Tu La Sắc Đạo

Chương 32: Kim Nguyên Các



Sáng sớm ngày hôm sau, Bắc Minh Dạ một thân rời khỏi Quân Lâm Khách Sạn, trên người vẫn là bộ hắc y bình thường vào đêm qua, tuy nhiên khi hắn đi qua nơi nào thì tiếng bàn tán xôn xao lại vang lên, hiển nhiên nhân vật chính trong miệng họ chẳng ai khác mà chính là Bắc Minh Dạ hắn.

" Đêm qua xem ra ta đã làm quá lố rồi!"

Bắc Minh Dạ thầm cười khổ trong lòng, quả nhiên mạng lưới truyền thông tại dị giới kinh khủng không kém gì so với tiền thế! Chỉ một sự việc trong một đêm ở Quân Lâm Khách Sạn liền cả toà thành này ai ai cũng biết! Nếu về sau có cướp bóc hay giết người chắc có khi cả Nam Kỳ cũng biết đến hắn.

" Chuyện này rất bình thường! Miệng lưỡi thế gian, chúng ta không thể nào ngăn được! Cho nên mỗi lần hành sự phải ẩn mình một chút, càng thần bí càng tốt!"

Ánh Nhi xuất hiện, nàng ngồi trên vai hắn, nhẹ giọng nhắc nhở.

Bắc Minh Dạ gật đầu, sau đó đi đến chỗ một quầy hàng nhỏ, một lão bà bà đang đứng đó, nhìn hắn hỏi:

" Thiếu niên, cậu muốn ăn màn thầu sao? Cậu muốn bao nhiêu?"

Bắc Minh Dạ nhìn sang đống màn thầu còn nóng hổi, lại nhớ ngày trước bản thân có lúc nghèo khổ không có tiền ăn.

Lão bà bà thấy hắn không trả lời, gương mặt hiền từ cầm lấy một tờ giấy, nhẹ nhàng để cái màn thầu còn nóng lên, bà chậm rãi nói:

" Đứa trẻ ngoan, nếu không có tiền thì cứ ăn tạm đi, ta cho cậu."

Nói xong, đôi tay run run đưa màn thầu trước mặt hắn.

Bắc Minh Dạ ngớ người, sau đó mỉm cười nhìn lão bà nhân hậu, hai tay nhận lấy màn thầu trên tay bà, hắn đáp:

" Đa tạ bà bà, cái màn thầu này bao nhiêu, để cháu gửi lại tiền!"

Nhưng bà lão xua xua tay, giọng già nua hiền lành đáp lại:

" Không cần đâu, cậu cứ ăn đi! Lão bà ta không sống vì một hai đồng đó, cậu cứ ăn thoải mái đi."

Bà lão tiếp tục làm màn thầu, tay già run run lăn cây bột trên cái bàn gỗ cũ kỹ, từng lớp bột phấn bay bay nhẹ nhàng xung quanh.

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn lấy từ trong giới chỉ ra một viên nhị giai hồn tinh, nhẹ nhàng để lên bàn, sau đó rời đi. Trước khi đi, hắn không nhịn được mà ngoái đầu nhìn lại, rồi mỉm cười đi về phía trước.

...

Bắc Minh Dạ dò hỏi đường, chẳng mấy chốc hắn đã đến nơi mình cần đến, song nhãn vàng đồng chậm rãi đánh giá nơi này.

Ngửa đầu nhìn lên toà kiến trúc cao tầng trước mặt, uy nghi và tráng lệ, được xây dựng từ loại gỗ quý kháng lực, dù là lửa hay nước cũng không thể phá hủy, diện tích nơi này nếu đem so sánh với một tòa siêu thị cao cấp ở tiền thế thì lớn không biết bao nhiêu lần,võ giả tấp nập ra ra vào vào, không khí náo nhiệt như ngày hội lớn. Tên cửa lớn, ba chữ Kim Nguyên Các như rồng bay phượng múa, một tia hồn lực từ biển gỗ bay nhàn nhạt.

Bên dưới, hai tên thị vệ tay cầm kiếm đứng nghiêm, nét mặt lạnh lùng vô cảm, song nhãn hờ hửng nhìn xung quanh. Nhìn khí thế liền biết không phải loại thị vệ hạng ba bình thường, võ giả bình thường nhìn vào cũng không dám gây sự!

" Đây là thương hội hay sao!"

Nhìn năm chữ to chễm chệ trên biển gỗ to đùng, Bắc Minh Dạ nhếch mép, mày kiếm giật giật. Cmn, đem cả ba từ KNB viết ra, đây là loại thương hội gì!

" Kim Nguyên Các là thương hội lớn nhất của cả Việt Long Đế Quốc, thậm chí là Võ Hồn Đại Lục. Với vô số chi nhánh đặt khắp các thành trì, là thế lực cực lớn với nhiều gia tộc tên tuổi cùng nhau góp sức xây dựng, trong đó thế lực gia tộc lớn nhất chính là Kim gia."

" Đối với Kim Nguyên Các thì chúng sinh bình đẳng, chỉ cần có vật có tiền thì thuận mua vừa bán, không để tâm đến việc thân phận ngươi là ai."

" Là thế lực bao trọn gần như tuyệt đối ở mảnh đại lục này, hiển nhiên thực lực phải thuộc gọi là khủng bố nhất, quan hệ lại không ít, ngay cả hoàng thất cũng phải nhường nhịn mấy phần."

Ánh Nhi lên tiếng giải thích.

" Thôi ta mặc kệ, tên gì cũng là tên! Chỉ cần có nơi để bán đống hồn tinh này với tìm kiếm nguyên liệu để rèn thanh song đao là được rồi!"

Bắc Minh Dạ gãi gãi đầu cho qua, dẫu sao tên thương hội là cái gì, có bao nhiêu dòng tộc chung sức cũng chẳng liên quan gì đến hắn, tò mò thêm làm gì!

Vừa bước vào bên trong, đập vào mắt Bắc Minh Dạ là một đại sảnh rộng lớn, so sánh với tiền thế thì cả một sân vận động lớn như Camp Nou chỉ tạm gọi là vừa vặn, bởi vì nó thật sự quá rộng!

Xung quanh đại sảnh, vô số các loại đồ vật được để trong lồng kính tựa bảo tàng, chúng chia thành nhiều khu vực riêng biệt nhau như khu đan dược, khu công pháp, khu binh khí,... Mỗi khu vực đều có một vị đại hán to lớn, vẻ mặt vô cảm lạnh tanh, khí thế bức nhân áp đảo vạn người, nhìn qua đã biết không phải dạng vừa!

Hít...

Bắc Minh Dạ hít sâu một hơi, hồn lực nồng đậm trong không gian bị Hắc Ám Võ Hồn đang ẩn mình trong người hắn hấp thu, chúng nhẹ nhàng chảy trong đường kinh mạch, rồi xâm nhập vào đan điền của hắn, gia tăng hồn lực bên trong.

" Hồn lực nơi này thật nồng đậm, nếu so sánh với Không Gian Châu thì đậm đặc hơn không biết mấy lần."

Bắc Minh Dạ cảm thán, mức độ xa hoa cỡ này thì đây là lần đầu hắn chứng kiến.

" Kim Nguyên Các được xây dựng trên hồn mạch, hồn lực nơi này đậm hơn so với bên ngoài là điều bình thường. Hơn nữa những thứ kết cấu tạo nên tòa nhà này, cũng mang theo hồn lực. Hồn lực dồi dào cũng là yếu tố để thu hút khách của họ."

Ánh Nhi giải thích.

" Về sau nếu ta mạnh mẽ hơn, ta sẽ xây một cái như thế này trong Không Gian Châu của mình!"

Bắc Minh Dạ nắm chặt lòng bàn tay, hai mắt sáng rực. Hắn đây lại có thêm một mục tiêu nữa rồi!

" Vị thiếu gia này, không biết có cần giúp đỡ gì hay không?" Giọng nói nhu hòa có từ tính vang lên, một mỹ nữ khoảng hai mươi mấy, gương mặt thanh tao nhưng lại quyến rũ, mặc bộ sườn xám màu bạc để lộ đôi ngọc thố trắng nõn thon dài, nàng ung dung tiến đến, khóe môi đỏ thẩm tươi cười niềm nở, mi mục như họa, bộ ngực tròn run run theo từng nhịp bước đi.

Bắc Minh Dạ nhìn nàng, trong lòng cảm thán vì đối phương quá đỗi mê người, nếu không phải tâm cảnh được tôi luyện qua vô số trận chiến với mỹ nhân từ nhân thế tới dị giới, có lẽ hắn đã bị nàng lấy đi mất cái linh hồn.

" Không biết tỷ tỷ là?" Bắc Minh Dạ bình thản hỏi, song mục liếc nhìn qua bộ ngực sữa của nàng.

" Tỷ tỷ?" Mỹ nữ hơi kinh ngạc, nàng che miệng cười duyên:

" Tỷ tỷ tên gọi là Ngọc Hoa, là chấp sự của Kim Nguyên Các, không biết đệ đệ đây cần mua sắm gì không?"

Nhìn nụ cười duyên của nàng, Bắc Minh Dạ thất thần trong phút chốc, rất nhanh hắn lấy lại sự thanh tỉnh của mình, vội ho khan che đậy sự xấu hổ, hắn nói:

" Tiểu đệ đây có ít đồ cần bán, không biết Ngọc Hoa tỷ tỷ có thể hướng dẫn cho đệ biết những thủ tục được không?"

Ngọc Hoa gật đầu, nàng một bên dẫn đường, một bên hỏi thăm:

" Không biết đệ đệ đây muốn bán thứ gì?"

" À, chỉ là một số hồn thú thân thể với một ít hồn tinh thôi." Bắc Minh Dạ ung dung đáp, song nhãn vô tình thấy được một tia thất vọng thoáng qua trong mắt của Ngọc Hoa.

Ngọc Hoa đúng là có hơi chút thất vọng, rất nhanh nàng vui vẻ trở lại như chưa từng xuất hiện sự thất vọng kia, trong lòng thầm nghĩ *"thi thể hồn thú mặc dù không tệ, bất quá nhìn thiếu niên trẻ tuổi non nớt, có khi thua nàng cả một con giáp, cũng không thể săn giết yêu thú cấp cao, số lượng chắc cũng không nhiều, thật uổng công mình đi một chuyến.

Với thân phận của nàng, bình thường sẽ không đứng ra tiếp đón tân khách, đây là việc của thị nữ, bất quá do lời đồn đại qua nay về thiếu niên này, một Võ Sĩ Hậu Kỳ lại có thể khiến lão bản của Quân Lâm Khách Sạn chú ý đến, nên nàng mới tò mò tiếp cận.

Bắc Minh Dạ theo chân Ngọc Họa đến một gian phòng cũng khá lớn, nơi đây chứa đầy vật phẩm, bên trong còn có hai lão giả đang tỷ mỷ say mê quan sát các loại đồ vật, hiển nhiên là đang định giá.

" Được rồi, không biết đệ đệ đây muốn bán thi thể của loại yêu thú nào?" Ngọc Hoa xoay người, đôi môi đỏ mọng mang theo hương thơm tựa hoa hồng nói tiếp:

" Thông thường, thi thể Nhất giai hồn thú có giá 1 hạ phẩm hồn thạch, Nhị giai có giá là 5 hạ phẩm hồn thạch, Tam giai là 15 hạ phẩm hồn thạch, dĩ nhiên hồn tinh của chúng cũng có giá trị tương đương với thi thể. Còn về tứ giai thì..."

Nói đến đây thì Ngọc Hoa dừng lại, vì hồn thú Tứ giai trở lên thực lực tương đương với Võ Tông cường giả, nàng không tin thiếu niên trước mặt lại có thể giết được yêu thú tứ giai.

Bắc Minh Dạ trầm ngâm một lát, hắn dò hỏi ý kiến từ Ánh Nhi, về giá cả đồ vật ở dị giới hắn thực sự không rành cho lắm.

Và hiển nhiên, Ánh Nhi đáp lại hắn bằng một cái gật đầu. Bắc Minh Dạ thấy vậy thì nhìn qua Ngọc Hoa, hắn gật đầu nói:

" Được, đệ đồng ý với giá này, vậy tỷ tỷ xem xét rồi thanh toán đi."

Nói xong thì giới chỉ nơi bàn tay lóe lên.

Trước ánh mắt trợn tròn của Ngọc Hoa, từng cỗ từng cỗ thi thể hồn thú khác nhau lần lượt xuất hiện, đủ mọi chủng loại từ nhất giai đến nhị giai, riêng tam giai thì vừa đủ mười cỗ vì nó nằm riêng một bên, số lượng hồn thú chất thành một ngọn núi nhỏ trong phòng, hồn tinh cũng vì đó mà nhân lên, ngay cả hai vị giám định vật phẩm dù không muốn cũng phải chú ý tới.

" Không biết đệ đây xưng hô thế nào? Số lượng thi thể là bao nhiêu?"

Lần này Ngọc Hoa cũng không dám tỏ ý khinh thường nữa, nàng nghiêm túc nhìn Bắc Minh Dạ. Với số lượng thi thể hồn thú như thế này, bản thân nàng cũng làm được như tiêu tốn khá nhiều thời gian, quan trọng là tên nhóc này vẫn còn quá nhỏ, ước chừng chỉ khoảng 15 tuổi mà thôi.

Tuy nhiên, nếu Bắc Minh Dạ biết được suy nghĩ của nàng thì hắn có nhếch mép cười khinh hay không! Hắn hiện tại sắp bước qua tuổi 14, võ hồn thức tỉnh mới gần hai tháng nên việc tu luyện thành võ giả cũng chỉ trong thời gian đó.

" Ngọc Hoa tỷ tỷ cứ gọi đệ là tiểu Dạ là được, còn về phần số lượng thì xin lỗi, đệ không có đếm!"

Bắc Minh Dạ nhún nhún vai, hiện tại hắn đang rất cần Hồn Thạch để phòng thân, từ đó dễ bề hành tẩu, còn về số lượng thi thể hồn thú có được là trong khoảng thời gian hắn điên cuồng chém giết bên trong Minh Châu Sâm Lâm, đến ngay cả bản thân hắn cũng không biết đã tìm bao nhiêu con để giết moi lấy hồn tinh, hắn chỉ còn nhớ mang máng là khi hắn giết xong con Tam giai hồn thú Liệt Diễm Báo thì cây đoản kiếm hắn bị gãy, thế thôi!

" Được rồi, làm phiền hai vị!" Ngọc Hoa đỡ trán, nàng bất lực hướng về phía hai vị lão giả nói, hai người lập tức gật đầu tiến đến kiểm tra.

Tí tách... tí tách...

Thời gian trôi qua, Bắc Minh Dạ buồn chán đứng đó, mắt dõi theo hai vị lão nhân đang kiểm tra số lượng thi thể hồn thú lẫn hồn tinh.

Ngọc Hoa thì khác, nàng hướng về phía Bắc Minh Dạ, mắt ngọc nhìn chằm chằm như muốn xuyên thấu thiếu niên này, vẻ mặt nghiêm túc như chưa từng nghiêm túc hơn.

" Bẩm chấp sự đại nhân, thi thể nhất giai hồn thú có tổng cộng là 369 cỗ, thi thể nhị giai hồn thú là 147 cỗ, còn tam giai hồn thú vừa tròn 10 cỗ. Về hồn tinh thì có 333 viên nhất phẩm, 121 viên nhị phẩm, tam phẩm cũng tròn 10 viên." Sau hơn một canh giờ kiểm kê, một lão nhân đứng lên bẩm báo.

" Vậy, của tiểu Dạ đệ tất cả là 2.342 hạ phẩm hồn thạch, không biết tiểu đệ muốn chuyển sang trung phẩm hồn thạch hay thượng phẩm hồn thạch hay không?" Ngọc Hoa cũng hơi giật mình trước số lượng thi thể lẫn hồn tinh, nàng lập tức định ra giá tiền.

" Một viên trung phẩm hồn thạch tương ứng 10 viên hạ phẩm hồn thạch, một viên thượng phẩm tương ứng với 100 viên hạ phẩm hồn thạch." Ánh Nhi lập tức giải thích.

Bắc Minh Dạ gật đầu, mở miệng nói:

"Vậy quy đổi sang Thượng Phẩm hồn thạch đi, 23 viên thượng phẩm hồn thạch cùng với 42 viên hạ phẩm hồn thạch."

" Không thành vấn đề!" Ngọc Hoa đích thân giao cho Bắc Minh Dạ một cái túi nhỏ đựng Hồn Thạch, hắn cũng không cầm kiểm tra gì liền lập tức thu vào giới chỉ.

Chứng kiến hành động này, trong mắt Ngọc Hoa lóe lên tia hảo cảm, nàng ôn hòa nói: " Không biết tiểu Dạ còn cần gì nữa không?"

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn từ trong giới chỉ lấy ra một cái bản thiết kế hồn binh làm bằng da, chậm rãi nói:

" Không biết Kim Nguyên Các có bán vật liệu này hay không?"

Nói xong liền đưa bản thiết kế làm bằng da cũ cho Ngọc Hoa.

Ngọc Hoa nhẹ nhàng nhận lấy bản thiết kế, mi mục nghiêm túc song đao trên bản vẽ, môi mỏng hé ra:

" Hình thù của song đao này lạ thật! Đây là lần đầu tiên tỷ thấy."

Bắc Minh Dạ sờ sờ mũi, món vật mà hệ thống tặng làm sao là đồ vật bình thường được, hắn nói:

" Vậy tỷ tỷ có thể chỉ giúp đệ nơi rèn binh khí được không? Còn những loại nguyên liệu như trên, không biết Kim Nguyên Các có hay không?"

Ngọc Hoa trả lại bản thiết kế làm bằng da thú cho Bắc Minh Dạ, nàng ôn tồn nói:

" Cuối thành trì có một tiệm rèn, đó là tiệm rèn có uy tín nhất mà tỷ biết! Còn về nguyên liệu để rèn binh thì Kim Nguyên Các có, đệ đợi tỷ một lát!"

Nói xong thân hình uyển chuyển rời đi. Tuy nhiên chưa đầy một tách trà, nàng mang theo một cái khay đồ nhỏ, trên đó có ba loại đồ vật, nàng đưa cho Bắc Minh Dạ rồi nói:

" Của đệ tổng cộng là 1500 hạ phẩm hồn thạch, đây là của đệ."

Bắc Minh Dạ gật đầu, hắn đưa cho nàng 15 viên thượng phẩm hồn thạch, sau đó lấy nguyên liệu bỏ vào giới chỉ của mình. Sau đó xoay người rời đi, trước khi đi còn không quên chào tạm biệt Ngọc Hoa.

...Còn tiếp...