Vải quần đã ẩm ướt đến mức gần như trong suốt, đó đều là chứng cứ cho sự ham muốn của Hựu Nhi, bây giờ đã được Giang Thái Nhiên nhẹ nhàng cởi ra rồi đặt trên ghế bên cạnh.
Lúc kéo xuống, còn kéo ra một sợi chỉ bạc trong từ nơi riêng tư của Hựu Nhi, khiến đôi mắt hắn càng thêm tối tăm, tiếp theo chuyện mình phải làm là liếm thêm vài cái thôi.
Giang Thái Nhiên đặt bàn tay hơi lạnh lên hông ấm áp của cô, xác nhận nhiệt độ sẽ không làm Hựu Nhi bị lạnh, mới chậm rãi vói vào trong quần áo cô, cởi bỏ luôn cả áo lót, khiến cho cô bây giờ là có mặc quần áo nhưng không có nội y.
Sau đó hắn đưa tay vói vào trong quần áo, giống như mong ước đã lâu bây giờ đã được thỏa mãn, nhưng khi hắn cầm lấy hai luồng mềm mại kia, lại không gấp gáp lập tức bắt đầu vuốt ve, mà chậm rãi lần lượt, dần dần bao phủ lấy chúng, xoa ấn một cách đầy kỹ thuật.
“A... ưm a... a...”
Lòng bàn tay Giang Thái Nhiên rất ấm áp, dùng lực lại vừa phải, khiến cho Tảm Hựu Nhi dựa lên trên người hắn chỉ bị xoa nhẹ vài cái đã bắt đầu yêu kiều rên rỉ.
Cô cũng muốn khống chế không phát ra âm thanh, nhưng thủ pháp của Giang Thái Nhiên quá dịu dàng, vừa thoải mái lại vừa sung sướng, cảm giác đó xông tới từ trước ngực lên tận đại não, lại thêm vào trên người không có mặc quần lót nên cảm thấy e thẹn, muốn nhịn xuống thật là một chuyện rất khó khăn.
Hựu Nhi dù sao cũng là thiếu nữ chưa hiểu chuyện đời.
Cứ mềm mại nhẹ nhàng và thong thả lại xen lẫn gấp rút mà xoa nắn, Giang Thái Nhiên cúi đầu hỏi Hựu Nhi mình có thể kéo khóa kéo ra nhìn không, hắn đối với hai điểm hồng tươi kia chỉ mới được nhìn thoáng qua, vuốt ve như vậy thật không đủ thỏa mãn dục vọng của hắn đối với Tảm Hựu Nhi.
Tự hỏi bản thân mất mấy giây, đột nhiên nhớ tới quy tắc mà Kha Hoằng Danh đề ra, Hựu Nhi nhẹ giọng nói với Giang Thái Nhiên: “Chúng ta hình như là phải quyến rũ nhau, sao tôi cứ vẫn luôn cảm thấy là tôi đơn phương...”
Nghe thấy cô nói như vậy, Giang Thái Nhiên hiếm khi không tính toán, hắn chỉ rút một bàn tay ra nhẹ nắm cằm Hựu Nhi, ánh mắt mơ màng như nước hồ thu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt phong lưu, tay kia vẫn xoa bầu ngực mềm mại của cô, đồng thời dùng tiếng nói trầm tháp đầy dục vọng của mình thì thầm: “Tiểu Hựu Hựu không bị sự vuốt ve của tôi quyến rũ sao?... A, tôi đã biết câu trả lời của cậu rồi, bởi vì chỗ này rất muốn được tôi an ủi...”
Hắn vừa nói thì ngón tay thon dài vừa không gấp không rút xoa xoa ấn ấn, đột nhiên tấn công về phía đầu v* đang gắng gượng đứng lên, lòng bàn tay nhẹ nắm lấy hai núm tinh xảo, lúc nhanh lúc chậm, tới tới lui lui nhéo nhéo mấy cái, rồi lại chuyển sang dịu dàng bóp nắn.
“A a...”
Khoái cảm tê dại được ngón tay Giang Thái Nhiên khơi dậy, cằm đang bị hắn nhẹ nâng lên, lại bởi vì sự sung sướng khó nhịn này mà mềm nhũn hạ xuống, sợi tóc nhẹ nhàng cọ qua gương mặt hắn, hơi thở hai người tiếp cận nhau, càng lúc càng khát vọng nhau nhiều hơn.
Thân thể Hựu Nhi là thành thật nhất, Giang Thái Nhiên cũng không tiếp tục dò hỏi cô, nếu đúng như những gì cô nói là phải quyến rũ nhau thì tất cả những gì mình làm bây giờ đều chỉ là căn cứ theo quy tắc mà thôi.
Kéo khóa kéo xuống, nhưng cũng không cởi áo trong ra, hắn cứ ôm Hựu Nhi ngồi lên trên người mình, lều trại nhô lên kề sát vào nơi riêng tư của cô đang bị váy che khuất, Giang Thái Nhiên ôm lấy hai bầu tròn trịa mềm mại của cô, liền dán môi mình lên.
“A a... ưm...”
Chỉ là ngậm lấy, nhưng lại giống như trẻ con đói bụng gào khóc đòi ăn gặp được bầu sữa mẹ, hắn liếm mút đầu nhũ đỏ hồng non mịn của Hựu Nhi, bên kia thì dùng ngón tay cái lòng bàn tay ấn ấn xoa xoa hạt đậu tinh xảo, thỉnh thoảng còn mở lòng bàn tay ra bao bọc toàn bộ, rồi lại nắn bóp thành các hình thù khác nhau.
Ngực của Tiểu Hựu Hựu quá hấp dẫn hắn, xúc cảm hệt như khối bột trộn nước vậy, vừa co dãn vừa trơn mịn, mềm mại khiến hắn càng lúc càng khát vọng, cầm được một phần lại muốn bàn tay lớn hơn nữa để nắm được nhiều hơn, gồm thâu hết toàn bộ thứ tốt đẹp kia vào trong tay mình.
Giữa các khe hở ngón tay lại tràn ra rất nhiều nhũ thịt hắn cũng không thèm để ý, đó chính là minh chứng tốt nhất cho sự mềm mại của nó, có lẽ cho rằng bản thân mình hút liếm thời gian đã lâu, Giang Thái Nhiên cuối cùng cũng buông tha cho bộ ngực sữa của cô.
Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi mơ màng, chìm đắm trong dục vọng và hưởng thụ hồi lâu vẫn không thể bứt ra được, biểu hiện trên khuôn mặt Hựu Nhi có chút say mê khiến hắn lại đẩy mạnh sóng triều giữa các ngón tay hơn.
Hắn chưa bao giờ thấy cô gái nào trong lúc khuôn mặt dâng đầy dục vọng lại có thể đáng yêu như vậy.