn, sáng nay cô còn chưa kịp ăn sáng đã vội vã chạy lên đây. Nhìn xung quanh một vòng, cô đã bị choáng váng, tập đoàn hay siêu thị mà lại bán nhiều món ăn như vậy. Từ món ăn chính cho đến ăn vặt, tất cả đều có đầy đủ.
Cô loay hoay một hồi cũng thu gom được kha khá, đang chuẩn bị tính tiền thì vô tình lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Mẹ kiếp… Ông chú già đó đến đây làm gì nữa, ở đây không phải Tần Thị, đây là Tùng Hoàng.
"Bé con, không tính tiền sao. Đến đây đặt đồ vào." Vì hoảng hốt, Hàn Khiết có chút ngẩn ra thì đã bị nhắc nhở.
Hàn Khiết cố tình muốn tránh né đi, xoay mặt vào trong rồi tính tiền, đến cả cô bán hàng cũng thấy lạ: "Bé con, con mới vào làm có đúng không nào, nhìn mặt lạ quá."
"Vâng ạ, sau này nhờ cô chừa đồ ăn cho cháu nhiều một chút."
Hai người nói chuyện với nhau một hồi lâu, sau đó Hàn Khiết đã nhanh chóng chuồn đi. Trong khi đó hai tay thì ôm một đống đồ ăn vặt, cúi đầu lẻn vào thang máy rồi lên lại bên trên.
Sau khi lên trên, cô kiểm tra lại một lượt xem mười phút qua có hồi chuông nào vang lên không, xác nhận đã không có, Hàn Khiết mới nhẹ nhõm ngồi xuống mở bánh ra ăn. Vừa ăn vừa suy nghĩ, lại nhớ đến việc thấy ông chú già kia, may mắn là người ta không thấy mình.
Miếng bánh đầu tiên còn chưa bỏ vào miệng thì tiếng chuông đầu tiên đã vang lên, Hàn Khiết nhanh chóng dọn dẹp, chỉnh lại quần áo đầu tóc rồi mới đi vào trong. Sau ba lần gõ, cô mới mở cửa vào trong. Đây là lần đầu tiên Hàn Khiết vào đây, trang trí cũng không tệ, rất gọn gàng và dễ nhìn.
"Tổng giám đốc, tôi là Hàn Khiết, Tử Lệ Hàn Khiết. Sau này tôi sẽ là trợ lý của anh."
Chiếc ghế tổng giám đốc vẫn không quay lại, cũng không có một câu nói nào thốt ra càng làm cho không gian xung quanh lắng đọng hơn nhiều. Chỉ còn sót lại tiếng hồ cá đang được bật tự động lọc nước.
"Tốt nghiệp nước ngoài mới về nước, có kinh nghiệm gì nổi bật hơn không? Họ Tử, toàn ăn không rồi phá." Lời vừa nói ra đã khiến cho Hàn Khiết máu dồn lên não, cha nội này bị điên rồi.
Nhưng cô lại nghĩ đến số tiền khổng lồ kia, nhẹ nhàng cười trừ: "Tổng giám đốc, cũng không đến nỗi như vậy đâu."
"Theo tôi là như vậy đấy, cháu gái nhà họ Tử còn muốn hủy hôn với nhà họ Tần kia mà. Còn lớn giọng muốn trả lại tiền."
Nghe câu nói này, toàn thân Hàn Khiết một chút cũng không dám động đậy, điếng người.
Mà cái tên tổng giám đốc kia, sau khi quay ghế lại thì chính là Tần Hoàng Tư Truy.
Tử Lệ Hàn Khiết chỉ muốn tát vào mặt mình vài cái xem đây là thật hay giả, làm gì mà cô xui đến như vậy chứ.
"Không nói gì à, vợ tương lai." Tần Hoàng Tư Truy mặc bộ vest đen tiêu sái, thong dong để hai tay đặt lên bàn, ánh mắt chăm chú nhìn vào biểu cảm của cô gái trước mặt.
"Ông chú già, tôi muốn nghỉ việc."
"Tùy thôi. Muốn đến tập đoàn nào làm, đã nghĩ kĩ chưa để tôi còn biết." Hàn Khiết muốn hỏi một câu, phong thái người nhà họ Tần đều là như vậy sao?
"Đâu cũng được, chỉ cần không gặp chú." Tử Lệ Hàn Khiết thật sự rất muốn khóc, xui rủi.
"Hơn phân nửa những tập đoàn, công ty lớn nhỏ ở thành phố này… Đều nhận được sự bảo lãnh của Tần Thị. Em muốn thế nào, tôi chiều thế đấy."