Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 35: Gặp lại Twilight



Chương 30: Gặp lại Twilight

Chương 30:

Đoàng!

Phụt!

Giữa nơi đồng không mông quạnh.

Một tiếng súng bất chợt vang lên.

Đánh động tất cả mọi người ở đây.

Một thứ gì đó nhớt nhát bắn lên mặt, Yelena.

Cô bé hé mở mắt ra thì thấy.

Tên lính tuần tra vừa mới đang định kết thúc cô đã vô lực đổ gục trên mặt đất, cây nỏ của hắn thì bị rơi khỏi tay, nằm ngay trước mặt cô.

Đầu của hắn bị nổ toang như dưa hấu bị đập vỡ, máu thấm dần xuống mặt tuyết, đủ thấy lực bắn của viên đạn mạnh như thế nào.

Yelena sững sờ chạm vào má mình, vào chỗ v·ết m·áu bắn lên.

Cô bé sợ hãi lùi lại theo quán tính, nhưng nó không chiếm cứ tâm trí cô quá lâu.

Suy cho cùng, đây không phải lần đầu tiên cô thấy n·gười c·hết.

Thế nên trước cả đám lính, cô là người đầu tiên lấy lại tinh thần, cô vô thức nhìn qua hướng phát ra t·iếng n·ổ súng.

Ở đó, một thân ảnh nhỏ bé, đeo mặt nạ nửa mặt, mặc một bộ quân phục đen không gọn gàng lắm đang đứng trên một đồi tuyết nhỏ,

phẫn nộ nhìn xuống phía đám lính tuần tra.

……..



Trong lúc Yelena nhìn sang phía thân ảnh đó, đám lính tuần tra cũng kịp bừng tỉnh và tìm chỗ che chắn.

Phải biết, súng là một khái niệm mới lạ ở Terra.

Bởi, súng là v·ũ k·hí được độc quyền chế tạo tại Laterano và rất ít được sử dụng bới những chủng tộc khác ngoài Sankta.

Nhưng với những hiến pháp tự do về súng đạn ở đó, hầu như tất cả Sankta đều có tài thiện xạ kinh khủng kh·iếp. Họ có thể dễ dàng bắn

trúng những mục tiêu di động với tốc độ cao ở khoảng cách trên 100m.

Điều đầu tiên cần phải làm khi bị một Sankta nhắm vào, hãy tìm một chỗ che chắn. Súng có tốc độ ra đạn rất nhanh, nhưng không có sức

công phá mạnh mẽ như nỏ, chúng khó có thể xuyên thủng những lớp công sự dày đặc.

Súng có thể bắn liên thanh, nhưng cần một khoảng thời gian nạp đạn, đó chính là lúc để xông lên.

Đây là tư duy cơ bản mà ai cũng phải biết.

Phát bắn vừa nãy có sức công phá quá khủng kh·iếp, tuy không tận mắt, nhưng nhìn thấy hình ảnh đồng đội mình làm gương, chúng

không dám vong động mà chờ thời cơ.

Nhưng trái với tưởng tượng của những tên lính tuần tra, Twilight không tiếp tục bắn cảnh cáo.

Cậu tranh thủ thời gian tiếp cận vị trí của Yelena.

Vừa nãy, tâm trạng của cậu thay đổi từ kiên định sang giận dữ khi thấy tên lính tuần tra chỉa nỏ vào Yelena, nó biến đổi đầu đạn của

Inferno Strike từ đạn thường thành đạn xuyên phá, nhưng điểm yếu là chỉ có thể bắn được một lần và cần thời gian làm nguội nòng.

Tranh thủ lúc chúng chưa phát hiện cố gắng tiếp cận bảo vệ cô bé, đồng thời kéo dãn khoảng cách với những tên lính.

Đứng chắn trước mặt Yelena, Twilight kéo mặt nạ xuống hỏi.

“Nhóc không b·ị t·hương ở đâu chứ.”

“Không, nhưng sao cậu lại ở đây?” Yelena vui mừng khi lại thấy cậu, nhưng cô cũng bắt đầu thấy lo lắng cho cậu.

Twilight vừa g·iết một tên lính trong nháy mắt, nhưng cô không nghĩ cậu có thể chống lại ba tên còn lại.

“Chuyện dài lắm, anh mài sẽ kể sau.” Twilight lấy một chiếc khăn tay từ trong balo phía sau, lau v·ết m·áu cùng bụi bẩn trên mặt cho cô bé.

“Bây giờ, xử lí chuyện này trước đã.” Lau sạch khuôn mặt Yelena, để lộ ra làn da trắng mịn như tuyết, Twilight đưa luôn chiếc khăn cho cô

bé cầm.

Cậu cất khẩu Inferno Strike vào trong balo lại rồi rút ra chiếc gậy phép.

Có vẻ bên kia đám lính tuần tra cũng đã nhận ra, đặc biệt là khi cậu cất khẩu súng đi, Twilight không thể bắn tiếp.

Chúng nở một nụ cười giận giữ, rồi từ từ tiếp cận hai đứa trẻ.

Trên cánh đồng tuyết của Northern Tundrae.

Nơi được gọi là lò chôn Infected.

Ba người đàn ông trưởng thành trực thuộc đơn vị tuần tra khét tiếng mang theo địch ý không hề che giấu nhắm vào hai đứa trẻ còn

chưa đến 10 tuổi.

Nhưng kì lạ là bọn chúng chả hề cảm thấy sợ hãi hay lo lắng tí nào.



Yelena thì vẫn còn hơi nớm nớp, nhưng trước khi cô kịp nới gì, Twilight đã mở lời trước.

“Thông thường thì khi gặp phải nguy hiểm thì anh hay khích lệ mọi người bằng một vài câu đùa đơn giản. Nhưng có vẻ như giờ thì không

hợp nhỉ.” Twilight đùa nói, cậu trông cực kì lạc quan, nhưng Yelena thấy khuôn mặt của cậu hiện lên vẻ u sầu, đặc biệt là khi nhắc tới chữ

“Mọi người”.

Nhưng nó biến mất rất nhanh, Twilight sốc lại tinh thần tiếp tục nói.

“Thế nên anh chỉ nói một câu thôi.”

“Nhóc tin anh chứ?”

Câu nói tưởng chừng cực kì đơn giản, nhưng chỉ nhiêu đó là đủ để đánh bay mọi lo lắng trong Yelena.

Không biết từ bao giờ, cô đã vô điều kiện tin tưởng cậu bé trước mắt mình.

Yelena lấy lại tinh thần, cô đứng thẳng dậy, kiên định đứng ngay sát bên cậu.

Twilight “…”

“Không không, anh không nói là nhóc cần phải giúp đỡ anh để đánh bại đám lính đó, nhóc chưa đủ tuổi đâu, nên lùi lại chút đi, và đừng lo

cho anh, mới chỉ mấy tên lính quèn này chưa đủ để đe dọa Twilight này đâu.” Cậu vội đính chính.

Yelena có tinh thần đấy, nhưng nếu đi lên chả khác gì dâng mạng cho địch vậy, lúc đó cậu còn phải phân tâm đi bảo vệ cô bé nữa.

Biết mình hiểu sai ý, Yelena mang theo một tia xấu hổ, nhưng cũng kèm theo vệt hờn dỗi nhưng cũng kèm theo sự lo lắng.

Nhưng cô vẫn nghe lời lùi ra phía sau Twilight. Như cậu nói, cô tin cậu ta không, và câu trả lời là có.

Thế là đủ để Twilight có lý do để làm hết sức mình.

Lúc này, đám lính tuần tra đã đến rất gần.

“Một tên nhóc nữa à, thật khó tin khi nó vừa g·iết một trong số chúng ta đấy.”

“Này nhóc con, mày liệu hồn mà bỏ tất cả mọi thứ ra và quỳ xuống đất đi.” Một tên rút kiếm ra h·ăm d·ọa nói.

“Còn nếu không, ta sẽ không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mày đâu.” Một tên khác tiếp lời, cũng rút kiếm ra. Trong khi tên còn lại đã gài tên

vào nỏ.

Đối mặt ba tên lính được huấn luyện, Twilight không những không hề có tí run sợ nào, cậu thậm chí còn trào phúng ngược lại chúng.

“Ha ha, một lũ c·ướp ngày chỉ biết ăn h·iếp người thường mà còn dám lên mặt à. Học thứ người Ursine giờ tệ tới mức này rồi sao.”

Nói rồi, cậu quay sang hỏi Yelena phía sau.

“Này mới nãy tên nào đánh nhóc vậy, tên trong có vẻ ngáo ngáo đứng giữa à, hay là tên thỏ đế cầm nỏ đứng tít sau kia.”

“Tên cậu nói đầu tiên ấy.” Yelena không hề do dự trả lời, cô vẫn còn nhớ như in tên đã đá mình lắn mấy vòng ấy.

“Vậy sao.” Twilight nhìn lại về phía ba tên lính đang thủ thế, ánh mắt cậu lộ ra một vệt tinh quang.

“Vậy để Twilight vĩ đại này giáo huấn bọn hắn thế nào mới gọi là đánh nhau nhé, học phí sẽ là mạng của mấy người, đồng ý không, lũ thất

bại của tạo hóa?”

“Nhóc con, mày dám.”

Không đợi tên ở giữa lên tiếng, tên đồng bọn của hắn đã mất hết kiên nhẫn khi bị chế nhạo liên tục. Hắn lao về phía Twilight định chém c·hết cậu.

Nhưng Twilight nhanh tay hơn.

“Ngu dốt.”

Từ cánh tay đã thủ sẵn mò vào trong balo, cậu lấy ra một vật hình hộp trụ tròn kì lạ, rút chốt rồi ném về phía tên đang lao vào.

Theo quán tính, tên lính chém hạ vật thể đang lao tới ấy. Nhưng vừa chạm vào, nó đã p·hát n·ổ.

“Nhắm mắt vào Yelena!” Twilight hét lớn, rồi cậu cũng kéo tay mặt che luôn phần mắt.

Yelena nghe lời dùng hai tay nhỏ che lại mắt, tai thỏ cũng cụp xuống.

Đám lính thì không may mắn như vậy, ngay khoảng khắc lưỡi kiếm chạm vào vật thể kia, nó p·hát n·ổ, khiến cả ba tên lính choáng váng

che mắt gào thét.

Mở được mắt ra, trước mặt bọn chúng đã trắng xóa.

Vụ nổ choáng ban đã nãy khiến chúng mất đi phương hướng, giờ đây đố ai phân biệt được đông tây nam bắc.

Thứ mà Twilight vừa ném ra chính là một quả lựu đạn khói choáng, được chế tạo đặc biệt và tích hợp công dụng của lựu đan khói và lựu

đạn choáng.

Khi chạm vào vật thể, nó sẽ nổ và tạo nên hiệu quả như trên.

“Khụ khụ.”

Đám lính không thể làm gì ngoài việc vung kiếm loạn xạ cố gọi tên xác định vị trí đồng đội.

Nhưng Twilight không chờ chúng.



Với khả năng định vị thân nhiệt, bắt đầu từ tên lính cầm nỏ đứng xa nhất, một con dao bay xuyên làn khói, găm vào ngay giữa cổ họng

hắn.

Máu xộc ra từ sau lớp mũ bảo hiểm, tên lính đưa tay cố cầm máu đang tuôn ra từ cổ hắn, nhưng vô ích. Chẳng bao lâu, đã ngã xuống mà

vẫn chưa hiểu tại sao mình c·hết.

Không nghe đươc thanh âm của đồng bọn, hai tên lính cầm kiếm, do đứng gần nên có thể lờ mờ thấy hình bóng, lập tức tiếp cận lẫn

nhau.

Không thể công nhận, dù sâu mọt thế nào đi nữa thì bọn chúng cũng được huấn luyện rất bài bản.

Nhưng không vì tán dương mà tha cho chúng được, Twilight đưa cây gậy phép lên.

Hai tên lính vừa nhìn thấy thân ảnh nhau, chưa kịp vui mừng thì một q·uả c·ầu l·ửa đã bay thẳng vào trong cơ thể của tên lính.

Chưa đến một giây sau, q·uả c·ầu l·ửa bộc phát, đẩy hắn bay đi theo quán tính, đồng thời tạo ra một màn lửa bao trùm lấy cơ thể hắn.

Bị t·hiêu s·ống, tên lính đau đớn cắn răng, chỉ sau vài giây, ngọn lửa đã tắt hẳn, tên lính loạng chạng định bò dậy, nhưng chưa kịp đứng

thẳng thì thêm một quả nữa đã bắn ngay vào người hắn.

Đạn Arts có tính chất xuyên giáp, áo giáp bảo hộ chẳng thể giúp hắn sống lâu hơn.

Tên lính cũng tức tưởi c·hết vì bỏng.

“Aaaa!”

Chứng kiến thảm cảnh của đồng đội, tên lính còn lại, cũng là tên đã đá Yelena không còn bình tĩnh nổi nữa, hắn mất mình tĩnh lao thẳng

về hướng q·uả c·ầu l·ửa bắn tới.

Lúc này khói cũng dần tan, tên lính thấy rõ thân ảnh Twilight vẫn cầm trong tay cây gậy phép chưa hạ xuống.

Hiển nhiên cậu là người vừa bắn ra hai quả cầu đó.

Tên lính gương kiếm thục mạng lao đến chỗ Twilight.

Nếu còn muốn sống, phải g·iết cậu ngay.

Hắn nghĩ vậy.

Nhưng thấy thế, Twilight bật cười.

Ánh mắt cậu lóe lên vẻ tàn nhẫn.

“Ngu dốt.”

Cậu dùng cây gậy quét nhẹ một đường thẳng, thậm chí không cần niệm chú, một hàng rào lửa lập tức được dựng lên chắn ngay trước

cậu.

Theo đà, tên lính bất chấp lao qua nó, và thứ đợi hắn là.

Một hố sâu nhỏ nằm ngay dưới chân hắn.

Tên lính đạp ngay vào giữa nó, mất đà ngã xuống.

Vừa chống tay dậy, cây gậy phép của Twilight đã chĩa ngay đầu hắn.

“Làm ơn, tha cho tôi, tôi còn…” Tên lính cầu xin tha thứ.

Nhưng Twilight không có ý định tha cho hắn.

“Trễ rồi, sao lúc những người ngươi đã g·iết van xin như thế, người không tha cho họ?”

Dứt lời ngọn lửa cực nóng phát ra từ đầu gậy phép lan lên ngươi tên lính.

“Gáhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!”

Ngọn lửa tức giận có thể nung chảy cả đá, tên lính đau đớn c·hết dần c·hết mòn, trong khi Twilight xoay người về chỗ Yelena.

“Không làm nhóc sợ chứ?” Twilight thừa nhận cậu có hơi quá tay.

“Ưm.” Yelena lắc đầu, cô hiểu Twilight khiến tên lính kia đau đớn là vì hắn đá mình.

Lúc này, cô bé mới thực sự nhận ra, người trước mắt là Twilight.

Vỡ òa nước mắt, cô bé nhào vào ôm lấy cậu.

Bất chợt bị nhào vào đè xuống, Twilight cũng chưa hiểu gì, nhưng cậu biết mình không nên đẩy cô bé ra.

Khóc một hồi, trút bỏ được tâm sự, Yelena mới bình tỉnh đỏ mặt bỏ tay ra.

Twilight mỉm cười đứng dậy, thấy Yelena như bình thường khiến cậu thứ thái hơn không ít.

“Đúng rồi, sao nhóc lại ở đây vậy.” Twilight hỏi, cậu đang tính quay lại thị trấn thì bất ngờ phát hiện 4 thân nhiệt nằm trong tầm rada của

mình nên mới chạy tới xem.

Ai ngờ được lại gặp đúng lúc Yelena gặp nguy hiểm.

“Chuyện là như thế này.” Yelena thuật lại chuyện đã xảy ra cho Twilight, rồi cô thúc dục cậu cứu cha mẹ mình.

“Cha mẹ tôi vẫn còn ở phía sau, câu có thể cứu họ không?” Yelena mong đơi hỏi.

Mắt cô bé hiện lên rõ vẻ lo lắng, cha mẹ cô bảo họ sẽ đuổi theo ngay nhưng đám lính truy đuổi họ lại đuổi tới.



Có điều gì đó khiến cô bất an.

Nhưng Twilight lại lắc đầu, rút súng ra, nó đã trở lại dạng thường vì cậu đã ổn định tâm lý, vẻ mặt cậu trở nên khó coi.

Twilight vừa cảm nhận được một lượng lớn thân nhiệt đang đến gần, hiển nhiên là đám lính còn lại đã phát giác ra.

Nhưng bỗng nhiên, mặt cậu giản ra, cậu vui mừng thở dài.

“Gì vậy?” Yelena nghiêng đầu khó hiểu.

“Không có gì, họ tới rồi.”

Twilight không còn lo lắng nữa, cậu nắm tay Yelena thoải mái đi về phía đám lính.

“Đi nào, đi kiếm cha mẹ nhóc thôi.”

“Ừm.” Yelena vui vẻ gật đầu chạy theo cậu.

-----------------------------

--------------

Đúng như Twilight nghĩ, tiếng súng cùng tiếng la hét đã đánh động đến lũ lính còn lại.

Hai bên nhanh chóng chạm mặt nhau.

Dưới ánh nắng gay gắt đầu giờ chiều.

Ở một bên là Twilight đang đứng chắn trước mặt Yelena, cô bé thì nắm chặt lấy tay cậu.

Bên phía đối diện, là 10 tên lính tuần tra được vũ trang đang chằm chằm nhìn vào hai người họ, dẫn đầu bời tên phó chỉ huy.

Giữa hai bên là một chiếc mũ bảo hộ dính đầy máu của đội tuần tra.

Không giống như ba tên lính lúc trước, những tên này không trực tiếp lao lên ngay mà bị tên đội phó ngăn lại.

Vừa nãy, lúc hai bên gặp nhau, Twilight đã ngay trực tiếp ném chiếc mũ dính máu của tên lính bị găm dao vào cổ ngay trước mặt bọn họ,

đồng thời nhe răng cười “ngây thơ” trước họ.

Nhưng nhìn cảnh tượng này, phân nửa đám lính đã thấy rởn tóc gáy.

Phân nửa mấy tên đi trước xác cũng đã lạnh.

Mà kẻ s·át h·ại bọn chúng không ai khác ngoài đứa nhóc đang đứng trước mặt.

Thế nên tên đội phó không thể hành sự cẩn thận.

Khoảng cách lúc tiếng súng nổ và tiếng la hét được nghe thấy mới chỉ không quá 10p.

Nếu tên nhóc kia thực sự có thể hạ sát 3 tên lính có vũ trang thì tốn thêm 20p để có thể làm gỏi 10 tên còn lại không phải là không thể

xảy ra.

Trái ngược với sự căng thẳng của bọn lính, Twilight chỉ đứng cười không nói gì, điều này càng khiến đám lính càng không dám vong động.

Nhưng đứng nhìn nhau mãi cũng không phải là cách.

Tên đội phó nghĩ tới một thứ gì đó.

“Ta có câu hỏi cho ngươi, kẻ lạ mặt.” Hắn thận trọng bước ra phía trước ba bước nói.

Hắn không gọi Twilight là nhóc con chứng tỏ rằng cậu được coi là ngang hàng hắn, hoặc chỉ là tên đội phó đang kiêng kị chuyện gì đó.

“Ngươi có giấy phép nhập cảnh Ursus không.”

“?” Tuy không biết hắn đang làm gì, nhưng Twilight vẫn trả lời.

“Không có.”

Và cậu cũng đã bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.

Nãy giờ cậu chỉ cố gắng diễn để câu thời gian bọn chúng thôi, nếu đám lính đồng loạt lao lên thì nếu không cẩn thận thì sẽ gặp nguy hiểm.

Nghe được, tên đội phó suy tư thứ gì đó, rồi hắn rút kiếm, nói tiếp.

“Câu cuối cùng, ngươi có phải gián điệp từ ngoại bang không?”

Hắn hỏi câu này là vì nhìn thấy khẩu súng trên tay còn lại của Twilight.

“Không.” Twilight cũng tiếp tục trả lời.

Nhưng giờ khắc này, quai hàm cậu đã nhếch hẳn lên.

Câu giờ thế là thành công rồi.

Twilight vui nghĩ.

Nhưng…

Tên đội phó phía đối diện bất ngờ làm một hành động mà khiến cả hai bên đầu khó hiểu.

Hắn thả thanh kiếm xuống rồi giơ tay lên.

“Ta đầu hàng.”

“???” Twilight cùng Yelena.

“???” Đám lính.