Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 920: Ý hơi lộ ra



Người một nhà đang nói chuyện, thì phía ngoài có tiểu nha đầu đi vào bẩm báo, nói là người quý phủ Đỗ đại nhân Bố Chính Sứ ty tặng lễ, đang chờ ở tiền thính. Liên Thủ Tín và Ngũ Lang vội đi đến tiền thính. Bởi vì biết người tới là nhi tử Đỗ đại nhân, tuổi còn nhỏ cũng đi học , liền tiểu Thất cũng theo qua. Tiểu Thất tuổi tuy nhỏ, cũng đã cùng phụ huynh bắt đầu học tiếp khách, tìm hiểu bằng hữu ngang hàng.

Bởi vì không có nữ quyến, nên Liên Mạn Nhi và Trương thị không để ý mấy, mẹ con hai người vẫn ngồi ở trên giường gạch thương lượng chuyện trả lễ tới các phủ.

Thời gian ở Tam Thập Lý Doanh Tử, bởi vì nhớ đến gần Trọng Dương, Liên Mạn Nhi đã nghĩ danh mục quà tặng xong, cũng đem theo rất nhiều thổ sản tới đây chuẩn bị tặng lễ.

Qua một hồi lâu Liên Thủ Tín, Ngũ Lang bọn họ cũng không trở lại, có tiểu nha đầu tiến vào bẩm báo, nguyên lai lại có mấy nhà tặng lễ nữa, trong đó cũng có đưa thiệp mời, cũng có mang quà, lần này trừ tặng lễ ra còn đưa lên thiếp mời, ước hẹn tham gia tiệc rượu.

Phía ngoài có người tới tặng lễ thì Ngũ Lang ở phía trước cho người nhận lấy, còn danh mục quà tặng thì đưa đến hậu viện để Trương thị và Liên Mạn Nhi xem. Liên Mạn Nhi xem rồi, trong lòng tự sắp xếp có cái để lại nhà mình dùng, có cái đóng gói tốt cho vào kho, hoặc có chỗ dùng khác, mỗi thứ đều có công dụng khác nhau.

Cứ như vậy, bận rộn tới trưa, đợi đến thời điểm buổi trưa, người một nhà mới rảnh rỗi, tiếp tục thương nghị chuyện buổi sáng chưa nói xong.

Bên này thu lễ các nhà, bên kia bọn họ chuẩn bị gửi tặng lễ lại cho các nơi cũng cần phân chia, trong đó có nơi cần Liên Thủ Tín, Ngũ Lang tự mình đưa tới cửa , cũng có nơi để quản sự đưa qua là được.

Phần đầu tiên là quà tặng trong ngày lễ cho Trầm gia, lễ này cần phải tự mình đưa đi .

” Sáng sớm ta liền phái người đi nghe ngóng, Lục gia bây giờ còn không về nhà, nói là đang ở trên đường, ngày mai mới có thể trở về.” Ngũ Lang liền nói.

“Chúng ta đã tới thì cũng không cần nhất định chờ Lục gia trở lại. Lễ cứ đưa qua trước đi. Chờ Lục gia trở lại, hoặc là triệu kiến, hoặc là chúng ta gửi thiệp đi bái hội lần nữa.” Liên Mạn Nhi liền nói.

Liên Thủ Tín, Ngũ Lang cùng tiểu Thất muốn đến cửa bái hội, Liên Mạn Nhi và Trương thị cũng muốn đến Trầm phủ bái hội Đại Thái Thái cùng Tam Phu nhân và nữ quyến.

“Nên như vậy.” Ngũ Lang gật đầu, “Chúng ta còn phải chuẩn bị bữa tiệc, cũng không cần đợi?”

“Ừ, giống nhau .” Liên Mạn Nhi gật đầu đáp, “Lục gia không có ở đây, Tiểu Cửu hẳn là ở nhà. Trầm gia còn có Tam gia cùng những người khác. Chờ Lục gia trở lại, thấy lúc nào thuận tiện chúng ta xin bái phỏng cũng được.”

Tất cả mọi người gật đầu nói tốt.

Thương nghị một hồi, liền quyết định mở tiệc rượu chúc mừng. Bận rộn sai người đi tặng lễ đưa thiếp mời các nơi, lại có mấy nhà cần Liên Thủ Tín, Ngũ Lang tự mình đi, cũng an bài thỏa đáng trước. Vẫn không ngừng có người đưa quà tặng trong ngày lễ cùng hạ lễ như cũ, tất cả họ đều có quản sự tiếp đãi. Người một nhà ăn cơm trưa, nghỉ ngơi một lúc liền đổi xiêm y, đem theo các loại lễ vật rồi ngồi xe hướng Trầm phủ mà đi.

Sáng sớm bái thiếp đã gửi qua, vì vậy bọn họ đến trước cửa thì có quản sự tiếp đãi mời vào bên trong phủ. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang cùng tiểu Thất được đón vào phòng lớn Tiền viện, gặp Tam gia của Trầm gia cùng Trầm Khiêm, sau đó còn gặp Sở tiên sinh. Liên Mạn Nhi và Trương thị thì trực tiếp được đón vào cổng trong.

Liên Mạn Nhi xuống cỗ kiệu. Liếc mắt liền nhìn thấy Trầm Tam phu nhân mang theo hai tiểu nữ nhi Trầm Nghị cùng Trầm Thi, cùng một đám nha đầu bà tử nối đuôi nhau đi ra.

“Biết mọi người sẽ tới. Ta cùng hai nha đầu đã mong đợi từ sớm rồi!” Trầm Tam Phu nhân mang theo Trầm Nghị cùng Trầm Thi chào đón.

Khách và chủ gặp mặt, cười cười nói nói vào sân, tới bên trong nhà mới lại lần nữa làm lễ ra mắt, mọi người phân chủ khách ngồi xuống.

Trầm Tam Phu nhân cùng Trương thị ở trên giường gạch ngồi đối diện, Liên Mạn Nhi cùng Trầm Nghị, Trầm Thi hai người lần lượt ngồi trên ghế cạnh giường. Ở Trầm gia, trừ Trầm Lục, Trầm Cửu cùng Trầm Cẩn, Liên Mạn Nhi cùng hai người Trầm Nghị, Trầm Thi là quen thuộc nhất, các nàng số tuổi gần nhau, hai năm qua lại thường gặp mặt nên đã thành bằng hữu rất tốt.

Bọn nha đầu đưa trà và trái cây lên, song phương hàn huyên một phen. Trương thị liền hỏi làm sao không gặp được Đại Thái Thái.

“. . . . . . Cùng Đại lão gia đi Nhâm Khâu ( tên huyện ở tỉnh Hà Bắc Trung Quốc ).” Trầm Tam Phu nhân liền nói.

Liên Mạn Nhi vội lén nháy mắt với Trương thị, Trương thị ồ một tiếng liền không hỏi nhiều hơn nữa.

Cùng Trầm gia các nữ quyến lui tới nhiều, không biết có phải là từ người nào bày mưu đặt kế hay không, mà một chút bí sự của Trầm phủ, cứ từng chút từng chút truyền đến trong lỗ tai Liên Mạn Nhi. Hôm nay, theo Liên Mạn Nhi biết, Trầm gia phòng thứ nhất đông đảo, nhưng tại phủ thành được đặc biệt ở trong tòa nhà lớn này, cũng chỉ có một nhánh con trưởng cháu trưởng thôi, cũng chính là đương gia Trầm gia hiện giờ – Trầm Lục.

Trầm Tam cũng là dòng chính thống, là con trai trưởng chi thứ hai, bởi vì thuở nhỏ bị đả thương qua nên không thể nhập ngũ, lại là trưởng tử nên xử lý công việc lão luyện. Hắn lại cùng Trầm Lục hợp ý, đối với Trầm Lục trung thành tận tâm, vì vậy cũng ở lại trong phủ, cùng Trầm Tam Phu nhân giúp đỡ Trầm Lục quản lý việc nhà.

Hôm nay, hai vợ chồng này ở bên trong phủ Tây khu vực ngay sau phòng lớn cách một cái ngõ hẻm.

Đại phòng Trầm phủ ngay phía sau, cách một cái ngõ hẻm là hai phòng có kích thước nhỏ hơn đại phòng một chút, trưởng chi thứ hai cùng nhân khẩu phòng hai phòng ba ở. Mà chung quanh ba phòng lớn này, còn có rất nhiều phòng lớn nhỏ không đều, liên tiếp thành một vùng phòng ốc, rất nhiều tộc nhân Trầm gia tập trung ở chỗ này. Những người này cùng họ nhưng khác chi, xa gần thân sơ đều không giống nhau. Con cháu Trầm gia đại đa số không phải xuất than từ quân đội, mà là người đọc sách theo khoa cử.

Trong Trầm phủ, đường đằng trước phía Đông Đại trạch có một giáo trường lớn vô cùng, có võ sư đặc biệt dạy chúng đệ tử võ nghệ và cưỡi ngựa bắn cung. Trầm gia có tộc nhân khác học, tất cả chi phí là con cháu trưởng dòng chính gánh vác, phàm là đệ tử Trầm gia bất luận xa gần , đều được nhập học. Dĩ nhiên, cũng có người gia cảnh vô cùng tốt, nguyện ý mời tiên sinh khác một mình dạy đệ tử . Ví dụ như Trầm Cửu chính là như thế.

Nói đến Trầm Cửu, làm cho người ta không khỏi liền nghĩ đến Đại Thái Thái Thạch thị.

Đại lão gia Trầm gia, đại thái thái Thạch thị cùng Trầm Cửu ở Trầm gia tồn tại rất đặc thù.

Đại lão gia Trầm gia niên kỉ hiện giờ đã hơn năm mươi. Cái tuổi này, mặc dù khó mà nói là tráng niên, nhưng cũng không thể nói là tuổi dưỡng lão. Dựa theo lẽ thường, hiện tại gia chủ Trầm gia hẳn là ông ta, sau mới có thể đến phiên Trầm Lục.

Sau khi biết sự tồn tại của Đại lão gia cùng Thạch thị, chuyện này quấy nhiễu Liên Mạn Nhi một thời gian ngắn, cho đến gần đây, nàng mới từ trong miệng đám người Tam Phu nhân biết đại khái nguyên do.

Trầm gia là nhờ quân công mà lập nghiệp, vì vậy lão tổ tông định ra gia huấn mỗi một gia chủ cần phải tập võ nhập ngũ, đảm nhiệm quan võ. Nhưng đến Đại lão gia nơi này, lại cứ khăng khăng một mực mà chán ghét võ. Tổ phụ Trầm Lục, cũng chính là phụ thân Đại lão gia vừa bắt đầu còn đối với Đại lão gia có hi vọng, mặc dù rất chán ghét võ, võ công hơi kém, nhưng chỉ cần có thể trị quân, Trầm gia tự có lương tướng phụ tá đắc lực cho ông. Nhưng khiến tổ phụ Trầm Lục thất vọng chính là Đại lão gia không chỉ không có hứng thú đối với trị quân, hơn nữa còn không có thiên phú.

Kết quả cuối cùng, là tổ phụ Trầm Lục ở trong mấy huynh đệ Trầm Lục tuyển chọn ra Trầm Lục làm người thừa kế. Trầm Lục chính là người xuất sắc nhất ở trong đám huynh đệ, được tổ phụ thích nhất, vì vậy khi ra cái quyết định này, tổ phụ Trầm Lục cũng không có quá mức khó làm.

Mặc dù như thế, khi đó tổ phụ Trầm Lục còn không có hoàn toàn buông tha cho Đại lão gia. Nhưng Đại lão gia lại phạm vào một chuyện khác, đi ngược với ý nguyện của tổ phụ Trầm Lục.

Trầm Lục cùng Trầm Cẩn đều là Trầm gia Đại lão gia cùng vợ cả sinh. Người vợ chính thức này là tổ phụ Trầm Lục đã chọn cho Đại lão gia, tự nhiên rất được lão nhân gia thích. Có điều không may, vị phu nhân này vào lúc Trầm Cẩn còn rất nhỏ đã nhiễm bệnh qua đời. Đại lão gia tuân theo mệnh lệnh của cha, cưới người thứ hai là Nhâm phu nhân.

Vị phu nhân này xuất giá không lâu liền nhanh nhiễm bệnh, mạnh mẽ qua đời, không có để lại một đứa con trai nửa người con gái.

Vị phu nhân này sau khi qua đời, Đại lão gia trông giữ qua tang kỳ, liền cưới vị phu nhân thứ ba, cũng chính là Đại Thái Thái Thạch thị hiện giờ. Cửa hôn sự này, bị tổ phụ Trầm Lục mãnh liệt phản đối, nhưng Đại lão gia một mực giữ chủ kiến, mùa đông khắc nghiệt mà ở trước cửa phòng tổ phụ Trầm Lục quỳ một ngày một đêm, thề phải cưới Thạch thị vào cửa.

Không có phụ thân nào có thể thấy nhi tử chết trước mắt.

Cuối cùng, Trầm Đại lão gia được như nguyện cưới Thạch thị vào cửa, cũng từ đây hoàn toàn mất đi tư cách kế nhiệm gia chủ. Nhưng đồng thời, ông chiếm được chuyện ông vẫn hướng tới, thoát khỏi thế hệ Trầm gia, tiến vào trong triều làm quan. Thạch thị cũng bởi vì không được bố chồng thích, sau khi vào cửa, tuy là vợ con trai cả nhưng lại không có quyền xử lý công việc.

Vì vậy, phòng Trầm Đại lão gia mặc dù vẫn ở Trầm phủ như cũ, nhưng lại đem nội thất mang ra ngoài ở, để lại phòng cho Trầm Lục.

Hiện giờ, Trầm Đại lão gia đã làm quan mấy năm ở kinh thành, lại tự mình xin chỉ đi tây Nam nhậm chức ở Nhâm Khâu, Đại Thái Thái Thạch thị đương nhiên cũng đi theo. So với Trầm Đại lão gia bị tước đoạt tư cách kế nhiệm gia chủ, Thạch thị ở Trầm phủ khó đặt chân hơn. Sau khi bà sinh hạ Trầm Cửu liền chủ động đem Trầm Cửu cho làm con thừa tự để dứt khỏi tứ phòng.

Trầm Cửu ở lúc còn rất nhỏ, liền không ở bên người Thạch thị, chờ lớn lên một chút thì dứt khoát đi theo Trầm Lục, do Trầm Lục chịu trách nhiệm nuôi dạy.

Những năm này, Thạch thị cũng không tranh giành quyền lực quản gia, đối với huynh muội Trầm Lục cùng Trầm Cẩn cho tới bây giờ đều dè dặt, cẩn trọng từng li từng tí, không dám lên mặt mẹ kế, hơn nữa đối với việc an bài người ruột thịt duy nhất là Trầm Cửu, Thạch thị mới dần dần ở Trầm gia đứng vững vàng gót chân.

Liên Mạn Nhi có thể hiểu rõ đến những chuyện này, đương nhiên là do người cầm quyền Trầm gia có ý để biết. Nhưng là, những chuyện cũ này, cũng không có người nói rành mạch rõ ràng cho nàng biết, rất nhiều chuyện vẫn còn để lại nghi vấn.

Nói thí dụ như, tại sao Trầm gia phản đối Thạch thị vào cửa như vậy? tại sao Thạch thị đặt chân ở Trầm gia lại khó? Từ nghe dăm ba câu bên trong, Liên Mạn Nhi có thể đoán được, nguyên nhân này không chỉ có Trầm Đại lão gia chán ghét võ, tuyệt đối không chỉ đơn giản như mặt ngoài.

Dĩ nhiên, so với nghi vấn thì Liên Mạn Nhi đối với Trầm gia càng hiểu rõ hơn.

Nói thí dụ như, nàng rốt cuộc biết nguyên nhân tại sao Trầm Lục tuổi còn nhỏ lại phải gánh chịu trọng trách nặng nề. Nàng cũng biết, tại sao Trầm Cửu không thân cận cùng Đại Thái Thái, ngược lại cùng Trầm Lục và Trầm Cẩn thân cận hơn, nguyên nhân ở địa vị đặc thù của Trầm gia.

Đây là tình huống Trầm gia ở phủ thành, về phần Trầm gia mấy phòng khác trong dòng chính thì phân tán ở các nơi phủ Liêu Đông. Trong đó ở biên thành có nhân khẩu hai phòng, đệ tử nhập ngũ cùng Trầm Lục quan hệ cực kỳ mật thiết.

“Lập tức tới Trọng Dương rồi, mọi người một nhà đều tới, Lục gia cũng sắp trở lại, cái này, chúng ta sẽ rất náo nhiệt!” Tam Phu nhân cười nói.