Trở Lại 2009 Ta Làm Lại Cuộc Đời

Chương 11: Gặp Lại Bạn Củ



Thời gian thấm thoát đưa thoi, kể từ cái ngày Minh Phương cùng mẹ nàng đến tiệm nhà hắn, đến nay cũng được nửa tháng. Điểm thi tuyển cũng đã được công bố, hơn nữa cũng đưa ra điểm tuyển sinh đầu vào với con số 28 điểm, nhiều hơn năm trước một điểm.

Phạm Long lần này dư đến 10 điểm không tính đến điểm bằng tin học nghề và điểm vùng miền khu vực.

Vì thi đậu vào trường Long Khang là một điều vinh hạnh của cả dòng họ, cho nên rất nhanh chiến tích của Phạm Long được lưu truyền khắp dòng họ, làng xóm láng giềng. thậm chí mẹ hắn còn có ý định mở một buổi tiệc nhỏ đế chúc mừng chuyện này.

Thế nhưng Phạm Long nằng nặc chối từ, thậm chí còn tuyên bố nếu bố mẹ mở tiệc thì hắn sẽ nộp đơn vào trường Văn Hiến. cho nên ái ý định kia mới không có thực hiện.

Thế nhưng một buổi tiệc nhỏ trong gia đình cùng một chiếc bánh kem là chuyện không thể thiếu.

Sau nửa tháng kể từ ngày có kết quả, thì cũng là lúc nộp hồ sơ vào trường Long Khang cũng như là lựa chọn phân ban.

Vì Phạm Long chọn ban C, đây là ban có ít người lựa chọn nhất, cho nên ban C chỉ có 3 lớp, là C1, C2 cùng C3. Phạm Long vì có thành tích học tập kém tại năm lớp 8 và lớp 9 cho nên được xếp vào lớp C3.

Còn Minh Phương vốn là con nhà quan, lại có kết quả học tập học sinh giỏi nhiều năm liên tiếp nên được đưa vào lớp chọn A1, là những nhân tài đỉnh cấp trong khóa tân sinh 2009 này.

Mà từ cái ngày kia đến bây giờ Phạm Long cũng chưa từng gặp Minh Phương lấy một lần. thế nhưng tại sao Phạm Long biết đươc Minh Phương học lớp A1.

Đó là bởi vì hắn tìm trên danh sách học sinh trúng tuyền cùng phân lớp của nhà trường vừa bố cáo.

Năm nay trường Long Khang tổng cộng chiêu vào 990 chỉ tiêu. Được phân bố đều vào các ban.

Ban A có 8 lớp từ A1 đến A8. Ban B cơ bản có 7 lớp từ B1 đến B7, ban C có 3 lớp và cuối cùng ban D có 5 lớp.

Vì Phạm Long chọn ban C, mà ban C và D nổi tiếng là toàn con gái vào học, cho nên Phạm Long khi xếp lớp, hắn nhìn vào bản danh sách thì trong lớp có 42 học sinh, nhưng chỉ có duy nhất một mình hắn là con trai, còn 41 học sinh còn lại là nữ.



Có thể nói Phạm Long chính là đóa hoa tinh khiết giữa một rừng lá xanh. ở lớp C1 và C2 tình hình khá hơn một chút, C1 có 4 nam còng C2 có 6 nam. Tính ra cũng có bạn có bầy, chứ không ai như hắn một mình đơn côi giữa dòng đời lạc lõng.

Vì là trường công lập, cho nên cũng không có đồng phục như các trường bán công, hay tư thục khác. Đồng phục chính là tự mình lo lấy. đối với nam mà nói ngoài quần tây xanh, áo sơ mi trắng, mang giày có quai hậu là được.

Còn nữ sinh thì yêu cầu cao hơn một chút đồng phục là áo dài trắng, vải không được quá mỏng, tránh lộ ra những bộ phận quá n·hạy c·ảm.

Còn đối với hai trường cấp ba khác tại thị trấn thì trường Văn Hiến đồng phục bắt buộc, do nhà trường may, cũng là quần quần tây áo sơ mi, nhưng trên áo và quần đều có logo của trường Văn Hiến.

Còn lại trường Trương Vĩnh Ký đồng phục chính là váy ngắn theo phong cách của nữ sinh Nhật Bản đối với nữ, và quần tây áo sơ mi đối với nam.

Vì có những đồng phục này cho nên mới có chuyện phân biệt trường học, phân biệt học sinh tại các hàng quán.

Vì quán ăn kinh doanh cực kỳ tốt, chỉ trong vòng hơn một tháng danh khí cửa tiệm Chú Cá Mập đánh ra danh khí không nhỏ, thu nhập hằng ngày trừ đi tất cả chi phí, nguyên liệu, nhân công, mặt bằng, điện nước thì một ngày cửa tiệm kiếm lời chí ít 5 triệu. đây chính là một con số không hề nhỏ trong những năm 2009 như thế này.

Vì có tiền rủng rỉnh trong tay, nên mẹ hắn cũng không tiếc mà tiêu pha trên người Phạm Long, huống hồ Phạm Long lúc này chính là con ngoan trò giỏi, được mọi người yêu quý.

Vào thời gian này, phương tiện đi lại của học sinh cấp ba hot nhất là thứ gì, hẳn không cần suy nghĩ nhiều hẳn là ai cũng có thể biết.

Đứng đầu trên mọi sự lựa chọn chính là chiếc Max 50 màu nho hay màu cam, đứng ở vị trí thứ hai chính là Cup 50 hạ bánh lùn. Án ngự trại vị trí thứ ba chính là xe đạp điện.

Nếu như bất kỳ học sinh nào trong thời gian này đi học bằng một trong ba thần khí trên chính là dân nhà giàu thứ thiệt, đi ra ngoài đường còn oai hơn cả bọn được đưa đón bằng xe con 4 bánh.

Đó chính là phong thái, đó chính là trào lưu của học sinh những năm 2009 kéo dài mãi đến năm 2012 mới dần dần hạ nhiệt. vì năm 2012 xuất hiện thần khí quỷ khóc thần sầu Exiter.

Mẹ hắn cũng bắt kịp trào lưu, hơn nữa Phạm Long bình thường khi nhìn ra ngoài đường cũng có mấy lần trầm trồ chiếc Cup 50 hạ bánh lùn của mấy học sinh cấp ba chạy ngoài đường.



Cho nên món quà dành tặng Phạm Long khi hắn đậu vào Long Khang chính là một chiếc Cup 50 màu nâu đỏ, cực kỳ bắt mặt.

Phạm Long tuy là người hai đời, thế nhưng đối với một chiếc Cup như thế kia, ánh mắt của hắn cũng sáng rực. thế nhưng Phạm Long lại có mấy phần tiếc rẻ, vì sao ư! Đương nhiên là lúc này hắn cũng không cần đến chiếc xe này.

Nếu như trước kia hắn ở tại nhà củ, thì chiếc xe này sẽ được phát huy lợi ích tối đa. Thế nhưng lúc này cả gia đình hắn đều ăn ở tại tiệm. mà tiệm chỉ cách trường Long Khang hơn 300 mét mà thôi, đi xe đạp 5 phút là tới, cần gì phải dùng đến xe gắn máy.

Phải biết chiếc xe này có giá trị vào thời điểm này ít nhất cũng 12 triệu. nếu Phạm Long có trong tay 12 triệu này hắn có thể suy nghĩ ra thêm nhiều phương thức mới mẻ để kiếm tiền, chứ không phải là để mua một chiếc xe có giá trị giảm đi theo thời gian.

Thế nhưng đây cũng là tấm lòng của bố mẹ hắn, không nhận là không được.

Qua ngày hôm sau mẹ hắn mang hắn đi mua sách vở cùng một ít văn phòng phẩm để chuẩn bị cho năm học mới, tại Long Khang có tất cả ba nhà sách lớn lần lượt là nhà sách Văn Khoa, nhà sách Trung Tâm cùng nhà sách Xuân Thanh.

Mọi người nghe qua ba cửa hiệu nhà sách văn phòng phẩm này sẽ cho là nhà sách Trung Tâm sẽ là nhà sách lớn nhất, là nhà sách trung tâm của thị trấn. nhưng đó là chiêu trò đánh lừa chủ chủ tiệm nhà sách mà thôi.

Nhà sách khá là nhỏ, văn phòng phẩm lại kém chất lượng, nhưng lại đắt hơn so với mặt bằng chung của thị trường.

Mà mẹ hắn lần này chính là mang hắn đến nhà sách Trung Tâm để mua vật dụng cùng sách vở.

Người ta có câu mạnh vì gạo, bạo vì tiền, con người trong tay có tiền dường như sẽ tự tin hơn rất nhiều, mà mẹ hắn chính là một cái ví dụ điển hình.

Nếu mẹ hắn mua đồ ngoài chợ, mua đồ cho bố hắn, hay mua đồ cho mính mình sẽ trả giá từng đồng từng cắt. thế nhưng lúc này khi mua đồ cho hắn, thậm chí là không cần hỏi giá, chỉ cần hắn thích là được. bao nhiêu đây cũng đủ để thấy mẹ hắn yêu thương hắn đến nhường nào.



Thế nhưng hôm nay mẹ con hắn bị nhà sách chặt một trận thật đẹp mắt, ngoài một sách cơ bản cho các môn tư nhiên ra thù ban C còn phải mua một bộ sách nâng cao bao gồm Văn, Sử, Địa, Anh bốn môn chuyên nghành nâng cao ban C.

Còn chưa tính đến tập ghi chép, toàn bộ là lại vở mở rộng 200 trang giá lên đến 12. 000 đồng một cuốn, tổng cộng là mua 20 cuốn, rồi đến các loại văn phòng phẩm giấy gói, nói chung đủ thứ trên đời, chỉ trong vòng nửa tiếng thôi mà hơn một triệu bay màu trong một cái chớp mắt.

Lúc ra về thì hắn gặp lại Trọng Nhân, là một trong những thằng bạn chung lớp cấp 2 của hắn.

" Long! mày! Bữa giờ may đi đâu! Tao không thấy mày!" vừa nhìn thấy Phạm Long thì Trọng Nhân cũng lên tiếng.

" Mẹ tao mở tiệm trên này! Nên cũng chuyển lên đây ở! Cũng hơn 2 tháng rồi! mày đi mua sách à!" Phạm Long cũng thuận tiện chào hỏi.

" Ừ! Mày vào lớp mấy! tao là A15!" Trọng Nhân cười khà khà nói.

" A15! Xem ra lớp của mày toàn thứ dữ trong đó!" Phạm Long lộ ra một nụ cười tà ác.

" ha ha ha! Toàn là anh em với nhau thôi! Mày vào A mấy?" Trọng Nhân không chú ý đến lại hỏi.

" Tao C3! Lớp tao 42 đứa, mà chỉ có mình tao con trai! Khà khà khà!" Phạm Long lộ ra một nụ cười gian với thằng bạn chí cốt.

" Đù! Mạnh dữ! mày chung lớp với một lũ con gái như thế! có khi nào hẹo giống chúng nó không? Hả Chị Long!" Trọng Nhân trêu chọc.

" Chị cái thằng bố nhà mày!" Phạm Long trợn mắt.

Hai thằng bạn nối khố, bằng hữu tiệm nét, đương nhiên là thân hết chỗ nói. Nghĩ đên tương lai phía sau của thằng bạn này Phạm Long bấc giác thở dài.

Trọng Nhân cái tên này học lực kém cõi, thế nhưng các môn vận động của hắn ta là số một, từ các môn điền kinh, nhảy cao, cho đến nhày xa đều vượt trội so với các thành viên trong lớp, thậm chí là giáo viên thể dục cũng không bằng.

Thế nhưng tên kia sau khi lên cấp ba, bắt đầu một cuộc sống tự lập ( vì nhà xa phải ở trọ) cho nên hắn sống buôn thả, bắt đầu tụ tập với nhóm bạn xấu, trở thành một nhóm đầu gấu trong trường.

Nếu như Phạm Long nhớ không nhầm thì 2 năm sau Trọng Nhân bị đuổi học vì tội đánh nhau. Phạm Long nhớ lần đó hắn cùng cái thằng bạn chí cốt uống 2 két bia.

Sau đó thời gian không lâu thì nghe tin cái thằng bạn của mình bị phán tội tử hình vì vận chuyển mai thúy số lượng lớn.