Phạm Long những lời này khiến cho thầy Sơn nói riêng cũng như toàn bộ giáo viên trong văn phòng nói chung toàn bộ đều sững cả người, không ai có thể nói thêm một câu nào cả.
Bởi vì Phạm Long những lời này nói rất là đúng, trong mấy năm trở lại gần đây tại thị trấn Long Khang này hay tất cả những khu vực khác trên đất nước. giáo dục toàn bộ đều chạy theo thành tích, trường chuẩn, trường điểm, giảng dạy một cách rập khuôn, hầu như là muốn nhồi nhét học sinh vào khuôn khổ mà nhà trường định ra. Đã làm một thế hệ trẻ không có sự sáng tạo, suy nghĩ, và định hướng phát triển phù hợp với bản thân.
Lấy ví dụ gần nhất chính là học sinh tại thị trấn Long Khánh. Một đứa trẻ vừa mới lên bốn thì bố mẹ chúng nó phải làm sao, phải cố gắng hết sức, chạy chọt các mối quan hệ để cho con bọn họ học tại trường mẫu giáo An Bình. Vì đây là trường mẫu giáo trọng điểm của thị trấn.
Rồi khi đứa trẻ đó lên lớp một thì lại phải tập trung mọi nguồn lực cho đứa trẻ đó vào học tại trường tiểu học Kim Đồng. cấp hai thì là trường Lê Quý Đôn và cấp ba là trường Long Khang. Toàn bộ đều là những trường điểm tại thị trấn Long Khang này.
Bố mẹ vì mặt mũi, vì danh tiếng, vì cái thứ là nghĩ tốt cho con cái mà ép con cái của mình học những thứ mà nó không thích, không phù hợp với bản thân, chạy theo thành tích.
Rồi đến nhà trường cũng như thế, luôn chạy theo thành tích. Ví dụ như là học sinh trường Long Khang có tỷ lệ đậu tốt nghiệp năm xxx là 100% dẫn đầu cả tỉnh.
Học sinh trường Long Khang trong kỳ thi tuyển sinh đại học vừa rồi có thành tích rất tốt. thủ khoa khối B 29 điểm các kiểu.
Bố mẹ thì được danh dự, nhà trường thì được vinh quang, nhưng mỗi tội cho học sinh là phải cắm đầu học những thứ hầu như vô bổ, không ứng dụng cho sau này.
" Thưa thầy! em biết tấm lòng của thầy! thế nhưng tâm của em nó lại không theo hướng đó! Em là một người thẳng thắng. với cái tính tình này của em thật sự là không phù hợp làm việc trong môi trường quan chức. Em nghĩ chắc thầy cũng đã hiểu những gì em nói!" Phạm Long nhìn thầy Sơn bằng một ánh mắt thâm sâu.
" Sắp đến giờ vào lớp rồi! em xin phép thầy! em về lớp!" Phạm Long giả vờ nhìn lên đồng hồ rồi khom người cuối chào thầy Sơn một cái rồi xoay mình ra khỏi văn phòng trước ánh mắt ngỡ ngàng của toàn bọ giáo viên.
" ha ha ha! Xem ra trong ba năm tới! cái trường này sẽ không yên ổn rồi! ha ha ha! Quả nhiên là một thanh niên trẻ trâu à! Thầy Sơn! Thầy khổ rồi đấy!" lúc Phạm Long vừa rời đi thì có một thanh âm của một giáo viên nữ vang nên. Cô giáo này không ai khác đó chính là cô Bình giáo viên bộ môn của lớp 10C3.
Nói đoạn cô Bình cũng xách chiếc túi hàng hiệu Gucci fake của mình rời khỏi văn phòng.
. . .
" Long! sao rồi! tui nghe ông bị lão Sơn Ròm gọi lên văn phòng!" Phạm Long vừa vào lớp thì Thảo Nguyên cô bạn thanh mai trúc mã với hắn ngay lập tức dò hỏi.
" Không có gì! Chắc thứ sáu này bị ăn chửi no thôi!" Phạm Long lắc lắc đầu tùy ý nói.
" Soạn văn chưa! Cho mượn đi! Này bà Bình nhìn tui dữ lắm! chắc tý nữa bị bả túm đầu lên kiểm tra!" Phạm Long có chút vội.
" Nay thứ tư mà! Cần gì soạn! hôm nay là tiết cả bài văn 2 tiết vừa rồi!" Thảo Nguyên lườm hắn một cái.
" Vậy hôm nay có bài tập gì không? Cho mượn chép với!" Phạm Long gải gải đầu.
" Không! Nếu rảnh tay! Thì mang sinh với địa ra học bài đi! Nghe tụi C2 nói hôm qua địa kiểm tra 15 phút đấy!" Thảo Nguyên nhỏ giọng nói.
" Ngon!" Phạm Long thở ra một hơi nhẹ nhỏm, xem ra hôm nay rất nhẹ nhàng à.
" Reng! Reng!" một lúc sau cuối cùng tiếng chuông vào tiết cũng vang lên.
Học sinh vào học lúc 12h30, nhưng mãi đến 12h45 mới chính thức vào tiết một buổi chiều, dù sao vẫn có 15 phút đầu giờ.
. . .
Rất nhanh sau đó tiếng chuông báo hiệu đã vang lên, giữa trưa khí trời khá oi bức, cho dù khuôn viên trường có trồng rất nhiều cây xanh, nhưng nhiệt độ trong phòng học cũng rất lớn, một số học sinh không chịu được nóng cơ thể cũng bắt đầu chảy mồ môi.
" Không biết sao nữa! mấy hôm nay nóng quá! chảy hết mỡ rồi!" Lê Thảo Nguyên ngồi cạnh Phạm Long làu bàu.
" Giờ này mà có cốc trà mãn cầu hay là trà chanh giả tay thì ngon biết mấy!" Phạm Long cũng có chút tưởng nhớ nói.
" Hả! còn có mấy món đó nữa à!" Lê Thảo Nguyên nghe Phạm Long làu bàu liền ngạc nhiên, ánh mắt lấp lóe như sao sáng long lanh nhìn Phạm Long.
Hai món thức uống này vào những năm 2009 chưa từng xuất hiện, vào lúc này nóng nhất vẫn là trà sửa trân châu với mức giá 8000/ly hoặc là dừa tắc với mức giá 5000/ly mà thôi. Còn về phần trà dầm mãn cầu hay là trà canh giả tay thì lại là câu chuyện của 15 năm về sau.
Tại sao một người có tâm hồn u50 như Phạm Long lại có những ký ức sâu đâu về hai món thức uống này. nguyên nhân rất đơn giản, vào năm đó khi nền kinh tế suy thoái, các công việc hiện hành bị cắt giảm, Phạm Long cũng là một trong những thành phần bị cắt giảm đó.
Để có tiền sinh hoạt hằng ngày hắn trong thời gian đó phải đi làm một lúc 2 – 3 công việc. ban ngày hắn đi làm chính thức với công việc bàn giấy văn phòng với mức lượng 4tr5/ tháng. Để gia tăng thêm thu nhập thì ban đêm hắn sẽ ra chợ đêm bán hàng nước dạo, trong đó có hai món thức uống này.
Phạm Long nhớ lại ký ức lúc trước, khóe môi không nhịn được mà lộ ra một nụ cười vì năm đó hắn đã quen một cô gái, và người con gái ấy cũng chính là mối tình kiếp trước, một mối tình đậm sâu, sau này dù cô ấy có bỏ hắn ra đi kết hôn với người đàn ông khác, nhưng hắn cũng không bao giờ hối hận, không bao giờ oán giận cô ấy cho dù chỉ một lần.
Khi đó hắn chỉ có thể tự trách bản thân mình, tại sao bản thân lại vô dụng đến thế, tai sao năng lực bản thân lại kém đến như thế.
Tạm gác lại những ký ức đau buồn kiếp trước, lúc này cô Bình cũng đã bước vào lớp. trên tay cô vẫn là chiếc túi Guuci fake.
" Thôi được rồi! ngồi xuống đi! Lớp trường! lên phát bài cho các bạn!" Cô Bình vừa vào lớp liền lấy ra một xấp bài kiểm tra văn hai tiết vừa rồi.
" Có chứ! để sáng mai mình ra chợ xem có mãn cầu xiêm không! nếu có! mai mình làm cho bạn uống!" Phạm Long lộ ra một nụ cười sáng lạn nói nhỏ với Lê Thảo Nguyên rồi đi lên bàn giáo viên phát bài kiểm tra.
Phạm Long vừa phát bài kiểm tra, cũng như là xem điểm của các bạn trong lớp, quả nhiên không hổ danh là dân khối C, dù ít hay nhiều thì bài kiểm tra 2 tiết đầu năm nay cả lớp không một ai dưới điểm trung bình, thậm chí số người 6 điểm cũng rất ít, hình như chỉ có 3 bài 6 điểm mà thôi. số còn lại đại bộ phận đều từ 6,5 đến 8.
Phạm Long phát bài qua một vòng, thế nhưng hắn vẫn chưa thấy bài kiểm tra của mình.
" Cô! Bài kiểm tra của em đâu!" Phạm Long ngạc nhiên hỏi cô Bình.
" Bài của em đây! Em về chỗ đi!" Cô Bình nhìn Phạm Long một cái rồi lộ ra nụ cười khiến cho Phạm Long rợn cả người.
" Được rồi! bài kiểm tra đầu năm này! xem ra các em có thực lực không tệ chút nào, đại đa số các bạn đều có phương thức hành văn rất tốt, nhận thức được vấn đề của đề bài mà từ đó đi sâu vào khía cạnh tác hại của game online!"
" Tuy như thế! Vẫn có một trường hợp đặc biệt! luôn làm khác biệt với tất cả mọi người! đó chính là bạn lớp trưởng của chúng ta đây!" Cô Bình vừa nói liền chỉ tay về phía Phạm Long vẫn đang ngơ ngác.
" Trên tay cô là hai bài văn, một là của bạn Trần Thanh Mai đạt số điểm cao nhất trong bài viết số 1 lần này. và còn đây! Chính là bài của bạn Long lớp trưởng của chúng ta! Cô sẽ lấy hai bài này để làm chuyên mục phân tích đi sâu vào trọng điểm của vấn đề!"
" Được rồi! Thanh Mai! Em lên đây! Đọc rõ bài viết của mình cho các bạn cùng nhau tham khảo!" Cô Bình lộ ra ánh mắt hiền hòa nhìn Trần Thanh Mai lớp phó học tập.
Trần Thanh Mai nhận lấy bài kiểm tra của chính mình, có chút kích động vì con số trên đó là 9 điểm. cô ấy hít một hơi thật sâu bắt đầu đọc diễn cảm bài văn của mình.